Ngũ Vận Uyển liếc nhìn Nam Bá trong đám người rồi lắc đầu, "Tôi phải về nhà gấp nên không đi, mọi người đi vui
vẻ nhé"
Trên mặt Hiểu Mai lóe lên một chút thất vọng, nhưng cô ấy cũng biết rằng mối quan hệ giữa Nam Bá và Ngũ Vận Uyển rất gượng gạo, vì vậy chỉ gật đầu.
Ngũ Vận Uyển cùng mọi người đi tới sảnh chính, mọi người vẫn đang tụ tập cùng nhau thảo luận đi ăn đi hát
đâu, Ngũ Vận Uyển chủ động nói: "Tổng biên tập, hôm nay nhà tôi có việc nên không đi được, tôi đi trước đây."
Thấy Ngũ Vận Uyển muốn rời đi, ánh mắt Nam Bá lóe lên, nhưng vẫn gật đầu.
Mọi người cũng nhìn hành động kỳ lạ của Nam Bá và Ngũ Vận Uyển, nhưng dù sao thì Nam Bá cũng ở đây, họ cũng không nói được gì.
Ngũ Vận Uyển giả vờ như không nhìn thấy ánh mắt của mọi người, chỉ quay đầu rời đi.
Nhưng ngay khi cô chuẩn bị rời khỏi tòa nhà, cô bất ngờ bị một người và phải.
“Ôi” Cô lảo đảo vài bước, ngẩng đầu lên liền thấy và phải cô là một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi, cả người bẩn