Editor: Khánh Nhi
Beta:Heulwen
Tùy Cẩn Tri tới công ty để bàn chuyện công việc, mặc một chiếc áo sơ mi màu xanh lam trang trọng bên ngoài, đôi con ngươi lại đen nhánh sâu không thấy đáy, như đang cất giấu suy nghĩ gì đó.
Uông Mạn Quyên bị lời anh nói làm cho nghẹn họng, miễn cưỡng cong môi cười duyên: “Anh Tùy? Anh và chị Thời…… Có quen biết sao?”
Ở đằng kia, Thời Thiển thấy anh tới, trong lòng biết anh tự có suy nghĩ của mình, vì thế cũng không nóng nảy, im lặng đứng chờ nghe giọng nói êm tai của anh.
Tùy Cẩn Tri: “Lúc trước công ty các cô vẫn chưa chỉ định nhà thiết kế, để tránh nghi ngờ, nên không biểu hiện ra trước mặt tổng giám đốc Tạ của các cô là tôi có quen biết với Thời Thiển.”
Nhưng, hôm nay anh tới là để ký hợp đồng, phương án và bản vẽ bọn họ cung cấp đều đã thông qua bước xét duyệt đầu tiên, anh cũng không cần tiếp tục giấu giếm tầng quan hệ này nữa.
Tùy Cẩn Tri ở trước mặt mọi người, cao giọng nói: “Tôi và Thời Thiển đã quen biết rất nhiều năm.”
Cho dù anh không biết chuyện ảnh chụp, cũng không biết chuyện phát sinh mới vừa rồi ở phòng trà, nhưng những lời này không thể nghi ngờ là anh đang ở trước mặt mọi người mạnh mẽ đánh thẳng vào mặt mũi của Uông Mạn Quyên một cái.
—— Người ta là bạn bè tốt quen biết đã nhiều năm, vì không muốn ảnh hưởng đến công việc mới cố ý làm như không quen biết, nào biết cô ta lại ở sau lưng bàn tán tạo thị phi.
Thời Thiển chỉ cảm thấy có một chút ngọt ngào đang tan tỏa trong tim, cô thật sự rất bội phục Tùy Cẩn Tri, nhìn thần thái bình tĩnh của người đàn ông này, giống từng chi tiết nhỏ nhặt đều đang ở trong lòng bàn tay của anh.
Cô nghĩ vẫn nên chừa cho nhau một lối thoát nên cười nói: “Uông Mạn Quyên là nhân tài mới xuất hiện, hạng mục lần này của các anh cũng có công của cô ấy.” Quay đầu, lại hướng dẫn cô gái từng bước: “Nói em vài câu cũng là vì muốn tốt cho em, về sau chú ý là được, chị cũng sẽ không ‘ăn thịt’ em đâu.”
Tùy Cẩn Tri nghe lời này của Thời Thiển, cười cười, thật là được tiện nghi còn khoe mẽ, có điều…… Anh lại thích cô như vậy.
Uông Mạn Quyên bị hai người thay phiên nhau đè ép, nghẹn uất chỉ nghĩ muốn nói cái gì đó để cứu vãn mặt mũi thì đúng lúc, lại nghe thấy giọng nói của Tạ Thanh Sam từ phía sau truyền đến: “Tất cả đứng ở chỗ này làm cái gì vậy? Không đi làm việc sao, vậy thì về nhà bán bánh hết đi.”
Anh ấy chống một cây nạng, dưới chân bị què một chân, giọng điệu nhẹ bâng nhưng lại mang theo sự áp lực vô cùng.
“Anh Tùy, chúng ta tới phòng họp nói chuyện đi.” Tạ Thanh Sam cũng không cần biết đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, nhưng anh ấy biết rõ tính cách của hai cô gái này, cũng có thể đoán được phần nào: “Các cô cùng vào đi, sáng nay có đối tác bên A đến đấy.”
Tạ Thanh Sam ở trước mặt toàn thể mọi người giết gà dọa khỉ răn dạy các cô mấy câu, Thời Thiển xấu hổ nhìn Tùy Cẩn Tri, cô nhanh chóng trở về thu thập, chuẩn bị bắt đầu công việc.
Trong phòng họp, mọi người ngồi xuống vây quanh bàn dài.
Phòng làm việc của Tạ Thanh Sam, chỉ phụ trách thiết kế đồ, còn về thi công thì công ty khác làm. Trước hết, bọn họ đã vẽ trên CAD*, phác họa đồ thiết kế, còn có một số hình ảnh động, cũng dựa theo ý kiến của “Bác Viễn” rồi sửa chữa một chút, chờ sau khi tất cả tư liệu và phương án đều đóng sách xong, giao cho “Bác Viễn” xác định thêm lần nữa, hôm nay đã có thể chính thức ký hợp đồng.
*:Computer-aided design, viết tắt là CAD trong tiếng Anh, được dùng rộng rãi trong các thiết bị nền tảng bằng máy tính hỗ trợ cho các kỹ sư, kiến trúc sư và các chuyên viên thiết kế khác. Các sản phẩm từ hệ thống nền tảng vectơ 2D đến các bề mặt và hình khối 3D tạo hình
Các cuộc họp trước đây hầu như là báo cáo dự án, Tùy Cẩn Tri tất nhiên cũng không cần tới đây, hôm nay, anh và người phụ trách dự án của công ty ngồi song song với nhau, đối phương cũng là người lãnh đạo có tuổi, nhưng đối mặt với anh, quả nhiên vẫn phải cung kính.
Đèn treo trên đỉnh chiếu sáng lên màu da trắng nõn sạch sẽ của người đàn ông, anh ngồi nghiêm chỉnh, nói: “Tổng giám đốc Tạ, phòng làm việc của anh quả nhiên không phụ kỳ vọng của tôi, không chỉ có các phương diện đều đạt tiêu chuẩn, còn phù hợp với nghệ thuật thẩm mỹ của chúng tôi.”
Tạ Thanh Sam nâng nâng mắt: “Đó là do mắt thẩm mĩ của anh Tùy và tôi gần giống nhau nên quá trình làm việc cũng khá thuận lợi.”
Thời Thiển nhìn Tùy Cẩn Tri, không tự chủ được mà ngẩn ngơ, suy cho cùng thì, đây là một mặt khác mà cô chưa thấy qua, khi người đàn ông này lột bỏ thần thái ung dung trong thói quen thường ngày, vẻ cấm dục khi ở sân bay, hóa ra còn có thời điểm bình tĩnh trầm ổn đến vậy.
Trên người anh phát ra ánh sáng chói lọi, thật sự là khí chất mà người thành công mới có.
Chờ sau khi hai bên ký tên, Thời Thiển được Tạ Thanh Sam giao cho một trọng trách, muốn cô đại biểu cho công ty đi ‘tiễn’ anh.
Hai người tránh được những người khác, Tùy Cẩn Tri đứng trước thang máy, nghe giọng nói vui tươi của cô: “Cảm ơn anh vừa rồi đã thay em ‘giải vây’ nhé.”
Nếu không phải có anh nói giúp, không chừng cô sẽ bị người khác nói thành là thẹn quá hóa giận, khi dễ bề dưới quá.
Mặc dù Thời Thiển cũng sẽ tự mình nghĩ cách làm cục diện yên ổn lại, nhưng có thể được người đàn ông này che chở, hình như…… Cô luôn tình nguyện chấp nhận như vậy.
“Anh nói chính là lời nói thật, mấy người nhỏ tuổi bây giờ, cũng không hiểu đến hai chữ ‘tôn trọng’.” Tùy Cẩn Tri từ tốn sửa sang lại cà vạt, cúi đầu nhìn cô, hình như là anh đột nhiên phát hiện cái gì: “Hương thơm trên người của em…… Rất dễ ngửi.”
Biết rõ chắc chắn là anh đang nói đến nước hoa anh tặng kia, nhưng Thời Thiển vẫn rất phối hợp gật gật đầu: “Phẩm vị của cơ trưởng Tùy luôn luôn rất tốt, vừa rồi không phải đến cả tổng giám đốc Tạ cũng khen anh sao?”
Tùy Cẩn Tri mỉm cười, khóe môi hơi cong, cô không hiểu sao mình lại khẩn trương, lại vừa lúc nghĩ đến: “Đúng rồi, Ôn Ninh có hỏi em, nước hoa này mua ở đâu, cô ấy cũng muốn mua, anh có thể nói cho em không để em tự đi mua.”
Bỗng nhiên anh trầm mặc một lát, theo thang máy “Đinh” một tiếng, mới mở miệng: “Vậy anh phải hỏi một người bạn trước, đây là do anh nhờ cửa hàng điều chế, anh chỉ biết mấy loại thành phần, em nói ra yêu cầu…… Anh lại nói cho bọn họ điều phối.”
Thời Thiển giật mình, trước đó hoàn toàn không dự đoán được đáp án sẽ là như vậy.
Chẳng nhẽ…… Nước hoa này là do anh tìm người đặc biệt điều chế ra sao?
Tại sao anh lại có thể im lặng mà làm những việc như vậy……
Nhất thời Thời Thiển không biết nên trả lời như thế nào, chỉ có thể ậm ừ mà nói một tiếng “Vâng”, lén lút siết chặt ngón tay, gương mặt không kiềm được mà nóng lên.
Đây rốt cuộc là chuyện như thế nào vậy, tại sao tim tui nhảy nhanh đến mức không dừng lại được, không phải…… Dường như bản thân mình không còn cảm nhận được gì nữa, tất cả giác quan trở nên tê dại.
Tùy Cẩn Tri thấy cô đột nhiên im miệng không nói, cũng không cần phải nhiều lời nữa, trong nháy mắt khuôn mặt thanh tú tràn đầy ý cười.
“Ừ, đêm nay em có rảnh không?”
Trong thang máy chỉ có hai người bọn họ, Thời Thiển ngẩn người, vội vàng bày ra thần sắc đứng đắn: “A? Có, có rảnh.”
Cô ngẩng đầu, liền nghe thấy người đàn ông cố ý dùng giọng nói cực kỳ quyến rũ của anh, trong nháy mắt chắc chắn sẽ hạ gục cô nói: “Buổi tối anh có thời gian, cho nên, đám A Hoàng mời anh vào chơi PIA*, em cũng vào luôn đi.”
*:Chơi PIA, một từ phổ biến trên Internet, là một hoạt động đọc và lồng tiếng ngẫu hứng và thú vị. Sau đó, một số lượng lớn các hoạt động chơi pia xuất hiện trên lồng tiếng YY , điều này đã tạo nên một sự tham gia đông đảo của mọi người và vở kịch PIA đã trở thành một hoạt động giải trí cho mọi người đọc kịch bản lồng tiếng.
Ôi má ơi, được ngắm đại thần Bác Diễn chơi PIA, má ưi, tui cầu còn không được đây!!!!
________________________________
Rất người cho rằng trong cuộc đời mình sẽ chẳng thể gặp được những chuyện ấm lòng như vậy, vậy mà hôm nay lại xuất hiện với mình.
Thời Thiển cũng chưa từng nghĩ tới, hóa ra trên thế giới thật sự có người như vậy tồn tại, với tài trí hơn người, nhà mặt phố bố làm to, nhưng anh đối đãi với mọi người đều rất chân thành, hơn nữa…… Còn tự mình khiến người khác cảm thấy thoải mái khi ở cạnh.
Trước đây, cô biết bản thân mình đối với nửa kia có yêu