Tôi khó hiểu khi nghe Đại Tráng và Khê Nhĩ nói chuyện.
"Khoan đã, hôm nay là ngày gì, mà còn khui sâm panh ăn mừng?"
Soso cười lấy ra một tấm thiệp màu đỏ, hai chữ thiệp mời in rõ lên đó.
"(⊙ o ⊙)! Gì chứ, chuyện này thành khi nào???"
"Có đủ ngạc nhiên chưa?"
"Là sợ hãi thì đúng hơn! Hai gia đình cấu kết với nhau từ khi nào vậy?"
Đại Tráng đưa tay ra chọc chọc lên đầu tôi.
"Cái gì mà cấu kết! Mẹ của mình với mẹ của Soso chỉ hận gặp nhau quá trễ, mới gặp mặt có hai lần đã nói đến chuyện ôm cháu rồi.
Vậy còn chưa đủ để thành sao.
Hơn nữa..."
Tôi ghét nhất là cái kiểu úp úp mở mở.
Tôi hung hăng véo cái tai Đại Tráng.
"Hơn nữa cái gì? Nói nhanh!"
Soso đỏ mặt kéo tôi ra, nhỏ giọng nói.
"Mình mang thai.
Đã được hai tháng."
Khi nghe cái tin này, cả người tôi run bần bật.
"Cái gì?"
"Vợ của mình muốn sinh cho mình một cậu nhóc mập mạp!"
Đại Tráng trực tiếp ghét vào tai tôi hét lên, giống như sợ người ta không nghe vậy.
Soso cười đánh vào vai Đại Tráng.
"Tiểu Tử, bớt ba hoa đi."
Tôi giật lấy cái ly trên tay Soso.
"Không được uống rượu.
Đừng làm tổn thương đến con gái đỡ đầu của mình."
"Cậu muốn trở thành mẹ đỡ đầu à???"
Đại Tráng khoác vai tôi, mỉm cười gian xảo.
Tôi nhìn cậu ấy đầy khinh bỉ.
"Ai ya, cứ yên tâm đi, mình nhất định sẽ chuẩn bị bao lì xì thật dày."
"Như vậy à."
"Đương nhiên rồi, không thể nào bạc đãi con gái đỡ đầu của mình được."
Nói xong, tôi duỗi tay vừa xoa cái bụng Soso vừa trêu ghẹo.
"Đời này, tôi không có khả