Hoắc Tư Danh im lặng, cẩn thận tẩy rửa cho Hứa Doãn Hạ.
Hứa Doãn Hạ nhìn Hoắc Tư Danh trưng ra bộ dáng nghiêm túc như vậy trong lòng cực kì khó chịu, cô thà anh đùa bỡn cô còn hơn là như hiện tại a.
" Chồng. " Hứa Doãn Hạ nhịn không được nhìn anh gọi khẽ một tiếng.
Hoắc Tư Danh im lặng, vẫn vùi đầu vào công việc đang làm " tắm cho Hứa Doãn Hạ. "
" Chồng à. "
Hứa Doãn Hạ giơ tay lên nâng cằm anh lên, để anh đối diện cô, cô lại nói.
" Giận sao? "
"... "
" Chồng. " Hứa Doãn Hạ nhìn anh im lặng như thế, tim cô không khỏi co rúm lại.
"... "
" Em không la chồng nữa, chồng đừng dỗi mà có được không? "
"... "
" Người ta biết sai rồi. "
"... "
" Tư Danh à. Chụt chụt... "
" Muốn gì? " Hoắc Tư Danh nhíu mày nhìn Hứa Doãn Hạ hỏi.
" Người ta muốn chồng nha. "
" Hứ! "
Hứa Doãn Hạ dùng bầu ngực căng tròn đầy sữa của cô cọ cọ anh, Hoắc Tư Danh nhìn Hứa Doãn Hạ một cái thành thật nói.
" Đợi nào vợ ra tháng anh nhất định sẽ ăn. Giờ thì đừng có câu dẫn anh, để anh tắm cho nè! "
Hứa Doãn Hạ ôm chặt cổ Hoắc Tư Danh cười " hì hì ".
Vốn quần áo anh không hề bị ướt, nhưng giờ đây, cả người lại tèm lem cả lên.
Hai vợ chồng, cứ đùa giỡn trong phòng tắm như vậy mãi thôi.
- ----
Bốn tháng sau.
Hai bảo bảo được Hoắc Tư Danh và Hứa Doãn Hạ mất hết một tháng đặt tên.
Bé lớn tên là Hoắc Hiến Nghĩa, tên thường gọi ở nhà là Shin.
Bé nhỏ tên là Hoắc Hiến Nhân, tên thường gọi ở nhà là Shon.
Hai anh em Shin Shon hiện tại đã bốn tháng, không còn bộ dáng nho nhỏ như trước kia nữa mà là một bộ dáng cực kỳ béo ù.
Hai bảo bảo rất tham ăn tham uống, nhưng rất kén, sữa thì chỉ uống mỗi sữa mẹ thôi, sữa bình thì uống được nửa bình liền ngừng uống, còn đói thì lại oa oa khóc rống lên như chưa bao giờ được khóc.
Hai bé con mặt hoàn toàn khác nhau, một đứa giống Hoắc Tư Danh, còn một đứa giống Hứa Doãn Hạ, chính là thứ duy nhất giống nhau chính là cả hai đều có đôi mắt giống Hoắc Tư Danh.
Mặc dù rất không thích việc phải chia sẽ hai trái đào cho Shin
và Shon, nhưng Hoắc Tư Danh có muốn cấm cũng không thể cấm a.
Lúc này, Hứa Doãn Hạ đã khôi phục về bộ dáng xinh đẹp khi xưa, nhìn dáng vẻ hiện tại của cô, thật sự làm Hoắc Tư Danh chỉ muốn ăn tươi nuốt sống vào bụng thôi.
Người ta thường nói, phụ nữ một con là phụ nữ đẹp nhất, đúng như vậy... Hứa Doãn Hạ ngày một xinh đẹp, ngày một quyến rũ, và người phải phòng bị từ sáng đến tối cũng chỉ có mỗi Hoắc Tư Danh.
" Anh lại làm sao? " Hứa Doãn Hạ mặc một bộ đồ ngủ một dây, ngực căng to dù không mặc áo lót nhìn Hoắc Tư Danh đang nhíu mày nhìn chằm chằm hai bảo bảo đang ú a ú ớ trên giường cô hỏi.
Hoắc Tư Danh ngẩng đầu nhìn bộ dáng này của Hứa Doãn Hạ, anh khó khăn nuốt một ngụm nước bọt nói.
" Thật sự chưa dứt sữa được hay sao? "
Không phải hai bảo bảo lớn là không cần bú sữa mẹ nữa hay sao? Sao hai đứa con của anh, đến nay đã bốn tháng mà vẫn còn bú... không những thế còn bú một cách ngon lành.
Hứa Doãn Hạ nhìn Hoắc Tư Danh đang rầu rĩ chuyện không đáng, cô lắc nhẹ đầu một cái.
Thật sự sống chung lâu ngày mới biết Hoắc Tư Danh keo kiệt ra sao a.
" Vợ. " nhìn thấy Hứa Doãn Hạ không nói chuyện, Hoắc Tư Danh khó chịu gọi to một tiếng.
Hứa Doãn Hạ cười to một tiếng.
" Haha. "
" Anh chẳng thay đổi gì cả! Cứ ghen với Shin và Shon là sao? "
Hoắc Tư Danh đứng dậy, mặt dày đi đến ôm Hứa Doãn Hạ, cằm anh đặt bả vai cô, lại hít lấy hít để mùi hương trên cơ thể cô, anh uể oải nói.
" Vợ ơi... anh chia sẻ cho hai con lâu quá chừng rồi. "
" Rồi sao nè? " nhìn bộ dáng uể oải của anh, Hứa Doãn Hạ nhịn cười hỏi.
" Anh cũng đói thịt. " Hoắc Tư Danh nhìn nhìn cổ của cô, anh nuốt ngụm nước bọt, lâu rồi... lâu rồi anh chưa cắn a.
" Thì đi ăn thịt đi. " Hứa Doãn Hạ giả vờ không biết nói
" Thịt kia kìa. " Hoắc Tư Danh lắc lắc cả người cô nói.
" Là thịt gì? " biết còn hỏi.
" Vợ, em giả ngốc sao? " Hoắc Tư Danh nhíu mày khó chịu hỏi.
" Hử? "
" Anh muốn ăn vợ cơ mà! "