Sau một ngày bận rộn, cuối cùng đến tối Ngũ Vận Uyển cũng thấy Nam Bá bước ra khỏi văn phòng tổng biên tập, trên mặt anh ta vẫn còn quấn băng gạc.
Nam Bà nhìn thấy cô ở văn phòng cũng sững người, nhưng rồi nhanh chóng nói với mọi người trong văn phòng: “Tan làm rồi, chúng ta đến quán karaoke bên cạnh đi”
Mọi người hò reo rồi cùng nhau xuống lầu, bắt taxi đến quán karaoke cách công ty không xa.
Nhưng không ngờ mọi người vừa lục tục đi vào thì thấy có một người phụ nữ ăn mặc xinh đẹp ở cửa quán karaoke vẫy tay với họ: “Nam Bá, đây, ở đây!”
Nhìn thấy người phụ nữ ấy, Ngũ Vận Uyển sững sờ.
Là Lâm Tiểu Như.
Lâm Tiểu Như hôm nay ăn mặc rất gợi cảm, áo ba lỗ đen nửa người và váy ngắn, thân hình nóng bỏng, các đồng nghiệp nam của toà soạn đều nhìn ngẩn ngơ.
Họ vừa bước tới, Lâm Tiểu Như đã lập tức bước lên, khoác tay Nam Bá một cách vô cùng tự nhiên, đôi môi đỏ mọng nở nụ cười mê hồn:
“Nam Bá, em đặt phòng riêng rồi, chúng ta cùng vào đi”.
Nam Bá nhìn thấy Lâm Tiểu Như thì cau mày: “Sao em lại ở đây?”
“Không phải anh gọi cho em bảo các anh tới đây dự tiệc sao? Em nghĩ thêm em nữa cũng không đông nên tới” Lâm Tiểu Như cười quyến rũ, cô ta nhìn mọi người: “Mọi người sẽ hoan nghênh tôi chứ?”
Mọi người sửng sốt, vội vàng trả lời: “Đương nhiên rồi, vợ tổng biên tập có thể tới đương nhiên chúng tôi rất vui”
Lâm Tiểu Như càng cười vui vẻ hơn, nhìn Nam Bá: “Anh xem, mọi người đã