Nghĩ đến đây, cô ta lập tức lấy can đảm bước lên vài bước:
“Ừm, xin hỏi cô là vợ chưa cưới của tổng biên tập Nam đúng không?”.
Lâm Tiểu Như vốn đang say mê ngắm nhìn bản thân trong gương, đột nhiên nghe thấy có người nói chuyện với mình thì quay đầu lại, nhìn thấy Khâu Duyệt.
Cô ta chỉ nhìn thoáng qua đã thấy chiếc túi hàng nhái mà Khâu Duyệt đang đeo, trong mắt hiện lên một tia khinh thường nhưng cô ta vẫn lịch sự đáp:
“Cô nói Nam Bá à? Đúng thế, tôi là vợ chưa cưới của anh ấy.”
“Quả nhiên là vậy, vừa nãy tôi đã thấy quen rồi” Khâu Duyệt giả vờ vui mừng: “Tôi là nhân viên của toà soạn Trào Lưu, lần trước tôi đã thấy cô ở toà soạn”
Lâm Tiểu Như không nhìn thấu động cơ của Khâu Duyệt, nhưng vẫn gật đầu.
“Nói chuyện với cô thế này có thể hơi vội vàng, nhưng chủ yếu là vì...! có chuyện này tôi thật sự không nhìn được nữa nên muốn nói cho cô.” Khâu Duyệt ra vẻ thần bí.
Lâm Tiểu Như nhíu mày:
“Chuyện gì?”
“Chuyện liên quan đến Ngũ Vận Uyển và tổng biên tập Nam”
Sắc mặt Lâm Tiểu Như đột nhiên thay đổi.
Cô ta nhìn Khâu Duyệt một cái sắc lẹm sau đó nói với mấy cô gái bên cạnh:
“Các cô ra quán cà phê chờ tôi