Tĩnh Nữ Truyền

Quyển 5 - Chương 21: Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Chiêm chiếp, chiêm chiếp......"

Ánh nắng sớm lặng lẽ xuyên qua kẽ lá, tỏa ra những vầng sáng xanh, soi vào bóng dáng phong tình vạn chủng chập chờn trong đầm.

Tiếng chim hót lanh lảnh vang lên liên tiếp, cùng với dòng suối chảy róc rách ở trong khe núi, tạo thành một khúc hát dân gian dễ nghe trong núi. Di@en*dyan(lee^qu.donnn) Làm gió ấm áp phất qua, khiến người ta trong nháy mắt cảm thấy tinh thần sảng khoái.

Gió nhẹ lay động gợn sóng, nổi lên lăn tăn trong đầm nước lạnh lẽo như những bước múa nhẹ nhàng, dưới ánh mặt trời dịu dàng phát ra màu sắc sặc sỡ, giống như là những viên ngọc sáng trên Thiên Đình thất lạc chốn nhân gian, rất chói mắt động lòng người.

Trong đầm nước, khác hẳn với thường ngày, nếu như lúc này có người ở đây, nhất định sẽ kinh ngạc khi thấy cảnh tượng trước mắt này.

Trên mặt đầm tỏa ra làn sương khói mỏng nhẹ, trong nước thỉnh thoảng vọt qua mấy cái bóng. Màu trắng, đỏ tươi, vàng sáng, xanh đậm...... đủ mọi màu sắc, tươi đẹp rực rỡ.

Tuy là màu sắc sặc sỡ, làm cho người ta nhìn hoa cả mắt, nhưng lại không lộ vẻ lộn xộn khó phân biệt, những cái bóng nhỏ này mang theo màu sắc rực rỡ đung đưa thân mình không ngừng chìm nổi trong nước, động tác thoăn thoắt làm cho người ta phải khen ngợi.

Một đám cá nhỏ bơi qua bơi lại, giờ phút này có vẻ vui mừng khác thường, không có động tác nhẹ nhàng, thân hình lại rối rít ngoe nguẩy, tựa như tiểu cô nương hân hoan tung tăng, vây lượn quanh một bóng người màu xanh lục, không ngừng chen lấn lẫn nhau, chỉ muốn đến gần bóng dáng đó.

Dưới mặt nước, bóng người màu xanh lục bị đàn cá nhỏ bao vây nhưng vẫn không bị ảnh hưởng chút nào, vẫn tự tại đắm chìm trong dòng nước.

Cho đến khi một giọng nói thở hổn hển mơ hồ vang lên: "Tĩnh! Nàng mau đi ra cho ta!"

Vừa nghe đến tiếng kêu bên bờ, người trong nước xoay người bơi vào bờ, tay phải tùy ý, một con cá nhỏ
toàn thân trắng như tuyết lập tức nằm trong lòng bàn tay.

"Xoạt!" Mặt đầm nước yên ả sau một khắc giống như mặt kính bị phá vỡ, vô số bọt nước lạnh như băng tung ra, dưới ánh mặt trời chiếu sáng, Dieenndkdan/leeequhydonnn một đầu tóc ướt mang theo từng viên ngọc nước trong veo vọt ra khỏi mặt nước.

"Tình! Huynh xem!" Tay nhỏ bé giơ lên cao, ngay sau đó một giọng nói mang theo làm nũng lấy lòng vang lên, "Bữa ăn tối hôm nay sẽ là con cá trắng này đó!"

Thiếu niên bên bờ cũng mặc áo xanh lá, chịu đựng sự nóng vội ở đáy lòng, một đôi mắt to nhìn chằm chằm thiếu nữ nâng cá ở trong đầm, mắng cũng không phải được, không mắng cũng không xong, cuối cùng chỉ có thể trước đôi mắt màu tím mang theo vô tội và lấy lòng biến thành sự nóng nảy thành một thở dài.

"Thôi, nàng lên đây nhanh đi!" Vẻ mặt thiếu niên bất đắc dĩ lắc đầu thúc giục.

Thiếu nữ thấy thiếu niên lắc đầu thở dài, không khỏi cười trộm một tiếng. Xem ra chân tình chính là nói năng chua ngoa nhưng tấm lòng như đậu hũ! Mỗi lần nhìn thấy nàng mang theo vô tội và nụ cười lấy lòng thì đều mềm lòng đi, một câu trách mắng cũng chưa từng có.

Trong lòng vui vẻ đồng thời cũng nghe lời bơi theo thiếu niên.

Tiện tay bẻ một cây cỏ, thiếu niên cực kỳ thuần thục lấy cá thiếu nữ đưa tới treo ngược lên, rồi sau đó kéo nàng ra khỏi đầm, nhưng trong miệng vẫn lẩm bẩm: "Đã nói với nàng bao nhiêu lần, vết thương trên người nàng còn chưa khỏi hẳn, không thể xuống nước, nàng coi lời 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện