Sau khi Âu Lãnh Thiên cùng Kiều Hạnh Dung rời khỏi phim trường, Giai Tuệ cũng đi theo hai người họ đến bệnh viện.
Kiều Hạnh Dung được đưa vào khoa xương khớp để kiểm tra, còn Âu Lãnh Thiên và Giai Tuệ thì đứng ở bên ngoài đợi.
Từ nãy đến giờ Âu Lãnh Thiên vẫn im lặng, anh cứ ngồi đó mà không nói một lời nào, mắt cứ chăm chăm nhìn vào cánh cửa phòng bệnh.
Chẳng thà là anh la mắng, chửi rủa cô thì lúc đó cô sẽ oán hận anh, để tình yêu trong trái tim cô sẽ theo những lời mắng mỏ đó của anh mà tan biến, rồi trái tim cô có thể nghỉ ngơi, vết thương tuy đau nhưng rồi cũng sẽ lành lại.
Còn đằng này anh lại im lặng, chính sự im lặng đó của anh mới là thứ vũ khí gây sát thương cực mạnh khiến trái tim cô rỉ máu.
"Thiên..
em không có làm gì Kiều Hạnh Dung hết là cô ta tự ngã..
xin anh đó tin em đi!"
"Em về nhà trước đi."
Âu Lãnh Thiên nói chuyện với cô nhưng ánh mắt của anh lại không nhìn cô.
Giai Tuệ cảm nhận được người đàn ông trước mặt, tại sao đang ở rất gần bên cô nhưng lại cứ như là cách xa vạn dặm.
"Được..
em về." Giai Tuệ uất ức nói.
Khi bắt gặp gương mặt đắc thắng của Kiều Hạnh Dung lúc được Âu Lãnh Thiên bế trên tay cô mới hiểu tại sao Âu Lãnh Thiên lại có mặt ở đoàn phim đúng lúc đến như vậy.
Tất cả là do Kiều Hạnh Dung dở trò, cô ta biết Âu Lãnh Thiên rất quan tâm đến cô ta nên đã lợi dụng nó.
Chính cô ta đã nhờ người gọi Âu Lãnh Thiên đến chứng kiến cảnh cô ta bị thương vì Kiều Hạnh Dung biết Âu Lãnh Thiên sẽ không tha thứ cho bất kỳ người nào đụng đến cô ta.
Âu Lãnh Thiên có tình ý với Kiều Hạnh Dung.
Âu Lãnh Thiên chống lưng cho Kiều Hạnh Dung.
Đó là những lời báo chí thường hay nói, nhưng Giai Tuệ lại không tin vào điều đó.
Còn bây giờ dù có cô gắng dối lòng cỡ nào đi chăng nữa thì cô cũng phải tin đó là sự thật.
Cô chỉ có một trái tim và một tình yêu chỉ để dành cho một người đàn ông duy nhất trong cuộc đời cô.
Nhưng anh..
lại có tận hai trái tim, hai tình yêu dành cho hai cô gái sao?
Rốt cuộc bản tính của người phụ nữ là thích chiếm hữu chỉ muốn cất giấu người đàn ông cho riêng một mình mình thôi, hay vốn dĩ bản chất của người đàn ông là trăng hoa, không bao giờ cảm thấy đủ?
Giai Tuệ thẫn thờ bước đi, vừa ra đến cổng bệnh viện cô đã gặp phải Mai Túc Anh, bà ta chính là mẹ của Kiều Hạnh Dung, là người đã cướp đi gia đình của cô, là một người phụ nữ độc ác, đáng sợ.
Mai Túc Anh không nói không rằng vừa nhìn thấy Giai Tuệ bà ta đã lao đến tát vào mặt cô.
Bà ta nắm lấy tóc cô giật mạnh, miệng không ngừng buông ra lời đe dọa Giai Tuệ.
"Cái đồ con hoang như mày khôn hồn thì tránh xa con gái tao ra, nếu không, sẽ không còn đơn giản là cái tát như ngày hôm nay nữa đâu."
Con hoang sao?
Chính bà ta đã cướp đi gia đình của cô, đã biến cô trở thành một đứa trẻ không cha, không mẹ.
Vậy tự