Vừa ổn định chỗ ngồi trong xe, Nam Ngự đã đọc xong tài liệu, anh đóng lại, đột nhiên nghĩ tới gì đó, anh nói với Ngũ Vận Uyển: “Vận Uyển, cuối tuần này tôi muốn đưa em về thăm người nhà”
Vận Uyển?
Ngũ Vận Uyển sững người trước cách gọi mới của Nam Ngự, cô khựng lại vài giây rồi mới gật đầu: “Vâng.”
Thật ra Ngũ Vận Uyển cũng hơi tò mò về người nhà của Nam Ngự, gặp nhau cũng là điều nên làm.
Ngũ Vận Uyển không phát hiện ra có điều gì không ổn, nhưng Dương Tả ở phía trước nghe thấy những lời này lại như bị ai đánh, không khỏi nhìn hai người qua gương chiếu hậu.
Trời ạ, không ngờ cậu Nam lại muốn đưa mợ chủ về gặp người nhà họ Nam?
Vậy chẳng phải là...!
Dương Tá không dám nghĩ tiếp.
Ngũ Vận Uyển chẳng mấy chốc đã về tới thành phố S, mà Nam Bá ở bên kia lại vì một vài chuyện mà hoãn lại mấy ngày.
Ban đầu anh ta định hợp tác với toà soạn của tổng biên tập Hoàng,
nhưng không ngờ sáng hôm sau tỉnh dậy thì nhận được tin toà soạn của ông ta vì ác ý tung tin sai sự thật nên bị kiện ra toà chỉ trong một đêm, sắp phá sản đến nơi.
Nam Bá thầm thấy sợ hãi.
Anh