Đây vẫn là lần đầu tiên Thẩm Phi Bạch tặng quà cho cô. Trước kia đều là do thư ký Tống mua cho cô hoặc đi cùng cô tới trung tâm thương mại sắm. Sao bỗng dưng anh lại nhớ tới việc mua quà tặng cô nhỉ?
Tạ U U mở ra thì thấy là một chiếc lắc tay hoa hồng được làm bằng kim cương. Tạo hình rất độc đáo, tỏa ra ánh sáng lung linh, rực rỡ dưới ánh đèn.
Tạ U U lẩm bẩm nói: “Thật là đẹp.”
Bàn tay Thẩm Phi Bạch vuốt ve eo cô: “Có thích không?”
Cô khẽ nói: “Thích.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chiếc lắc tay hình hoa hồng này thật sự rất đẹp, cô có chút thích không buông tay. Như thể bạn nhỏ thấy món đồ chơi yêu thích, trong chốc lát cầm khư khư trên tay. Khóe miệng cũng bất giác cong lên, cô cứ ngắm chiếc lắc tay mãi.
Tay Thẩm Phi Bạch ôm chặt lấy vòng eo của cô gái, nhìn thấy nơi đuôi mắt lông mày của cô khó nén được vẻ yêu thích, hoàn toàn bày hết tính cách của cô gái nhỏ. Trên mặt anh cũng nhiều thêm chút hứng thú, lại giống như đang dung túng.
“Em thích là được rồi.”
Tạ U U lập tức trông thấy biểu cảm của người đàn ông, trong lòng hơi thẹn thùng. Có phải anh thấy cô trẻ con hay không? Hình như có vẻ hơi ngây thơ.
Nếu đổi lại là một người phụ nữ trưởng thành, các cô ấy sẽ đáp lại như thế nào nhỉ?
Tạ U U vừa nghĩ vừa để lắc tay vào trong hộp, đặt lên bàn trà.
Lúc đặt chiếc lắc tay lên bàn trà, bộ ngực cô cũng hơi lộ ra một nửa theo động tác.
Dường như dáng vẻ nửa kín nửa hở này càng thêm mê người.
Một tay Thẩm Phi Bạch đặt lên sofa, thoải mái nhìn động tác của cô, như thể đang chờ xem Tạ U U muốn làm gì.
Nhìn từ góc độ này, rãnh ngực của Tạ U U rất sâu, bày ra đường cong của gò bồng đào với đồi núi trập trùng.
Cô vẫn còn trẻ nhưng dáng người lại rất nóng bỏng.
Mãi đến khi hai cánh tay của Tạ U U ôm sát cổ anh, trong mắt người đàn ông xen lẫn ý cười nhàn nhạt, cuối cùng anh cũng lên tiếng: “Em đang làm gì thế?”
Tạ U U nhìn anh rồi nói: “Anh tặng em quà quý giá quá, nhưng mà em rất nghèo, không tặng lại được cho anh món quà ngang tầm.”
Thẩm Phi Bạch tràn đầy hứng thú: “Thế nên?”
“Thế nên...” Tạ U U dựa lại gần, chủ động hôn lên đôi môi mỏng của anh, trong mắt hiện lên vẻ hoạt bát của người thiếu nữ, trên mặt cũng tỏ ra thẹn thùng: “Chỉ có thể lấy thân báo đáp, anh có nhận không?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thẩm Phi Bạch không động đậy, dường như đang chờ xem rốt cuộc cô muốn lấy thân báo đáp như thế nào.
Tạ U U đã thay đổi tư thế, trực tiếp ngồi lên người đàn ông. Cô cũng không biết sao mình lại dễ dàng quen tay như vậy, không thầy dạy cũng hiểu.
Thẩm Phi Bạch dựa về