Editor: Khánh Nhi
Beta: Heulwen
Chương 48
Trong phòng hội nghị, Tùy Cẩn Tri và Tạ Thanh Sam yên lặng ngồi với nhau.
Theo ánh nắng buổi chiều trong vắt ngoài cửa sổ chiếu vào, hình ảnh của hai người cũng có chút vi diệu.
Lần trước, chuyện của giám đốc Hải Tạ Thanh Sam chưa hiểu rõ chân tướng, điều này khiến anh ấy cảm thấy khó xử khi đối mặt với người đàn ông này, chỉ có thể khụ khụ ho vài cái, mời Tùy Cẩn Tri uống trà.
Trong lòng Tùy Cẩn Tri cũng có chút bất bình đối với người không thể “chiếu cố” tốt Thời Thiển nhà anh, nhìn chằm chằm về phía đối phương, nhưng xưa nay anh đã được nuôi dạy có giáo dục, giờ phút này, cũng chỉ thản nhiên cười, cũng không nhiều lời.
Tạ Thanh Sam suy nghĩ một chút, vẫn là chủ động đề cập :“Ngày đó, quả thật tôi không biết Thời Thiển không thoải mái, tuy nói là ngoài ý muốn, nhưng là sếp của cô ấy, không thể chăm sóc tốt cấp dưới, quả thật là sơ sẩy của tôi.”
Tùy Cẩn Tri đè thấp giọng nói: “Ở trước mặt tôi ,Thời Thiển cũng có đề cập tới anh...... Có vài thứ, cô ấy nói, anh là tấm gương của cô ấy, là một ông sếp đáng khâm phục, nhưng mà một người dù cho có cẩn thận như thế nào, cũng không có khả năng làm chu đáo hết được, tôi cũng có thể hiểu.”
Lời này quả thực làm cho Tạ Thanh Sam cảm thấy có lỗi, trong nội tâm anh ấy cảm thấy hai người này thật xứng đôi, trên đời này không hề thiếu những người thiển cận và tầm thường nhưng bất kể Tùy Cẩn Tri ở các phương diện nào đều là nhân tài kiệt xuất, điểm ấy anh ấy cũng rất rõ ràng.
“Cậu yên tâm, về sau sẽ không phát sinh lại chuyện như vậy nữa.”
Tùy Cẩn Tri hiền hoà nở nụ cười, trong miệng cũng nói: “Tôi muốn dạy cho người kia một bài học, sẽ không gây trở ngại đến công việc của Tạ tổng chứ?”
“Đương nhiên sẽ không.”
Trong lòng Tạ Thanh Sam cũng có điều cân nhắc, phải nói người trước mắt mới là khách hàng lớn chân chính, không thể nghi ngờ. Về phần anh làm như thế nào để đối phó với giám đốc Hải kia, anh ấy cũng không cần quan tâm làm gì.
Lúc này, nghe thấy có người gõ cửa, đi vào là khuôn mặt vẻ khó hiểu của Thời Thiển.
Trong lòng Tạ Thanh Sam yên lặng thở dài nhẹ nhõm một hơi, vội vàng nói: “Thời Thiển, anh không cần giới thiệu cậu ấy cho em nữa, dù sao mọi người đều quen biết.”
Lúc cô ngồi xuống, ánh nắngchiều ngoài cửa sổ vừa vặn chiếu sáng quanh người cô, Tùy Cẩn Tri yên lặng nhìn bạn gái nhỏ của mình, thầm nghĩ thưởng thức giờ khắc tốt đẹp này, thật đẹp không gì để nói.
Thời Thiển nhận thấy được ánh mắt anh đang nhìn chăm chú, cũng nhận thấy đáy mắt đầy ý cười của được sếp, mím môi, nói: “Không biết anh Tùy hôm nay tới là có chuyện gì?”
Ánh nắng ấm áp ngoài cửa sổ chiếu vào khiến hai mắt Tạ Thanh Sam hơi hơi nhíu lại: “Trên tay anh Tùy có việc cần giao, hy vọng phòng làm việc của chúng ta có thể kế tiếp. Hơn nữa, anh ấy nhìn trúng tài hoa của cô, dự án này muốn ủy thác cô một mình toàn quyền phụ trách.”
Thời Thiển nâng mắt, nhìn về phía Tùy Cẩn Tri với vẻ mặt thắc mắc, chỉ thấy sắc mặt anh như thường, nhưng đáy mắt anh mắt rất là ôn nhu.
“Trước tiên tôi cám ơn ý tốt của anh Tùy.” Cô mở laptop ra ghi lại công việc, thái độ cực kỳ chuyên nghiệp: “Không biết là anh muốn tìm chúng tôi làm thiết kế về phương diện nào? Phòng làm việc của chúng tôi đối với các loại nhà trệt, nhà song lập, cả những biệt thự gia trang đều có kinh nghiệm phong phú, phương diện về đồ lao động bao gồm khách sạn, các cao ốc, văn phòng,.. chúng tôi cũng có rất nhiều những thiết kế để đời.”
Trong đôi mắt đen nhánh của Tùy Cẩn Tri đầy ý cười kiêu ngạo, anh liếm môi nói: “Ở Tây Linh tôi có một căn hộ, về sau muốn lấy nó làm nhà ở sau khi kết hôn, cho nên, cần tìm một người chuyên nghiệp đến thiết kế trang hoàng cho tôi.”
Hôn, phòng tân hôn......
Cô rất ngạc nhiên.
Không hiểu sao Thời Thiển cảm thấy không khí trong phòng hội nghị trở nên khô nóng.
...... Mà người ta cũng chưa nói là muốn đến đó ở với cô sau khi kết hôn, cô thẹn thùng làm chi vậy!
“Đúng vậy, anh Tùy cũng đang đến độ tuổi kết hôn......” Nói xong câu đó cô cảm thấy đầu óc của mình rất chi là ngắn.
Tạ Thanh Sam nhịn cười, giọng điệu nhẹ nhàng: “Anh Tùy, bàn chuyện cụ thể tôi sẽ để cho Thời Thiển trực tiếp liên hệ với anh, có chỗ nào không hài lòng có thể nói cho tôi biết bất cứ lúc nào.” Anh ấy nói xong, quay đầu dặn dò Thời Thiển: “Bên này dù sao tất cả các quy định em đều nắm rõ, anh đối với em rất yên tâm.”
Cô gật đầu trả lời.
Đợi đến khi Tạ Thanh Sam lại cùng Tùy Cẩn Tri xác nhận một việc, sau đó anh ấy rời đi, lưu lại hai người một mình ở trong phòng hội nghị “Trao đổi công tác”.
Ngòi bút của Thời Thiển viết trên trang giấy bóng loáng, cô thật sự đoán không ra tâm tư của người đàn ông này, trực tiếp hỏi anh: “Tại sao đột nhiên lại nghĩ đến việc cải tạo nhà ở?”
“Vừa rồi anh đã nói lý do rồi, em không nhớ rõ sao?”
Nghĩ đến ba chữ “Phòng tân hôn”, Thời Thiển lập tức cảm thấy choáng váng.
Anh thấy bộ dáng này của cô, cũng im lặng không lên tiếng tiến thêm một bước giải thích: “Về sau ở ngắn hạn nội, có khả năng đều phải ở Tây Linh công tác, ở đó có một chỗ để ở cũng thuận tiện hơn chút. Nếu muốn tìm người đến trang hoàng bên trong, vậy không bằng tìm người mà anh tin cậy, hơn nữa, thẩm mỹ và năng lực công tác của em thì không cần bàn cãi.”
Nhất thời trong lòng Thời Thiển khẽ xao động, được người đàn ông của mình khẳng định thành tựu trong công việc càng làm cho người vui vẻ.
Chẳng qua, Thời Thiển chưa bao giờ từng thiết kế cho người quen, cũng có chút lo lắng: “Nhưng mà, như vậy có thể có vấn đề gì hay không......”
Dưới ánh sáng của chùm đèn trong nhà, ánh mắt của Tùy Cẩn Tri cũng phá lệ sáng ngời, anh đề nghị: “Thời điểm bình thường khi em làm việc, phải lấy yêu thích của hàng khách làm chủ, lần này lại khác anh hy vọng em chỉ cần dựa theo ý nghĩ của chính mình thích là được rồi.”
Thời Thiển hít sâu một hơi, thật sự cô chưa nảy ra bất cứ ý tưởng nào.
“Sao mà như vậy được, thật khó quá.”
Tùy Cẩn Tri thấy cô đăm chiêu ủ dột , suy nghĩ một chút, đành phải nâng môi cười trấn an: “Như vậy, có phải phải chờ sau khi nhìn thấy phòng, em mới nảy ra một ít phương án thiết kế hay không? Vậy không bằng đến lúc đó quyết định, em chỉ cần xem anh như một khách hàng có vẻ hiểu biết là được.”
Thời Thiển cũng tạm thời nghĩ không ra cách khác, đành phải ngoan ngoãn gật đầu: “Được rồi, trước hết tôi sẽ thử một chút xem sao.”
Tùy Cẩn Tri cười cười, phát hiện cô so với bình thường hơi khác, cổ tay áo cuốn lên lộ ra cánh tay trắng nõn, anh ngưng mắt nhìn, hô hấp hỗn loạn vài phần, nhưng cực lực khắc chế.
Muốn nói chút gì đó khác, ai ngờ lại nói: “Anh có thể ở trong này hôn em không?”
Thời Thiển sửng sốt: “Không tốt lắm đâu......”
Lời