Tĩnh Nữ Truyền

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Có ai đang lúc đánh giặc còn mang đồ vật tựa như giường nhưng không phải là giường ra như vậy, dienndnle,qu.y don dửng dưng mà nằm hiên ngang giữa thiên quân vạn mã thế!

"Xu nhi! Con......" Phượng Vu Dực không khỏi luống cuống kêu lên.

"Phụ thân, người không nhớ rõ hứa hẹn giữa chúng ta sao?" Phượng Tĩnh Xu cũng không quay đầu lại, chỉ là nói một câu, khiến Phượng Vu Dực nuốt những lời còn lại.

Đùa gì thế, hắn đã đến nơi này rồi, nếu như bị nữ nhi đuổi về trước mặt nhiều người như vậy, thì vương gia như hắn còn có mặt mũi gì nữa!

Đợi khi nhìn rõ người đột nhiên xuất hiện kia, trái tim Long Ứng Thiên và Viêm Vũ Thụy vẫn treo ngược rốt cuộc cũng thở phào. Từ lúc bắt đầu, bọn họ cũng chưa nói chuyện, theo sự phân phó của nàng giao tất cả mọi chuyện cho Sa Y Hãn, nhưng bọn họ cũng lo lắng tìm kiếm, không nhìn thấy bóng dáng của nàng, tim gần như muốn nhảy ra ngoài, chỉ sợ xảy ra chuyện gì không thể khống chế ngoài ý muốn, bây giờ nàng đã tới, bọn họ cũng không lo lắng nữa.

Sa Y Hãn nheo cặp mắt nhỏ lại, nhìn qua, rốt cuộc nhận ra người áo đỏ ngoài mười dặm kia là ai, không khỏi cười nhạo nói: "Sao vậy, các ngươi không được sao? Ngay cả Phượng Trạch công chúa tiếng tăm lừng lẫy cũng phải mời tới, ba mươi mấy vạn người các ngươi, từng người đều lớn trưởng thành hết rồi, chẳng lẽ lại muốn núp ở sau một nữ nhân sao?!" Nói xong, cười trào phúng ba tiếng, lại nói: "Phượng Trạch công chúa, ta vốn tưởng rằng ngươi là người tương đối thông tuệ, không ngờ cũng là mỹ nhân xinh đẹp không có đầu óc, ngươi coi nơi này là nơi nào? Lại còn nằm ở đây, sao, là muốn cho gia tới hưởng dụng sao?!"

"Sa Y Hãn!©¸®!" Sa Y Hãn vừa nói ra khỏi miệng, sau lưng Phượng Tĩnh Xu đồng thời vang lên một tiếng gầm, hơn mười đạo sát khí ác liệt thẳng tắp áp về phía hắn.

"Đây là quốc thổ Lộng Phong quốc ta, bản cung muốn làm gì ở đâu còn phải để người khác quơ tay múa chân sao?" Phượng Tĩnh Xu lười biếng nằm ở trên tháp quý phi, ngón tay trắng noãn quấn nhẹ lọn tóc, không ngẩng đầu, thái độ cực độ ngạo mạn, "Đây là chó nhà ai thế? Giọng lớn như vậy, còn thối như thế, muốn xông chết
chúng ta rồi. Ai ~ ta nói, sao quý quân không chốt cửa lồng giữ chó điên vậy, còn để nó chạy tới trước mặt, đây không phải là làm mất thể diện của Việt Sa quốc các ngươi sao?"

Các tướng sĩ Lộng Phong quốc vừa mới còn lửa giận nghe nói xong đều "ha ha" cười to lên.

"Ngươi!" Sa Y Hãn biến sắc, tức giận nói: "Nha đầu thối ngươi miệng mồm lanh lợi đấy! Ta nói ngươi trước đó thanh danh lan truyền lớn, da.nlze.qu;ydo/nn muốn lưu lại cho ngươi mấy phần mặt mũi, không ngờ ngươi lại thế mà không biết xấu hổ!"

Phượng Tĩnh Xu nở nụ cười giễu cợt, sờ sờ khuôn mặt của mình nói: "Bản cung cực kỳ hài lòng gương mặt của mình, mặt của chó, bản cung cũng không dám lấy đâu! Đầu bản cung cũng không phải bị kẹp cửa, không muốn dùng gương mặt nhỏ bé như hoa như ngọc để đổi lại mặt chó vừa già vừa nhăn thế đâu. Phi phi phi! Chó già đừng làm bản cung sợ đó."

"Ha ha ha!"

Phượng Tĩnh Xu nói một hồi, lại khiến ba mươi mấy vạn người sau lưng ồn ào cười to.

Nàng dùng nội lực truyền âm, vì vậy mỗi người đều nghe rõ ràng lời của nàng, lần này nói tiếp, khiến bọn họ mới vừa tức giận đã tiêu tán hết.

"Ngươi!" Sa Y Hãn lại bị vũ nhục trước mặt mọi người, lúc này đã tức giận đến toàn thân phát run, "Chó bại quân cũng dám nói ẩu nói tả, xem hôm nay ta không đạp bằng thành Á Lý của ngươi, rút gân lột da con tiểu tiện nhân không biết lễ nghĩa ngươi!"

Lời này vừa nói ra, sát ý vừa rồi càng thêm lạnh lẽo, đáng tiếc chính hắn đang nổi giận nên cũng không phát hiện.

Phượng Tĩnh Xu cũng không để ý tới lời của hắn, chỉ nói: "Bại quân? Hừ, quý quân thắng không cần dùng võ, có gì để hả hê."

Sa Y Hãn hừ nói: "Thắng làm vua thua làm giặc, mặc kệ ta dùng cách gì, tóm lại các ngươi đại bại, chính


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện