Quận Thanh Hà.
Trên xe, tài xế vẫn chăm chú lái xe, Thiên Trình quan sát cảnh vật hai bên đường của thị trấn này, có chút đổi khác thì phải.
Anh tò mò hỏi tài xế, " Bác tài à, anh ở đây chạy taxi bao lâu rồi?"
Tài xế bất ngờ bị hỏi, cũng không ngạc nhiên, vẫn bình tĩnh lái xe, đáp lời, " à, tôi chạy xe cũng gần 7 năm rồi, thưa ngài."
Thiên Trình suy nghĩ một lát, lại hỏi, " thị trấn này, vài năm trở lại đây có thay đổi gì không?"
Tài xế vẫn nhìn phía trước, trả lời, " cũng không thay đổi nhiều, cảnh còn nhưng người khác, tôi lái xe ở đây thỉnh thoảng lại nghe khách đi xe bàn tán về hai vị tổng tài của Dương Thị.?
Dương Thị sao? Thiên Trình hơi ngạc nhiên, Dương thị còn không phải nhà họ Dương chính là cha vợ của sao?
" Chuyện đó là thế nào? Anh nói rõ cho tôi được không? Tôi rời thành phố này từ lâu, hiện tai trở về, có chút bỡ ngỡ."
Tài xế nhìn vẻ mặt Thiên Trình qua kính chiếu hậu, cũng không e sợ, thành thật trả lời, " ài, chuyện dài lắm, tính ra cũng mớ đây thôi, là từ hai tuần trước, Chủ Tịch Dương và con trai trên đường kí hợp đồng bị mưu sát, rất may là không mất mạng."
"Bị mưu sát sao?" Thiên Trình sửng sốt, " sau đó thì sao?"
" À, thì cậu thiếu gia kia bảo vệ cha mình rất tốt, bị thương không nhẹ, nhưng hiện tại thì ổn rồi, cũng truy ra được hung thủ.
Vụ việc còn lên báo chí khắp Hải Thành luôn đó." Tài xế đáp.
"Là ai?" Thiên Trình vội vàng hỏi.
Tài xế nghe anh gấp gáp hỏi, có hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn thành thật trả lời, anh ta lắc đầu, thở dài nói, " ài, ngài không biết đâu, ở đây ấy mà, trong gia tộc quyền quý, tranh giành quyền lực tài sản, hay tư thù cá nhân là chuyện bình thường, ngay cả anh em trong nhà cũng giết hại lẫn nhau để tranh quyền thừa kế."
Tài xế ngưng vài giây lại tiếp, " tôi nhìn ngài và phu nhân đây, chắc cũng là thế gia giàu có, không biết ngài có anh em không, chứ Chủ tịch Dương kia và con trai ông ấy chính là bị em trai và mẹ kế hại đó."
Thiên Trình nghe tài xế nói, liền biết luôn là chuyện gì đã xảy ra, năm xưa, anh có từng nghe cha vợ nói về chuyện này, rằng ông có một người em trai cùng cha khác mẹ, mà mẹ kế lại chính là Lý Thanh Túc, em ruột của Lý Phó Kiệt, lão hồ ly đáng chết năm đó.
Mà người cấu kết cùng với Lý Phó Kiệt kia không ai khác chính Dương Doãn và mẹ ông ta, Lý Thanh Túc.
"Cảm ơn anh đã nói tôi biết." Thiên Trình lịch sự nói.
Tài xế cười xòa một tiếng, không nói chuyện nữa, mà chuyên tâm vào lái xe.
Cuối cùng cũng tới nơi.
Biệt Thự Vệ Quyên.
Chiếc ô tô dừng trước cổng biệt thự đã là gần chiều muộn.
Bên trong biệt thự cũng đã lên đèn.
Thiên Trình gọi Tinh Nhi dậy, anh gửi tiền cho tài xế, sau đó ôm con gái xuống, cô cũng đi xuống theo anh.
Chiếc ô tô rời đi.
Đứng trước cánh cổng lớn, Thiên Trình cất tiếng hỏi,
"Tinh Nhi, chúng ta đi lâu như vậy, bây giờ mới quay lại, liệu nơi này có ai quét dọn không?"
Tinh Nhi mỉm cười, lôi từ túi áo khoác ra một cái chìa khóa nhỏ, chiếc chìa khóa này cô vẫn luôn giữ cẩn thận cho đến tận bây giờ.
Không nghĩ lại có một ngày lại dùng đến.
Mở khóa cổng, cô trả lời anh, " chắc là có, vì Phi Dạ từng nói với em, nó vẫn cho người về đây dọn dẹp lau chùi thường xuyên."
Nghe cô nhắc đến Phi Dạ, Thiên Trình nhớ lại chuyện ban nãy tài xế nói, anh ôm con gái, kéo theo hành lí đi theo cô, rồi hỏi, " Tinh Nhi, anh có chuyện muốn nói em biết, chuyện về cha em và Phi Dạ."
Cô nghe anh nói, chợt dừng bước chân, quay lại nhìn chồng mình hỏi, " cha và Phi Dạ có chuyện gì?"
Anh cũng không giấu mà kể lại cuộc nói chuyện trên xe với tài xế cho vợ mình nghe.
" Cha và Phi Dạ bị chú của em mưu sát, Phi Dạ bị thương không nhẹ, nhưng không sao rồi."
Sắc mặt Tinh Nhi đầy lo lắng, cô mở cửa biệt thự, đi vào bên trong, quay lại ôm TiNa từ tay anh, liền hỏi :
"Vậy một lát chúng ta.....?" Cô ngập ngừng không dám nói tiếp chuyện cô định về thăm cha cô trước với anh.
Cô sợ anh không vui.
Thiên Trình đặt hành lí sang một bên, ôm hai mẹ con, vuốt tóc mái của cô, anh cười, " Yên tâm, một lát, anh đưa mẹ con em về nhà thăm ông ngoại và cậu Phi Dạ trước.
Chịu không?"
Cô xúc động nhìn anh, " cảm ơn anh."
"Khách sáo với chồng em làm gì? Mau đi tắm, lát anh lái xe đưa em với con đi."
"Ừm," cô gật đầu, bế TiNa lên lầu.
Trong lòng cảm động không hết, ban đầu anh và định về thăm nhà nội trước, hiện tại cha cô và Phi Dạ gặp chuyện, anh lại cho cô về thăm nhà ngoại trước, nếu nói tâm lý, thì không ai tâm lý bằng anh chồng soái ca của cô.
Chỉ cần nhìn cử chỉ của cô, anh liền biết cô đang suy nghĩ chuyện gì.
Cũng đều đồng ý chiều theo cô.
Cô hai tay ôm con gái, tim cũng ấm lên phút chốc.
Thiên Trình ở bên dưới sảnh,