Mãi tới khi hôn Tạ U U, Thẩm Phi Bạch mới phát hiện kính của mình thật vướng víu.
Anh ngẩng mặt lên nói với cô: “Bỏ kính xuống cho tôi.”
“Vâng.”
Tạ U U đỏ mặt cắn môi, chậm rãi gỡ bỏ kính của anh xuống nắm trong tay. Thật ra động tác này rất thân mật, cứ như thừa cơ tán tỉnh vậy.
Trong quá trình này, không khí mập mờ cứ lan tràn xung quanh, cả hai đều không nói gì mà chỉ nhìn vào mắt đối phương, hô hấp ngày càng nặng, ánh mắt quấn quýt, không ai chịu rời mắt đi trước.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tạ U U cảm thấy Thẩm Phi Bạch lúc này rất quyến rũ. Sau khi tháo kính xuống, khí thế của anh càng thêm sắc bén, đặc biệt là ánh mắt, sâu thẳm lạnh lùng, nhìn thôi đã thấy sợ.
Thẩm Phi Bạch mơn trớn bả vai mượt mà của cô vài vòng, khảy nhẹ sợi dây áo mảnh trên vai cô, cực kỳ kiên nhẫn dò hỏi ý kiến.
“Muốn lên giường không?”
Tạ U U ngượng ngùng không dám ngẩng đầu, trong lòng lại ngo ngoe rục rịch. Mông cô bị bảo đao của anh cấn hơi không thoải mái, nhưng lại không dám hành động thiếu suy nghĩ, miễn cho khơi mào lửa dục của anh.
Bàn tay mềm mại của cô túm chặt cà vạt anh, cũng bởi vậy khiến thân thể anh khuynh về phía cô một chút.
Trong lúc tình dục hừng hực thiêu đốt, bọn họ thường mượn động tác nhỏ tán tỉnh.
“Không cần, ở đây là được rồi.”
Thẩm Phi Bạch đại khái là người bao nuôi duy nhất sẽ chủ động dò hỏi ý kiến nhân tình.
Làm ở trên ghế hình như càng kích thích.
Thẩm Phi Bạch dứt khoát áp tới, đầu tiên thử liếm nhẹ môi cô vài cái, lại hôn lướt mấy lần, chóp mũi cọ xát má cô, hơi thở lửa nóng bao vây gò má.
Mặt Tạ U U càng đỏ hơn, hơi thở đã rối loạn, nhịp tim cũng mất khống chế… trong lồng ngực như nhốt một con thỏ con, điên cuồng nhảy thình thịch như muốn vọt ra.
Thẩm Phi Bạch nói chuyện với cô rất dịu dàng, lại không mất cường thế: “Há miệng.”
Tạ U U ngoan ngoãn mở miệng, trong lòng vẫn có chút thẹn thùng, hai năm rồi cô không gặp người đàn ông này.
Vừa thấy mặt đã làm vận động kịch liệt.
Thẩm Phi Bạch cảm thấy Tạ U U trong lòng dần thả lỏng mới dứt khoát một lần tiến sâu vào khớp hàm cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nụ hôn này của anh mang theo hương vị tình dục cực kỳ dày nặng.
Hai người cứ như củi khô gặp lửa bốc, chạm vào là nổ ngay, hai đôi môi hút chặt lấy nhau như nam châm.
Lưỡi của anh nhanh chóng tìm được đầu lưỡi của cô, quấn quýt giao triền, phát ra tiếng trao đổi nước bọt tấm tắc. Trong miệng anh đều là ướt át, nuốt lấy chất lỏng của đối phương, kịch liệt muốn nuốt đối phương vào bụng.
Quả nhiên miệng cô vẫn dư chút vị ngọt dâu tây.
Thẩm Phi Bạch dùng một bàn ôm eo cô gái nhỏ, bàn tay còn lại giữ chặt gáy cô, môi mỏng hơi khô tựa như có gai, mang theo lực lượng sắc nhọn, không ngừng nghiền áp môi cô.
“Ừm… ư…”
Tạ U U chỉ có thể ngửa đầu thừa nhận nụ hôn, thỉnh thoảng hơi rời ra một chút, môi cô ánh lên tia nước trong suốt, kéo dài sợi tơ ái muội, bị anh hôn đến mức chỉ biết ‘ừ ừ… a a’.
Tạ U U nhanh chóng bị hôn xụi lơ trong lòng Thẩm Phi Bạch, toàn thân mềm như bông, khóe mắt phiếm hồng ướt át, như là không còn chút sức lực, mềm oặt dựa vào