Lúc đám người Phượng Tĩnh Xu đang thì thầm, người trên hội trường cũng đã đến đủ.
Sau khi trải qua việc đại hán khiêu khích được Hoa Ngọc Dung giải vây, mọi người đều không hề cảm thấy kì lạ với cả bàn người đến đột ngột này nữa, cũng bởi vì, đại hội sắp bắt đầu, tất cả sự chú ý đều tập trung vào trên hội trường. Lúc này, hai mươi bộ bàn ghế ở hai bên sân đấu võ đã ngồi đủ người, trong mấy người này, có người tóc bạc râu bạc trắng, có người vóc dáng to lớn, trong đó lại còn có thể thấy được mấy hán tử y phục rách rưới, còn có cả mấy nhân sĩ tay chân tàn tật nữa!
Hoa Ngọc Dung ở một bên thấy Phượng Tĩnh Xu nhìn người trên đài, trong mắt đều là hứng thú, sợ nàng không biết, vì vậy ở một bên nhỏ giọng giới thiệu: "Hoàng Vũ muội muội, lần này tham gia tranh đoạt chức Minh chủ võ lâm tổng cộng có mười lăm môn phái, cộng thêm cái môn phái của các ngươi, à, Túc Sa môn, là tổng cộng có 16 môn phái, mười lăm môn phái còn lại theo thứ tự là Ngọc Tranh trang, Yến gia bảo, Cửu Dương phái, Thiên Long môn, Thiên Tàn hội, Cái Bang, Thiếu Lâm phái, Long Hổ môn, Bạch Mã môn, Đường môn, Tẩy Kiếm phái, Phích Lịch đường, Tuyên Bình bảo, Đạo Ny phái và Thanh Đồng phái, những môn phái này có một số muội cũng đã nghe nói qua rồi chứ?" Thấy Phượng Tĩnh Xu gật đầu, di@en*dyan(lee^qu.donnn) Hoa Ngọc Dung tiếp tục nói: "Muội đã biết Yến Vô Nhai và Khanh Dĩ Yên, vậy thì Ngọc Tranh trang và Yến gia bảo muội tất nhiên cũng biết đến, trong môn phái còn lại, Thiếu Lâm phái, Cái Bang nổi danh nhất, Thiếu Lâm phái là thiên hạ đại phái, Cái Bang cũng là môn phái không thể khinh thường, còn có Đường môn có sở trường độc dược, mấy nhân sĩ tàn tật của Thiên Tàn hội, Kiếm tông Tẩy Kiếm phái, đạo cô của Đạo Ny phái vân vân, đều là mấy phái lớn trong chốn giang hồ, hơn nữa chưởng môn đều là tiền bối đức cao vọng trọng, trong này chỉ có một môn phái là tương đối đặc biệt, đó chính là Phích Lịch đường, đây chính là môn phái mới nổi mấy năm gần đây, mặc dù trẻ tuổi, nhưng tác phong rất được võ lâm đồng đạo tán thành."
Phượng Tĩnh Xu nghe Hoa Ngọc Dung giới thiệu, thầm nghĩ: ha ha, hòa thượng, ăn mày thật là triều đại nào cũng có, coi như đổi thời không, cũng không thay đổi được đạo lí này, xem ra tồn tại lâu nhất là hai loại người này rồi.
Đúng lúc ấy, chỉ thấy một bóng dáng mạnh mẽ rắn rỏi đứng lên sân đấu võ, nhìn kỹ, chính là Minh chủ võ lâm Quan Vân Nghĩa.
Mọi người vừa thấy Quan Vân Nghĩa đứng lên trên, hiểu rõ đại hội sắp bắt đầu, vì vậy tất cả đều yên tĩnh lại. Quan Vân Nghĩa đưa mắt hổ quét nhìn toàn trường, dừng lại một bàn người Phượng Tĩnh Xu trước mặt trong chốc lát, rồi mở miệng nói: "Các vị, hoan nghênh mọi người tới tham gia đại hội võ lâm năm nay!" Giọng nói của hắn không lớn, lại dồi dào nội lực, vận chuyển đến bên tai tại chỗ mỗi người, cho dù đặt mình trong một trong góc xa nhất, cũng nghe được không bỏ xót được chút nào. Phượng Tĩnh Xu vừa nghe, cũng biết thứ hắn dùng chính là phương thức truyền âm với nội công thượng thừa, truyền âm này, người sử dụng phải có bản lãnh cao thâm, truyền lại ra tiếng nghe như người nói ở bên tai, mà người có nội công càng cao, phạm vi truyền âm càng rộng lớn, hơn nữa còn có thể nghe thấy rõ ràng.
Chỉ nghe thấy Quan Vân Nghĩa tiếp tục nói: " Đại hội võ lâm lần này, chủ yếu có hai chuyện lớn, một là chọn lựa Minh chủ võ lâm kế tiếp, một chuyện khác chính là đấu võ chọn ra chủ nhân của bảo vật!" Dừng một lát, Quan Vân Nghĩa tiếp tục nói: "Sau đây ta nói trước một chút về quy củ, thứ nhất, tuyển chọn Minh chủ võ lâm từ việc rút thăm quyết định thứ tự tỷ võ với đối thủ, thời gian tuyển chọn là ba ngày, ngày thứ nhất đấu vòng loại, ngày hôm sau đấu bán kết, ngày thứ ba đấu chung kết, ba ngày này dùng để tuyển chọn Minh Chủ; thứ hai, tranh đoạt bảo vật, đầu tiên do Minh chủ võ lâm giữ bảo vật, tiếp đó tới các vị khiêu chiến, mỗi môn phái chỉ ra một người đại diện tranh đoạt bảo vật, người thắng thì có được. Mặt khác, bởi vì mọi người thay nhau khiêu chiến Minh chủ võ lâm, vì vậy Minh chủ võ lâm có quyền lựa chọn một trợ thủ. Dieenndkdan/leeequhydonnn Trên đây là nội dung quy củ của hai cuộc đấu, không biết các vị có dị nghị gì không?" Quan Vân Nghĩa dừng lại, liếc nhìn một vòng, thấy không có ai phản đối, vì vậy lại nói: "Nếu tất cả mọi người không phản đối, như vậy trước khi bắt đầu Quan mỗ định ra một quy củ nữa: bởi vì bảo vật này rất quý giá, nên Quan mỗ đã bí mật cho người canh giữ nghiêm ngặt, trước khi chưa tuyển ra Minh chủ võ lâm, bất luận kẻ nào không được đến gần bảo vật, nếu như có người muốn trắng trợn cướp đoạt,, môn phái này sẽ bị đuổi ra khỏi võ lâm chính đạo, người người thóa mạ, muôn đời không được nhập vào chính đạo!"
Giọng nói của Quan Vân Nghĩa vang dội thật lâu trong hội trường, chấn động lòng người. Đuổi ra khỏi chính đạo, vĩnh viễn không được trở lại, đây là một trừng phạt nghiêm khắc cỡ nào! Đối với người luôn luôn tự cho mình là danh môn chính phái mà nói, đây là trừng phạt nghiêm trọng nhất! Bởi vì điều này đại biểu sau này mình sẽ bị người người đối xử như chuột chạy qua đường (ngụ ý là bọn xấu đáng căm giận)! Đây chính là cảnh cáo gây chấn động, cộng thêm việc canh giữ nghiêm ngặt, sau này trong vòng mấy ngày cũng không có người còn dám chú ý đến bảo vật, hơn nữa cũng tự giác tới bảo vệ bảo vật, không để cho tà môn ma đạo có được.
Thấy cảnh cáo có tác dụng, Quan Vân Nghĩa bắt đầu tuyên bố yêu cầu tuyển chọn Minh chủ võ lâm. Thứ nhất, rút thăm tỷ thí, hai bên đánh nhau; thứ hai, đến mức tận cùng là dừng, cấm sử dụng ám khí và độc dược. Điều kiện rất đơn giản, nhưng mà đối với một số môn phái mà nói có thể có một chút khó khăn. Trong đó còn có một điều rất đặc biệt, đó chính là ngày tỷ thí thứ nhất toàn bộ đều do tất cả đệ tử của môn phái tiến đến, sau đấu bán kết và trận chung kết mới tới lượt tất cả môn phái sắp xếp, hoặc là do đồ đệ tiếp tục lên, hoặc là đích thân tự mình lên. Phượng Tĩnh Xu tính được, sự sắp xếp này có thể là muốn nhìn thử thực lực của tất cả môn phái, dù sao Minh chủ võ lâm không chỉ là chuyện riêng tư, còn có quan hệ đến môn phái sau lưng hắn, nếu như trong một môn phái chỉ có một người võ công cao cường, còn lại đều là người tay chân mềm yếu, vậy thì xem như là cái gì?
Sau đó Quan Vân Nghĩa Tuyên tuyến bố đại hội lần này mời tới mấy vị trọng tài, một là phương trượng của Thiếu Lâm phái Viễn Trần đại sư, hai là vương gia Lộng Phong quốc Phượng Hàm Tiếu, ba là người của thủ phủ Hí Triều quốc Kim Bích Đạc, bốn là chính bản thân hắn. Trong này, Viễn Trần đại sư là cao tăng đắc đạo được võ lâm công nhận, lấy đức hạnh thu phục lòng người; vương gia Lộng Phong quốc Phượng Hàm Tiếu tới đây là chỉ mở mang kiến thức, hay bởi vì đại diện lực lượng triều đình sau lưng hắn, dieendaanleequuydonn vì vậy cũng ngồi lên vị trí ngay chính giữa những người làm chứng; Kim Bích Đạc có lẽ là vì Kim gia ủng hộ lớn cho đại hội võ lâm lần này, lấy được tư cách làm trọng tài, về phần Quan Vân Nghĩa, sắp không còn là Minh chủ võ lâm, trong lúc tại vị vì giải quyết được không ít chuyện võ lâm, phẩm đức cũng khiến người tin phục, vì vậy cũng ngồi lên vị trí bốn chiếc ghế này.
Mặt khác, đại hội còn đặc biệt mời mấy sơn trang nổi danh trên giang hồ tới xem lễ, mà mấy sơn Trang, chính
là bốn đại tỳ nữ của Phượng Tĩnh Xu và bốn vị hôn phu làm chủ Tĩnh trang, Phong Trạch môn, Phiêu Tuyết trang, Lạc Nguyệt bảo, An Toàn cục, Tố Ly trang, dĩ nhiên, mấy điều này đều là ngoài sáng, nếu những người võ lâm nhân sĩ biết được tổ chức sát thủ Quân Cơ xử, tổ chức tình báo Hoa Gian từ và mấy sơn trang này đều có liên quan, không biết bọn họ còn có thể đối xử với mấy sơn trang này giống như bây giờ không.
Khi Phượng Hàm Tiếu xuất hiện, Phượng Tĩnh Xu hỏi thăm nhìn Phượng Duy Tĩnh một cái, đây, không phải là thân thích của chúng ta chứ? Người thân tới?
Phượng Duy Tĩnh dụng ánh mắt trả lời: đây là cháu của Hoàng đế thúc thúc, mấy năm trước đã sớm được phong làm Tiếu vương, hiện nay đang đi ngao du khắp tứ hải!
Phượng Tĩnh Xu đưa mắt tỏ vẻ hiểu rõ, quay đầu nhìn lại, vừa hay nhìn thấy ánh mắt tìm tòi của Phượng Hàm Tiếu, đổ mồ hôi ~ sẽ không phải là nhận ra chứ? Hoặc là nhận ra Duy nhi rồi hả? Lại quay đầu, rồi lại chống lại một ánh mắt khác tràn ngập hứng thú, ánh mắt kia, thế nào cảm giác giống như là càng xem càng tỏa ra kim quang!? Vùi đầu, Phượng Tĩnh Xu dứt khoát tiếp tục giúp Tuân Thư bóc nho, dạo này, ngay cả ánh mắt cũng có vấn đề, tùy tiện cùng người ta dùng mắt trao đổi là sẽ xảy ra chuyện......
Sau khi bốn vị trọng tài và mấy vị khách ngồi vào ghế, đại hội võ lâm chính thức bắt đầu!
Chỉ thấy một vị nam tử trung niên đi lên sân đấu võ, lớn tiếng nói: "Xin mời các môn phái phái ra người đại diện tham gia tranh chức Minh chủ võ lâm đến phía trước ghi danh!"
Vì thế chỉ thấy"vút vút" mấy cái, mười mấy bóng người đã đứng ở trên sân rồi, sau đó nghe được mười mấy người đó đồng loạt tiến lên ôm quyền ghi danh. Đối với những môn phái lạ này, Phượng Tĩnh Xu cũng không để ý, chỉ nghe mấy phái quen thuộc như Ngọc Tranh trang, phái tới đại đệ tử Hàm Tinh lên đài, Yến gia bảo phái Yến Vô Nhai tới, Tuyên Bình bảo thì do Quan Nhạc Huyên ứng chiến, còn lại cũng không có để ý nhiều, người cuối cùng ghi danh là Tĩnh Ảnh, chỉ thấy hắn đơn giản lưu loát ôm quyền, trầm giọng nói: "Túc Sa môn, Tĩnh Ảnh." Sau đó liền lui về.
Những người có ở đây bởi vì lúc trước đã nghe Hoa Ngọc Dung nói rồi, nên cũng không để ý nhiều tới Túc Sa môn bỗng nhiên xuất hiện này.
Chờ nam tử trung niên dùng tay ra hiệu, sau đó xuống đài đi tới chỗ ghi chép, lấy ra mười sáu cái thẻ trúc cắm trong ống trúc, rồi lên đài lần nữa, để mười mấy người trên đài bắt đầu rút thăm. Mười mấy người lần lượt rút thăm, lập tức sắp xếp thứ tự luận võ vào ngày thứ nhất, chia ra như sau: Ngọc Tranh trang đối chiến Thiên Long môn, Yến gia bảo đối chiến Long Hổ môn, Cái Bang đối chiến Bạch Mã môn, Cửu Dương phái đối chiến Tuyên Bình bảo, Thiên Tàn hội đối chiến Phích Lịch đường, Thiếu Lâm phái đối chiến Đường môn, Tẩy Kiếm phái đối chiến Thanh Đồng phái, Đạo Ny phái đối chiến Túc Sa môn.
Tuyên bố xong, lập tức bắt đầu cuộc tỷ thí ngày thứ nhất.
Đầu tiên lên đài chính là Hàm Tinh của Ngọc Tranh trang và đại đệ tử của Thiên Long môn. Trước khi gặp lại Khanh Dĩ Yên ở Chẩm Bích thành, nàng đang đợi sư huynh Hàm Tinh của nàng, khi đó Phượng Tĩnh Xu bỏ lỡ việc gặp gỡ Hàm Tinh, sau đó thế nào cũng không để ý, hôm nay hắn đại diện Ngọc Tranh trang tới tỷ võ, gợi lên sự hứng thú của Phượng Tĩnh Xu, vì vậy nàng cẩn thận quan sát Hàm Tinh. Đều nói mắt là cửa sổ của tâm hồn, Phượng Tĩnh Xu nhìn người lần đầu cũng là nhìn ánh mắt họ, chỉ thấy Hàm Tinh này, có một đôi mắt trong suốt như nước, Die nd da nl e q uu ydo n nhưng lại mang theo một sự cương nghị, một đôi lông mày đen như mực làm tôn lên những đường nét trên khuôn mặt, làm người ta cảm thấy một sự chính trực ngay thẳng; lưng ưỡn thẳng, hai bờ vai rộng và rắn chắc, thân hình cao lớn khỏe mạnh, nhưng lại lộ vẻ khôi ngô, tư thế oai hùng, làm cho người ta cảm thấy một loại cảm giác đỉnh thiên lập địa, làm cho người ta vừa nhìn đã cảm thấy rất có cảm giác an toàn. Phượng Tĩnh Xu thầm gật đầu, xem ra trang chủ Ngọc Tranh trang lại thu nhận được một đồ đệ tốt!
Chỉ thấy sau khi Hàm Tinh và đại đệ tử chắp tay làm lễ, rút ra vũ khí của mình, đúng dịp vũ khí của hai người đều là kiếm, vì vậy đã nhìn thấy ánh sáng kiếm lóe lên trên sân võ, tiếng kiếm chạm nhau vang lên, tỷ thí một hồi, có thể nhìn ra được, võ công của Hàm Tinh bỏ xa đại đệ tử của Thiên Long môn, vì vậy trận này Hàm Tinh không cần tốn nhiều sức.
Kế tiếp là Yến Vô Nhai của Yến gia bảo và một đại đệ tử của Long Hổ môn, võ công của Yến Vô Nhai Phượng Tĩnh Xu đã từng thấy, vì vậy cũng không chậm trễ thắng được trận này.
Sau đó là Cái Bang đối Bạch Mã môn, Cái Bang thắng.
Cửu Dương phái đối chiến Tuyên Bình bảo, người xuất chiến của Tuyên Bình bảo chính là Quan Nhạc Huyên, trước kia thấy Quan Nhạc Huyên mặc trang phục nữ hiệp giang hồ, Phượng Tĩnh Xu cũng biết nàng hiểu võ, chỉ là không ngờ tới võ công của nàng không yếu! Cuối cùng là Quan Nhạc Huyên thắng.
Tiếp đến là Thiên Tàn hội đối chiến Phích Lịch đường, Phích Lịch đường thắng.
Sau nữa Thiếu Lâm phái đối chiến Đường môn, Đường môn làm lấy dùng độc làm sở trường, nhưng bởi vì đại hội quy định không thể dụng độc, vì vậy bị thua thiệt rất nhiều, cuối cùng bại bởi Thiếu Lâm phái.
Tổ thứ hai đếm ngược là Tẩy Kiếm phái đối chiến Thanh Đồng phái, Tẩy Kiếm phái được xưng là môn phái Kiếm tông lớn ở đại lục Sở Ảnh, môn phái nào nhận đồ đệ đều cho tập luyện kiếm từ nhỏ, vì vậy nền tảng vững chắc, cho nên trận này Tẩy Kiếm phái thắng.
Cuối cùng là Túc Sa môn của Phượng Tĩnh Xu đối chiến Đạo Ny phái.
Trước khi ra sân, Phượng Tĩnh Xu dùng mật ngữ truyền âm trêu chọc Tĩnh Ảnh rằng hắn nên xuống tay lưu tình với hoàng hoa khuê nữ nhà người ta, kết quả Tĩnh Ảnh lạnh lùng, cứ thế lên đài dùng một chiêu liền đánh bại người bên Đạo Ny phái, khiến Đạo Ny phái xấu hổ đến cỡ nào!
Vì vậy Tĩnh Ảnh liền lấy tư thế không lường được thắng được cuộc tỷ thí cuối cùng.
Sau khi Tĩnh Ảnh tỷ thí xong, cuộc tuyển chọn ngày thứ nhất liền kết thúc, tiến vào trận đấu bán kết ngày hôm sau có: Ngọc Tranh trang, Yến gia bảo, Cái Bang, Tuyên Bình bảo, Phích Lịch đường, Thiếu Lâm phái, Tẩy Kiếm phái và Túc Sa môn.
Sau khi tỷ thí kết thúc, người của tất cả các môn phái đều rời khỏi sân đấu võ, trở lại chân núi Tuyên Bình bảo, dọc theo đường đi vẫn còn cao giọng thảo luận quá trình so tài đặc sắc hôm nay, mà ngày mai, lại phải bắt đầu một vòng tỷ thí mới......