Tình Nhân Của Tổng Tài

Anh tốt bụng thế kia


trước sau

Sau khi kiểm tra xong, y tá lại nhanh chóng giúp Hứa Doãn Hạ lau hết toàn bộ vết máu dính trên người cô và thay cho cô một bộ đồ sạch sẽ khác.

Hứa Doãn Hạ lúc này hai mắt cô nhắm chặt nhìn như thể cô đang yên giấc ngủ say, nhưng không phải đâu, Hứa Doãn Hạ hoàn toàn tỉnh táo, chính là vì quá đau nên cô mới nhắm chặt mắt để định thần lại.

Cơn đau từ bụng cứ ngày một dữ dội và liên tục làm Hứa Doãn Hạ lúc thì cảm thấy yên ổn, lúc lại cảm thấy thật sự nhịn không được mà co rút lại cả cơ thể.

Hà Doãn Hoa đứng bên ngoài nhìn vào thấy Hứa Doãn Hạ cứ cắn chặt môi nhẫn nhịn, trong lòng bà đau lại từng cơn, nếu như không phải do bà quá lơ là cảnh giác thì con gái bà đâu phải chịu khổ như vậy!

Càng nghĩ Hà Doãn Hoa càng thấy đau lòng.

Cố Hoài Thiên đứng bên cạnh Hà Doãn Hạ, nhẹ nhàng vỗ về lưng bà trấn an, anh nói.

" Mẹ đừng đau buồn! Hiện tại Bé cưng đã không sao rồi! "

Cho dù anh rất lo lắng, cũng rất đau lòng cho Hứa Doãn Hạ, nhưng là khi nhìn thấy Hứa Doãn Hạ đã bình an thì một phần nào đó cũng yên tâm.

Nhìn Hứa Doãn Hạ hai mắt nhắm chặt, nhưng môi cũng cắn chặt lại, mày Cố Hoài Thiên nhíu lại nhìn bác sĩ đang đứng bên cạnh hỏi.

" Khi nào Bé cưng,... Hạ Hạ mới hết đau? "

Bác sĩ nhìn Hứa Doãn Hạ một cái, mày ông không tự chủ nhăn lại nói.

" Thật ra cô Cố động thai khí rất nặng, nếu để ý sẽ thấy trên bụng cô ấy có vết bầm, chứng tỏ có người cố ý đạp vào bụng cô ấy. Nên việc đau đớn này không gọi là đột nhiên, phải gọi đây là bình thường, theo kinh nghiệm của tôi, bị đạp lại phải chạy xa như vậy để trốn, thì em bé trong bụng sẽ không trụ lại được, chính là rất lạ, cho dù cô Cố đau đớn đến phải cắn chặt môi đi thì hai bảo bảo trong bụng cô ấy vẫn rất an toàn, không những vậy... " môi ông khẽ cười nhẹ nói.

" Hai bảo bảo đích thật rất nghịch ngợm. " lúc ông siêu âm, ông thấy rõ hai bàn chân nhỏ bé cứ liên tục đạp vào bụng của Hứa Doãn Hạ.

Cố Hoài Thiên vừa nghe mà tay anh không kiềm được nắm chặt lại, cho đến khi bác sĩ nói " Hai bảo bảo rất nghịch " thì anh mới dần buông lỏng ra, đúng là như vậy. Không những nghịch ngợm còn hư hỏng, lúc anh chạm vào bụng của Hứa Doãn Hạ cũng ăn không ít đạp, tuy lực đạo nhẹ nhưng đấy cũng khiến Bé Cưng của anh đau.

Sau khi bác sĩ dặn dò thêm vài chuyện thì ai nấy trong Cố Gia đều buông lỏng, không còn căng thẳng lo lắng như lúc đầu nữa.

Cố Minh Dương thì vẫn chưa quay lại bên
Cố Gia vì hiện tại ông đang ở cùng với Hoắc Tư Danh.

- ------

Hoắc Tư Danh sau khi xuống máy bay thì liền liên hệ Cố Minh Dương ( Ba Vợ) hỏi tình hình, anh và Đàm Vĩnh Long thì đi về hướng Cố Minh Dương, còn Aron và Lin thì liên hệ với Phó Hà Phương đi hướng mà Ellipsea Nissan đã bắt Hứa Doãn Hạ.

Còn Từ Hạnh Ngôn thì về thẳng Cố Gia.

Hoắc Tư Danh đi song song với Cố Minh Dương khẽ hỏi.

" Những người đó là do ai phái tới Ba? "

Cố Minh Dương vừa đi vừa nói.

" Họ không khai ra, tôi nghĩ cậu sẽ nhận ra họ vì khi nhắc đến tên cậu ai nấy đều không kiềm được run rẩy. " cho dù ông có không hiểu gì Hoắc Tư Danh, hay không từng nhìn thấy trên người anh dính đầy máu tươi trên những trận chiến, thì có lẽ hôm nay ông thật sự nhìn thấy Hoắc Tư Danh trong mắt người khác là như thế nào.

Khiến người nghe đến tên phải câm nín run rẩy... càng nghĩ môi ông càng câu lên.

Hoắc Tư Danh nhíu mày, Đàm Vĩnh long cũng nhíu mày trong lòng không khỏi nghĩ đến những người của quan gia Oukit trốn thoát kia.

Hai mắt của Hoắc Tư Danh lúc này là đỏ ngầu lửa giận bừng bừng, nếu như đích thật là những người đó, thì anh tuyệt đối không giữ lại.

Họ trốn đi, chính anh còn nghĩ họ cũng vì muốn có tiền, muốn có người dựa vào nên mới quy hàng quản gia Oukit, chạy trốn được xem như họ may mắn, họ có thể một cuộc sống, cuộc đời mới, nhưng nhìn xem...

Anh tốt bụng như thế kia mà giờ lại bị quay ra cắn, thế thì còn giữ làm gì.

Phải giết, phải tróc da tróc thịt họ cho cá ăn.

- -------

Từ Hạnh Ngôn sau khi đi đến Cố Gia, thì anh cũng không kiêng dè lễ tiết hay chào hỏi gì ai mà đi thẳng vào phòng Hứa Doãn Hạ đang trụ.

Vừa bước vào, bước chân anh như bị hai cục tạ cả tấn đè nặng lên hai chân mà không đi nhanh đến đó được, trong phòng, tràn ngập mùi máu tanh nồng, tuy rằng mọi thứ đều được xử lý ổn, còn khử mùi nhưng cái mùi máu này là mùi anh ở chung hơn mười năm qua thì làm sao có thể qua được anh.

Nhìn Hứa Doãn Hạ đang nằm ở đó, hai mắt anh không nhịn được đỏ lên.

Thương cô như là em gái... còn hơn cả em gái ruột, giờ đây nhìn cô bụng nhô cao nhưng lại không yên ổn dưỡng thai được... Từ Hạnh Ngôn đi đến nắm lấy tay Hứa Doãn Hạ khẽ gọi.

" Hạ Hạ... "

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện