Giai Tuệ từ nãy đến giờ đứng ở ngoài cửa, nghe hết tất cả mọi việc.
Vậy có người thay anh hủy hôn mà anh nói là như thế này sao?
Đột nhiên lúc này rất nhiều phóng viên ập vào trong, họ liên tục chụp hình, đèn flash không ngừng nhấp nháy khiến Giai Tuệ hoa cả mắt.
Người tội nghiệp nhất bây giờ có lẽ là Chung Tư Hân, cô ta vừa chật vật che đi cơ thể không một mảnh vải che thân của mình, vừa phải tránh né ống kính máy quay đang chỉa vào cô ta.
Âu Lãnh Thiên nhìn thấy thế liền nhếch môi lên cười, nụ cười nhàn nhạt nhưng lại chứa đầy sự lạnh lùng và hiểm ác.
"Âu tổng, anh có ổn không khi nhìn thấy cảnh vợ sắp cưới lại cắm sừng mình như thế?"
Vừa thấy máy ảnh của đám phóng viên quay sang anh, Âu Lãnh Thiên liền bật chế độ diễn xuất của anh, diễn xuất đến xuất thần.
Đôi mắt anh rũ xuống nhìn vạn vật một cách vô hồn, ánh mắt ấy chứa đầy nỗi xót xa, ấm ức xen lẫn tức giận.
"Các bạn đã thấy hết rồi đấy, tôi không còn gì để nói nữa, từ nay tôi và cô ta không còn quan hệ gì với nhau nữa, tôi chính thức hủy hôn với cô ta."
Âu Lãnh Thiên đột nhiên kéo Giai Tuệ lại gần, gục đầu vào vai cô bộ dạng trông như rất đau khổ.
"Bảo bối, giúp anh giải quyết đám phóng viên này đi..
vì chiều theo ý em, mà bây giờ đám phóng viên này mới bám lấy anh đó." Âu Lãnh Thiên nói nhỏ vào tai Giai Tuệ.
Trước sự nhờ vả của anh, Giai Tuệ cũng chỉ biết làm theo thôi: "Mọi người đã thấy rồi đấy tâm trạng của anh trai tôi bây giờ không được tốt cho lắm nên không trả lời phỏng vấn được..
thật xin lỗi, chúng tôi xin phép đi trước."
Giá Tuệ và Âu Lãnh Thiên phải khó khăn lắm mới có thể thoát khỏi đám phóng viên đó.
Vừa vào trong xe, Âu Lãnh Thiên liền xã vai, gương mặt lạnh lùng toát lên vẻ hiểm ác, nở một nụ cười nhàn nhạt như muốn đóng băng cả thế giới.
"Việc Chung Tư Hân ngủ cùng với tên đàn ông đó và cả việc đám phóng viên đột nhiên ập đến, tất cả đều là do anh làm có phải không?" Giai Tuệ quay qua trừng mắt nhìn anh, dáng vẻ y hệt cảnh sát đang hỏi cung tội phạm.
Nhưng tên tội phạm này chẳng những không sợ mà còn lấy tay véo lấy má cô.
"Giai Tuệ của anh thông minh quá!"
Giai Tuệ liền bực mình, hất tay anh ra khỏi mặt cô: "Wow..
Âu Lãnh Thiên..
vở kịch làm một người đàn ông đã có vợ chưa cưới bị tình nhân quyến rũ tối hôm qua của anh, quả thật đúng là quá xuất sắc!..
Rõ ràng anh đã biết chuyện sẽ hủy hôn, nhưng tối hôm qua lại liên tục nói mình đã có vợ chưa cưới rồi, còn bày ra cái vẻ mặt ấm ức, kêu em sau này nên tránh xa anh..
anh cố tình lừa gạt em à?"
Giai Tuệ giận đến hai má đỏ bừng cả lên, bàn tay cô nắm chặt lại, nhớ đến cảnh tối qua cô khóc lóc cầu xin anh ta mà bao nhiêu bực tức trong lòng cô như muốn phun trào hết ra ngoài, thật sự bây giờ cô