Một Đêm Xuân
"A! Ngon thật đó!"
Tôi nhẹ nhàng lấy thêm một miếng định đút cho cô ấy, đương nhiên cái hành động ái muội như thế đã bị cô ấy chặn đứt, cô ấy ghét bỏ lui về phía sau, đẩy tay tôi ra.
Tôi nghiêng đầu nhìn cô ấy.
"Ngày mai, cô định sắp xếp gì với tôi?"
Phoebe định mở miệng nói gì đó thì điện thoại của cô ấy đúng lúc lại vang lên, nhìn cô ấy nhận cuộc gọi, gương mặt vô cảm, chắc là chuyện công việc, nên tui đành đút tay vào túi quần đi vào bên trong phòng khách.
Một lúc sau, Phoebe cầm thức ăn đi vào phòng khách, rất tự nhiên ngồi trên sô pha.
Tôi ngồi ở một bên, quan sát đánh giá cô ấy.
Trời cao sao lại bất công như thế chứ? Cho cô ấy sắc đẹp, tài năng, điều đáng ghét nhất chính là cho cả tiền tài lẫn địa vị.
Kiếp trước, cô ấy đã tích đức thế nào vậy?
Tôi không nhận ra biểu cảm trên khuôn mặt mình buồn cười đến mức nào, nhưng dựa vào cách mà Phoebe nhìn tôi, tôi biết mình lại ngốc nghếch trước mặt cô ấy lần nữa.
Phoebe đem một khối bánh nhét vào miệng của tôi.
"Ngày mai, cô cùng tôi đi mua sắm, sau đó cùng nhau nướng BBQ."
Mua sắm đồ thì không nhắc đến, còn chuyện BBQ thì....!Đống thức ăn trong miệng vẫn còn chưa nuốt xong, trông tôi giống như con Hamster vậy, tôi lơ mơ hỏi.
"Chỉ có hai chúng ta nướng BQQ?"
Phoebe nhướng mày, khoanh tay ôm trước ngực.
"Không thể à?"
Tôi cũng đâu có thể nào đả động được cô ấy, đành phải đồng ý.
Phoebe gật đầu hài lòng, sau đó đứng dậy lấy túi xách.
"Vậy tôi đi trước."
Rõ ràng đã bị ăn cái tát cảnh cáo, nhưng mà tôi vẫn đưa tay ra nắm lấy tay cô ấy.
"Nếu cô không thấy phiền, thì đêm nay ở lại đây đi."
Phoebe đương nhiên là từ chối, nên tôi kéo cô ấy vào lòng, ngã thẳng xuống ghế sô pha, thế này là cách giữ cô ấy lại tốt nhất.
Mái tóc dài buông xõa của Phoebe khiến mùi hương độc đáo của cô ấy phảng phất trong không khí xung quanh tôi.
Tôi hít thở sâu một cách thèm thuồng, khoang mũi vốn đã khô ráo suốt một tuần nay của tôi cuối cùng cũng dễ chịu.
Đôi mắt cô vẫn sâu thẩm như cũ, đôi mắt kia như một cái động không đáy, dường như sẽ nhìn thấu hết tất cả.
Cho nên tôi thoát cái nhìn sâu của cô ấy, tầm mắt dời đến đôi môi của cô ấy, đôi môi đỏ mọng ấy đầy cám dỗ, nhưng mà đáng tiếc lần trước học được một bài học, tôi không dám chạm vào.
Cho nên tôi đành đặt một nụ hôn lên má cô ấy.
Lần này, tôi lớn mật hơn.
Không biết lấy sức mạnh ở đâu, bế ngang cô ấy lên, lý do tôi không thích ở lại trên sô pha rất đơn giản, bởi vì ở đó đã từng có những