Editor: Khánh Nhi
Chương 41
Đêm nay thành phố S từ mưa nhỏ đến trận mưa, mưa kéo dài suốt đêm, liên tục đến rạng sáng mới ngừng lại .
Sau đó đã xảy ra cái gì, phát sinh như thế nào ...... Thời Thiển giống như khuyết thiếu rất nhiều hình ảnh cụ thể, nhưng từng chi tiết trí nhớ lại phá lệ khắc sâu, quả thực như nóng bỏng khắc, khắc vào trí nhớ sông dài lý.
Có lẽ là trước tiên Tùy Cẩn Tri hơi nhấc thân thể của cô lên, sau đó chờ đến khi cô lấy lại tinh thần, cũng đã nằm dưới thân anh rồi, cả người căn bản sử không hơn lực, cho dù không ngừng mà hấp khí cũng không cách nào vững vàng lại hô hấp đã sớm hỗn loạn.
Ngón tay người đàn ông một tấc tấc vuốt ve hai má cô, cũng vừa trấn an lại vừa dụ hoặc: “Nếu như em vẫn không muốn, cũng sắp điểm ngăn cản anh.”
Cách hỏi trắng ra lại vừa hàm súc như vậy, làm cho Thời Thiển căn bản không hề có lực chống đỡ, nguyên bản liền áp lực giống như mang theo men say thanh âm của, có một chút không một chút đảo qua nhĩ khuếch, lưu luyến giống như tận xương tương tư, khiến cho vành tai trắng noãn của cô sớm thành màu đỏ.
Thời Thiển chỉ cảm thấy thân thể đều bị âm thanh gợi cảm của anh tiêm nhiễm đến nóng lên, tiếng nói của anh một chút dưới đánh trong lòng, thật là làm cho người ta điên cuồng.
Tại đây vào một buổi tối vô thanh vô tức, giống như là sở hữu thề non hẹn biển, chưa từng nghĩ đến sẽ không thực hiện nguyện vọng, tất cả lại đều thực hiện trong một đêm......
Trên cái thế giới này có nhiều người có mặt đẹp như vậy, âm thanh lại dễ nghe, duy nhất có anh xuất hiện, làm cho cô cam tâm tình nguyện trầm luân như vậy.
Thời Thiển không có cách nào khác trực tiếp trả lời vấn đề của anh, cô sợ hãi khi hé miệng nghe thấy giọng nói của mình đã khàn khàn không thành tiếng , chỉ có thể hơi hơi ngẩng thân, đã không thể làm chủ vậy đi hôn lên môi của người đàn ông, mà hắn đáp lại còn lại là không tiếng động tĩnh dừng ở cánh môi mềm mại của cô.
Mưa nhỏ sơ nghỉ, hồng la trướng ấm.
Thời Thiển tựa vào đầu vai của Tùy Cẩn Tri, mà anh đang hôn lên vai bóng loáng của cô, nhạ cô cười khẽ ra tiếng: “Nam thần, giọng nói của anh tại sao lại gợi cảm như vậy...... Yếu nhân mệnh a.”
Anh hơi hơi nhướng mày, đồng thời vén áo lên để cho cô thấy được đường cong nhanh trí cùng cơ bụng, làm cho người ta cảm thấy trong nháy mắt liền miệng lưỡi khô rát.
“Anh nhớ rõ em đã nói...... Cơ thể của anh rất gợi cảm phải không?”
“...... Đúng vậy, đáng tiếc lúc ấy người đứng xem ở cửa sổ không phải em.”
Thời Thiển làm bộ tiếc nuối, hai tay ôm lấy thắt lưng làm cho người ta có cảm giác mười phần an toàn của anh, Tùy Cẩn Tri nắm lấy tay cô, đưa tới hắn xúc cảm bạo tốt cơ thể mặt trên, âm sắc dị thường trong suốt, với hình ảnh như vậy quả thực không hợp nhau.
“Xem gần gũi như vậy...... Có phải cũng có cảm giác hơn hay không?”
Thời Thiển đã có chút ứng phó không được, lần đầu tiên gặp phải chuyện như vậy, cả người nhuyễn giống như phao quá mật, dụ dỗ người đàn ông thầm nghĩ từng bước một đem cô ăn sạch sẽ.
Thích nhiều như vậy, căn bản không khống chế được, chỉ có ăn vào bụng mới tính là tốt hơn một chút.
Quần áo của hai người dần ít đi, yêu - phủ cùng hôn môi truyền lại ra càng mạnh liệt yêu cầu, đôi môi đỏ mọng của Thời Thiển hơi hơi thũng, dáng người dũ phát quyến rũ mà mềm mại, ôn hương nhuyễn ngọc còn có mị lực hơn vạn vật trên thế gian.
Đôi mắt của người đàn ông thâm trầm như mộ đêm, mà Thời Thiển không nhịn được xiết chặt ngón tay dưới thân, ga giường trong lòng bàn tay đầy nếp nhăn, nhưng vẫn như cũ không tìm được phương pháp giải thoát.
Khuôn mặt ôn nhuận của Tùy Cẩn Tri ở dưới ngọn đèn hơi hơi lóe lên sự chuyên chú, thỉnh thoảng còn có chút nhíu mày, giống như đang lo lắng cô cảm thấy không khoẻ, cho dù là ở nàng kiều môi vi suyễn hết sức, còn tại quan sát phản ứng của cô.
Thẳng đến khi thấy khuôn mặt của Thời Thiển đỏ ửng, quả nhiên là bỏ đi trong trẻo nhưng lạnh lùng sắc, đôi con ngươi như tẩm thủy ngọc, ánh trăng kiều diễm cũng không so được với tư thái kiều mỵ của cô.
Thấy vậy anh mới thả lỏng chân mày đang nhíu lại ra, ngón tay đè nặng lên cả người mềm mại của đối phương, làm cho Thời Thiển nhịn không được rụt rụt bả vai, sợ run ở trong cơ thể nhanh chóng tang lên.
Đê lửa nóng dục vọng xâm nhập vào nơi ướt át dụ hoặc, trong lòng cô vạn phần khẩn trương, cũng vừa ma lại vừa dương, lại vừa không biết phải làm sao, chỉ có thể lung tung nói với anh :“Kính nhờ khinh một chút......”
Tùy Cẩn Tri khẽ cười một tiếng, thanh âm kia lọt vào tai cô, như tri âm tri kỷ chảy xuôi xuống, một đường trút xuống gọi người nếu không có thể đình chỉ: “Thiển Thiển, bảo bối, ngoan một chút không nên cử động, ta sẽ khinh.” Nói xong, còn khẽ cắn lên vành tai của cô, làm cho cô khẽ nâng đầu không thể tự kềm chế mà thở gấp gáp.
Thời Thiển bắt lấy cánh tay của anh, không biết là muốn anh tiếp tục hay là muốn anh đình chỉ, chỉ có thể cảm giác được trong lòng thình thịch thẳng khiêu, thắt lưng của cô không doanh nắm chặt, tay của người đàn ông dọ thám biết bụng phía dưới, ôn nhu trấn an, đợi đến khi cô hoàn toàn thả lỏng thân thể, mới chiếm lĩnh toàn bộ thân thể.
Nàng rầu rĩ thở dốc, dục vọng triều dâng mang đến một trận lại một trận mãnh liệt chấn động......
Mà làm cho Thời Thiển tối xúc động, vẫn là âm thanh từ tính khàn khàn của người đàn ông, mang theo sự động tình khi dục niệm, thiếu một chút tiên khí lượn lờ, coi như quần áo gió mát huân nhân, hơn không ít gọi người thể xác và tinh thần khó nhịn sắc - khí, theo lưng xuống, ngay cả xương cùng đều bị triền tô - ma.
Trên lưng người đàn ông đã hiện ra một tầng mồ hôi, anh cắn xuống lỗ tai của cô: “Anh sẽ cho em thực thả lỏng thực hưởng thụ quá trình...... Cùng với kết quả.”
...... Quả thực tô cô sắp nổ mạnh .
Tùy Cẩn Tri cúi đầu, hôn lên đôi mắt xinh đẹp mà tươi sáng của cô.
......
Đợi đến khi tất cả đã xong, Thời Thiển cả người không có chút khí lực, xụi lơ nhắm mắt lại, im lặng nằm trên giường lớn nhà mình điều chỉnh hô hấp.
Trước mắt cô bỗng nhiên hiện lên hình ảnh của Tùy Cẩn Tri khi ở sân bay cùng chi mới bắt đầu.
Khi đó, anh còn chưa có nhiều vẻ mặt như vậy, thanh nhẹ đạm, một thân quần áo riêng của cơ trưởng, kiêu