Chiến tranh, chịu khổ nhất vẫn là dân chúng.
Thiên Nhai San Mạch từ khi Nguyên Mông khai chiến đến nay, cũng trở nên rất hỗn loạn. Chủ yếu là bởi vì Nguyên Mông quân bắt đầu thi hành chính sách càn quét đối với các thành thị chung quanh Phong Vũ Thành. Rất nhiều người phải trắng tay trở thành lưu dân, đương nhiên bọn họ vẫn xem là may mắn, có thể chạy thoát được. Còn có rất nhiều người già và trẻ em vì chậm chân nên đã bị Nguyên Mông quân giết chết.
Lưu dân chỉ có thể chãy vào bên trong Thiên Nhai San Mạch. Bọn họ biết trong tìn hình hỗn loạn này chỉ có Thiên Nhai San Mạch không thuộc quốc gia nào mới là nơi an toàn nhất. Địa bàn của Tiêu Lâm mặc dù ở tận tây bộ Thiên Nhai San Mạch, cách Phong Vũ Quan rất xa, theo đạo lý thì rất khó thu được lưu dân, nhưng thực tế thì lại là nơi có rất nhiều nạn nhân.
Nguyên nhân chính là bởi vì Vương ca tại địa bàn của ba huynh đệ Xi Vưu đã thu nhận rất nhiều nạn dân. Địa bàn của Xi Vưu chính là nơi gần Phong Vũ Quan nhất, cho nên hầu hết nạn dân đều chạy đến nơi này. Vương ca cũng biết địa bàn của Xi Vưu muốn nuôi sống nhiều người như vậy quả thật rất khó khăn, cho đã chuyển phần lớn bọn họ đến địa bàn của Tiêu Lâm.
Lúc này bên trong đại bản doanh, Tiêu Lâm có vẻ kích động, không ngừng đi qua đi lại trong sân. Hồng tiêu bên cạnh sắc mặt cũng đỏ bừng, hiển nhiên cũng có chút kích động.
- Đại ca, huynh tìm Hắc Hùng ta có chuyện gì vậy?
Thiết Đầu vừa đi đến bên cạnh Tiêu Lâm bên cạnh, gần như che kín hết cả Hồng Tiêu bên cạnh. Vóc người của hắn quả thật là quá to cao.
Tiêu Lâm đột nhiên ngừng lại, nhìn về phía đại môn, ánh mắt trở nên nghiêm túc. Hắn không nói gì, bởi vì linh giác của hắn đã nhìn thấy được người bên ngoài.
Huyết Lang bước vào, Xích Đồ bước vào, Xích Lôi cũng bước vào......
Tiêu Lâm nhìn những huynh đệ trước mặt, trên mặt đột nhiên hiện lên một nụ cười dữ tợn, lạnh lùng nói:
- Các vị huynh đệ, ta muốn nói cho các ngươi biết, thời khắc báo thù đã đến rồi!
Tiêu Lâm không để ý đến ácc huynh đệ đang kinh hỉ chung quanh, tiếp tục nói:
- Ta đã điều tra ra, mười vạn tinh binh của Phụng Dương Bộ đã bắt đầu xuất phát đến Phong Vũ Quan, tin rằng không lâu sẽ đến nơi. Đương nhiên trước khi bọn họ đến Phong Vũ Quan phải đi ngang qua Thiên Sơn, đó chính là cơ hội của chúng ta!
Xích Đồ đột nhiên ánh mắt đỏ bừng nói:
- Tốt, tốt, hủy đi sự trong sạch của mấy trăm tỷ muội Dật Đồ tộc ta, ta đã nhịn nhục quá lâu rồi, bây giờđã đến lúc báo thù!
Xích Đồ điên cuồng, gân xanh trên trán cũng đều nổi ra.
Thanh âm của Xích Lôi tựa như tiếng sấm vang lên:
- Còn có những người già và trẻ con đáng thương, không giết bọn người của Phong Dương Bộ, ta chết cũng không cam tâm. Lão đại, nói đi, lúc nào thì động thủ, ta không đợi được nữa rồi!
Xích Lôi vung vẩy thanh trường đao trong tay.
Tiêu Lâm nhìn Xích Đồ và Xích Lôi, không hề lên tiếng.
Quá khứ của hắn lại hiện lên. Vì nguyện vọng muốn được luận bàn với các cao thủ phương đông, Tiêu Lâm dẫn theo huynh đệ sinh tử và người yêu của mình đi đến phương đông đại lục. Lúc đầu, chính là Dật Đồ tộc ôn hòa thân thiện kia đã tiếp đãi bọn họ, cho bọn họ ăn, cho bọn họ uống, hơn nữa còn chuẩn bị đưa bọn họ đến Minh vương triều. Những ngày tháng hạnh phúc tại Dật Đồ tộc, Tiêu Lâm càng vui mừng phát hiện ra hắn đã được làm phụ thân.
Nhưng tất cả đột nhiên thay đổi, chỉ bởi vì tam vương tử Ngõa Mộc Lực của Phụng Dương Bộ. Chính là tên ác nhân Ngõa Mộc Lực đã thống lĩnh nhân mã Phụng Dương Bộ tấn công vào Dật Đồ tộc, thiếu chút nữa cả tộc đã hoàn toàn bị diệt.
Nhưng tất cả những cô nương xinh đẹp thiện lương đều bị cướp đi, thậm chí thê tử Hồng Tiêu của mình cũng rơi vào tay bọn chúng. Mặc dù cuối cùng Tiêu Lâm cùng các dũng sĩ sau khi đi săn trở về đã cứu lại được tất cả mọi người, nhưng hầu hết các cô nương đều bị vũ nhục, Hồng Tiêu cũng mất đi đứa con trong bụng.
May mắn cuối cùng tìm được một nơi thế ngoại đào nguyên, mới có thể khiến cho Dật Đồ tộc tránh khỏi thảm họa diệt vong. Xích Đồ và năm mươi dũng sĩ vì muốn báo thù nên mới rời đi.
"Hài tử của ta còn chưa chào đời, chính bởi vì bọn chúng nên mới chết. Ta có thể không tìm Phụng Dương Bộ bọn chúng báo thù hay sao?" Tiêu Lâm lạnh lùng cười. Đối với Phụng Dương Bộ, hắn đã có phương pháp đối phó.
Thiết Đầu quát lớn:
- Đại ca, bây giờ chúng ta hãy dẫn theo năm vạn Dã Thú quân đoàn đi giết tất cả bọn chúng!
Nói xong, liền vung vẩy thanh Lang nha bổng trong tay.
- Ồ, các người đang nói về chuyện gì vậy. Hình như tất cả đều rất kích động thì phải?
Thanh âm của Trương Tinh Phong mang theo vẻ tươi cười vang lên trong sân.
Tiêu Lâm lập tức nhìn về phía phía sau, Trương Tinh Phong đang đi về phía hắn.
Tiêu Lâm cười khổ nói:
- Sư huynh, huynh sau này không nên xuất hiện bất ngờ như vậy nữa có được hay không? Như vậy rất là dọa người đấy!
Tiêu Lâm bọn họ bây giờ đang đàm luận sự tình vô cùng quan trọng, nếu bị người khác nghe được thì vô cùng nguy hiểm.
Trương Tinh Phong cười nói:
- Được, sau này ta sẽ không như vậy nữa. Các ngươi rốt cuộc đang nói chuyện gì vậy? Cả đám đều là đằng đằng sát khí, giống như là muốn ăn thịt người vậy!
Tiêu Lâm liếc nhìn các huynh đệ bên cạnh, lại nhìn sang thê tử của mình, mới nói với Trương Tinh Phong:
- Sư huynh, lần trước đệ đã nói với huynh là Phụng Dương Bộ và đệ có thâm cừu đại hận phải không?
Trương Tinh Phong gật đầu. Lần trước Tiêu Lâm quả thật đã nói qua, hơn nữa còn nói vì muốn báo thù, cho nên mới cần đến thế lực lớn như vậy.
Tiêu Lâm tiếp tục nói:
- Kỳ thật đệ còn chưa nói rõ. Phụng Dương Bộ này không chỉ hại chết đứa nhỏ trong bụng của Hồng Tiêu, hơn nữa lại còn hủy đi sự trong sạch của rất nhiều tỷ muội Dật Đồ tộc, còn giết rất nhiều người già và trẻ con. Lúc đầu khi đệ đến nơi này chính là được Dật Đồ tộc nhiệt tình hiếu khách tiếp đãi, tất cả bọn họ đều là những người thuần phác thiện lương. Thù này không báo, làm sao có thể yên lòng?
Xích Đồ, Xích Lôi bên cạnh ánh mắt cũng đỏ bừng.
- Đệ nói năm vạn Dã thú binh đoàn gì đó rốt cuộc là chuyện gì vậy? Hình như ta chưa
từng nghe qua!
Trương Tinh Phong cảm thấy nghi hoặc. Tiêu Lâm có tổng cộng sáu vạn binh mã, lần trước đã cấp cho Lang Phong một vạn người để phụ trách chuyện của Thiên Phong đổ trang, sau đó lại bị Trương Tinh Phong mang đi Thiết Huyết quân đoàn. Bây theo lý mà nói hẳn là chỉ còn bốn vạn người mà thôi.
Tiêu Lâm vừa nghe, lập tức cười nói:
- Sư huynh, thiếu chút nữa đệ quên mất. Nói cho huynh biết một đại sự, chuyện này cũng chỉ là mới cảy ra mà thôi, nhưng mà bây giờ đệ cũng rất khó tin nó lại là sự thật!
Trương Tinh Phong vừa nghe, lập tức hỏi:
- Chuyện gì vậy, nói đi!
Tiêu Lâm cười nói:
- Lúc trước, khi đệ vừa mới trở thành hồng y lão đại, có gặp một lão giả. Đệ giúp ông ta vài việc, cũng thường xuyên ở cùng một chỗ với ông ta. Phụ thân của đệ đã qua đời vào ngày sinh nhật mười tuổi của đệ......
Nói đến đây, Tiêu Lâm có vẻ buồn bã. Hồng Tiêu bên cạnh nhẹ ngàng cầm lấy bàn tay của hắn. Tiêu Lâm quay sang mỉm cười với thê tử của mình, tiếp tục nói:
- Trên người của ông ta, đệ nhìn thấy được hình ảnh của phụ thân mình, cuối cùng đệ nhận ông ta làm nghĩa phụ. Ta vẫn tưởng rằng ông ta chỉ là một người bình thường, nhưng đến mấy ngày hôm trước, đệ mới biết được thân phận của ông ta!
"Họ Chu, lão nhân họ Chu, hơn nữa lại không phải người bình thường. Là ai đây?" Trương Tinh Phong trong lúc nhất thời không nghĩ ra được người này.
Tiêu Lâm mỉm cười nói:
- Ông ta chính là long đầu Chu Nhiên của thế lực lớn thứ hại tại tây bộ Thiên Nhai San Mạch!
Trương Tinh Phong ngẩn người, nhưng trong nháy mắt đã nhớ lại tình huống phân bố các thế lực tại Thiên Nhai San Mạch mà Thiên Vũ Lâu đã cung cấp cho hắn.
Đông bộ bị Mộc Dạ của Mật Tông và Lý gia khống chế, binh lực đều đạt đến ba mươi vạn. Tây bộ hiện tại có bảy thế lực lớn. Thế lực lớn nhất chính là do Lâm Hoành của Thạch gia lãnh đạo, binh lực mười lăm vạn. Thế lực lớn thứ hai chính là Chu Nhiên lão đầu, bây giờ binh lực là mười một vạn, quan trọng nhất chính là sau lưng không hề bị người nào khống chế. Thế lực lớn thứ ba chính là do Vương Đồng của Trương gia, co khoảng bảy vạn người. Kỳ thật Vương Đồng lúc đầu cũng chỉ có bốn vạn người, bởi vì Tiêu Lâm làm cho mười hai thế lực nhỏ của tây bộ trở nên hỗn loạn, Vương Đồng mới nhân cơ hội này kiếm một chút lợi ích, thế lực đột nhiên tăng lên đến bảy vạn.
Còn thế lực của Trần gia và Tiêu Lâm cùng đứng ở vị trí thứ tư, đều có sáu vạn binh mã. Xếp thứ sáu chính là ba huynh đệ Xi Vưu bọn họ. Còn có một thế lực yếu nhất chính là Dư gia, binh lực khoảng bốn vạn.
Tiêu Lâm tiếp tục nói:
- Nghĩa phụ không hổ là nhất đại hào kiệt. Ông ấy lao khổ cả đời, đã huấn luyện ra Dã Thú quân đoàn vô cùng cường đại. Mấy ngày hôm trước, nghĩa phụ đã đem quân đoàn này giao cho đệ. Hơn nữa thế lực của ông ấy cũng sẽ giao cho đệ quản lý!
Trương Tinh Phong nghe đến đây, trong lòng như muốn nhảy lên. Tiêu Lâm vốn đã có sáu vạn nhân mã, bây giờ lại có thêm mười một vạn, tổng công là mười bảy vạn binh mã, đương nhiên chỉ trong nháy mắt đã trở thành thế lực lớn nhất tại tây bộ Thiên Nhai San Mạch.
Tiêu Lâm tiếp tục nói:
- Đệ biết rất rõ sức chiến đấu của Dã Thú quân đoàn. Bọn họ đã được huấn luyện hơn mười năm nay so với chi vị Thiết Huyết quân chỉ dùng linh đan thì còn mạnh hơn rất nhiều. Kế hoạch báo thù lần này, đệ tin tưởng nhất định sẽ thành công!
Xích Đồ bọn họ vẻ mặt cũng trở nên kích động. Không có giây phú nào không nghĩ đến báo thù, bây giờ cơ hội đã đến trước mắt, sự kích động trong lòng khó có thể dùng từ ngữ để diễn tả được.
Tiêu Lâm tự tin nói:
- Bây giờ đệ đã có thế lực cường đại đến như vậy, còn sợ Phụng Dương Bộ bọn chúng hay sao? Lần này, ta muốn bọn chúng nợ máu phải trả bằng máu!
Tiêu Lâm nắm chặt tay, thanh âm rắc rắc vang lên.
- Sư huynh, mấy ngày nay đệ chắc không có thời gian để tiếp đãi sư huynh, báo thù đã gần ngay trước mắt rồi!
Tiêu Lâm nhìn Trương Tinh Phong ôm quyền nói.
Trương Tinh Phong cười cười nói:
- Không cần lo lắng, ta sẽ cùng đi với các ngươi, xem thử Dã Thú quân đoàn lhuyết tẩy bọn người Phụng Dương Bộ này như thế nào!
Tiêu Lâm ánh mắt sáng lên, nói:
- Tốt, có sư huynh ở đó, còn có thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Huyết Lang!
Huyết Lang lãnh khốc bên cạnh lập tức bước đến nói:
- Đại ca, có chuyện gì vậy?
Tiêu Lâm nói:
- Ngươi hãy nhanh chóng mang theo người của ngươi, quan sát động tĩnh của Phụng Dương Bộ. Ta sẽ đến chỗ nghĩa phụ triệu tập Dã Thú quân đoàn!
Huyết Lang gật đầu, lập tức xoay người rời đi.
- Hảo, mọi người hãy chuẩn bị một chút, sau nửa canh giờ sẽ bắt đầu xuất phát!
Tiêu Lâm có vẻ rất phấn chấn. Trương Tinh Phong bên cạnh chỉ khẽ mỉm cười, thế lực của Tiêu Lâm gia tăng khiến cho hắn cảm thấy rất cao hứng. Thế lực của Tiêu Lâm không phải chính là thế lực của hắn hay sao?
Trương Tinh Phong nhìn bóng lưng Tiêu Lâm, thì thào tự nói: "Xem ra kế hoạch không cần thời gian dài đến như vậy!"