Công ty giải trí LT.
Vừa bước vào phòng làm việc của mình, Âu Lãnh Thiên đã nhìn thấy Kiều Hạnh Dung ngồi bên trong.
Cô ta vô cùng giận dữ, vừa nhìn thấy Âu Lãnh Thiên đã quát lớn: "Lãnh Thiên, em hỏi anh tại sao anh lại hủy hợp đồng của em với công ty vậy hả?"
Trái ngược với Kiều Hạnh Dung, Âu Lãnh Thiên vẫn cứ điềm tĩnh cứ như mặt hồ phẳng lặng, ngồi xuống ghế.
"Cô làm trái quy định của công ty, bị hủy hợp đồng là chuyện bình thường thôi."
Thái độ của anh nghiêm nghị và cũng đầy uy quyền, khiến Kiều Hạnh Dung bắt đầu cảm thấy sợ hãi mà hạ thấp giọng xuống.
"Quy định gì chứ? Em có làm sai gì đâu!" Kiều Hạnh Dung cố chấp cãi lại.
"Cô lén lút công ty nhận thêm hợp đồng đóng phim ở bên ngoài, như vậy không gọi làm trái quy định chứ là cái gì? Tôi nói cho cô biết, tôi im lặng cho qua không có nghĩa là cô được leo lên đầu tôi ngồi." Âu Lãnh Thiên lãnh lùng nói.
"Lãnh Thiên, em xin lỗi..
anh bỏ qua cho em lần này có được không?"
Kiều Hạnh Dung nắm lấy tay của Âu Lãnh Thiên, liền khóc nức nở van xin, nhưng, trong mắt Âu Lãnh Thiên lúc này nước mắt của cô ta chỉ là sự giả tạo được che đậy một cách kĩ càng.
"Bỏ tay cô ra khỏi người tôi!"
Giọng của anh vang lên khiến cả căn phòng dường như bị đóng băng lại vì sự lãnh lẽo của anh.
"Lãnh Thiên..
anh nỡ lòng nào lại đối xử với em như vậy chứ? Chẳng lẽ, thời gian em ở bên cạnh anh bao năm qua anh không hề có một chút tình cảm nào đối với em sao..
mà bây giờ anh nói đuổi là đuổi..
dù là anh không có tình cảm gì với em đi chăng nữa thì anh không nghĩ đến mẹ em đã từng cứu mạng của anh sao? Anh trả ơn bà ấy như vậy đó sao?"
Nghe xong câu nói đó của Kiều Hạnh Dung, Âu Lãnh Thiên đột nhiên bật cười, một nụ cười đầy thâm sâu khó lường, trong ánh mắt ngập tràn lên tia hiểm ác nhìn Kiều Hạnh Dung.
"Mẹ? Ý cô đang nói đến người mẹ Mai Túc Anh của cô đó hả?"
Kiều Hạnh Dung hoảng hồn, tay chân bắt đầu rung rẩy vì sợ hãi, không nói nên lời.
"Anh..
anh đang nói gì vậy? Em..
không hiểu..
mẹ của em tên là Tô Nguyệt..
Mai Túc Anh nào chứ?"
"Cô muốn tôi đưa ra bằng chứng hay không? Tôi không ngại để cho cô xem đâu."
Anh cầm sấp tài liệu mà anh đã cho người điều tra, quăng thẳng đến trước mặt Kiều Hạnh Dung.
"..."
"Sao cô còn muốn nói gì nữa không? Những gì cô đã lấy của Giai Tuệ tôi nhất định sẽ thay cô ấy đòi lại không thiếu một thứ gì, cả việc các người hành hạ, chà đạp cô ấy ra sao..
tôi cũng sẽ thay cô ấy đòi lại tất cả không sót một thứ gì."
Giọng của anh trầm xuống đầy đáng sợ khiến Kiều Hạnh Dung rung rẩy đến không đứng vững được nữa mà ngã quỵ xuống dưới sàn.
"Triết Dương." Âu Lãnh Thiên lên tiếng gọi Triết Dương vào.
Triết Dương đứng ngoài cửa đợi sẵn từ nãy đến giờ, chạy vào.
"Dạ sếp."
"Lôi cô ta ra ngoài từ nay về sau cấm không ai được phép cho cô ta vào LT."
"Lãnh Thiên, anh đừng tàn nhẫn với em như vậy mà..
rời khỏi công ty rồi thì em biết sống làm sao đây..
Lãnh Thiên.."
Kiều Hạnh Dung chống cự, ngoan cố ở lại, nhưng sức lực của cô ta làm sao so bì nổi với người