Ngũ Vận Uyển hơi hoảng, nhưng ngoài mặt vẫn cố giả vờ bình tĩnh: “Tổng biên tập Hoàng, ông cũng đi vệ sinh à?”
“Anh không đi vệ sinh” Tổng biên tập Hoàng bước tới, phả hơi men rượu vào mặt Ngũ Vận Uyển: “Anh Hoàng của em đang chờ em đó.”
Ngũ Vận Uyển thật sự muốn ói.
Anh Hoàng?
Tổng biên tập Hoàng đáng tuổi làm ba cô, thế mà ông ta còn có mặt mũi nói ra từ này.
“Tổng biên tập Hoàng thật thích nói đùa” Khoé miệng Ngũ Vận Uyển giật giật, cô bám vào tường, muốn vào lại nhà vệ sinh nữ.
Nhưng tổng biên tập đã nắm lấy cổ tay cô: “Ồ Tiểu Ngũ, em trốn cái gì? Lẽ nào em không thích anh Hoàng?”
Con mẹ nó, đương nhiên không thích rồi!
Ngũ Vận Uyển thật sự muốn chửi, nhưng nghĩ đến công việc nên đành nhịn: “Tổng biên tập Hoàng, ông say rồi”
“Khà khà, dù say thì anh cũng có thể dễ dàng chơi được yêu tinh nhỏ là em” Bây giờ tổng biên tập Hoàng dường như đã lười che giấu động cơ của mình, thân hình mập mạp áp về phía Ngũ Vận Uyển: “Em có muốn được thử sự lợi hại của anh Hoàng không?”
Ngũ Vận Uyển thật sự không chịu nổi nữa, cô giãy giụa kịch liệt: “Tổng biên tập Hoàng, mong ông tự trọng!”
Ngũ Vận Uyển phản kháng quá rõ ràng khiến tổng biên tập Hoàng không vui, khuôn mặt béo phì áp lại gần: “Ngũ Vận Uyển, cô đừng rượu mời không uống, uống rượu phạt.
Tên nhóc Nam Bá đã tặng cô cho tôi, cô còn giả vờ trinh tiết cái gì?”
“Sao cơ?” Ngũ Vận Uyển chỉ cảm thấy đầu ong ong, cô mở to mắt nhìn tổng biên tập Hoàng với vẻ khó tin: “Ý ông là gì?”.
“Ý tôi là gì mà cô còn không hiểu à?” Tổng biên tập Hoàng dí