"Chị Vận Uyển, chị ngầu quá! Mấy ngày nay em rất ngứa
mắt với Khâu Duyệt.
Không phải chỉ là một cuộc phỏng vấn thôi sao, sắp bay lên tận trời rồi"
Ngũ Vận Uyển cười chẳng nói đúng sai, chỉ bắt đầu xử lý tài liệu mà Khâu Duyệt đưa cho mình.
Vừa xử lý, cô không khỏi cau mày.
Nhà máy này thực sự rất gian trá, về cơ bản người làm thuê đều là những người ở nông thôn và không biết gì cả, chỉ làm cỗ máy làm thuê cho họ.
Cô do dự, không nhịn được hỏi: "Sau khi chúng ta vạch trần nhà máy này thì những người công nhân này sẽ phải làm thế nào?"
“Tất cả đều thất nghiệp thôi”
Hiểu Mai nhún vai,
“Em chịu trách nhiệm điều tra tình trạng nguồn vốn của nhà
máy này, gần đây họ nhận được rất nhiều đơn đặt hàng lớn, nguồn vốn có chút không theo kịp, hình như đã nợ lượng rất lâu rồi.
Nếu như chúng ta vạch trần họ, chắc những đơn hàng kia sẽ bị hủy thôi, lương của những người công nhân này thì càng không cần nghĩ tới nữa"
Ngũ Vận Uyển nghe vậy có chút không nỡ.
Nhưng cô cũng biết để thực phẩm do một nhà máy gian trá như vậy sản xuất lưu thông trên thị trường là thiếu trách nhiệm với người tiêu dùng, nên cô cũng không tiện nói gì, chỉ có thể tiếp tục