Nam Ngự nghĩ vậy, cũng không kiềm được mà làm vậy.
Anh cúi người xuống, cắn nhẹ lên gò má nóng bỏng của Ngũ Vận Uyển, anh không dùng sức nhưng vẫn khiến Ngũ Vận Uyển giật mình, cô khẽ kêu: “A?”
Tiếng hô này tựa cọng lông vũ lướt nhẹ qua đầu tim Nam Ngự, khiển cả người anh bỗng chốc như bị châm lửa.
Anh đột nhiên đưa tay lên ôm lấy vòng eo thon thả của Ngũ Vận Uyển, nhấc cả người cô lên, cơ thể hai người lập tức dán sát vào nhau.
Cảm nhận được hơi nóng trên người Nam Ngự, Ngũ Vận Uyển càng thêm hoảng loạn:
“Nam...!Nam Ngự? Anh...?”
Ngũ Vận Uyển hoàn toàn không biết rằng, bây giờ mỗi câu cô nói đều khiến cơ thể Nam Ngự càng nóng hơn.
Anh gắng gượng giữ lấy chút lý trí cuối cùng, cúi đầu ngậm lấy dái tai hơi phớt đỏ của Ngũ Vận Uyển, thấp giọng thì thầm:
“Ngũ Vận Uyển, em nói xem chúng ta làm như ông nội nói được không?”
Cảm giác ươn ướt mềm mại ở dái tai truyền tới, Ngũ Vận Uyển chỉ cảm thấy cả người như có điện xẹt qua, tê dại kinh khủng,