Cả kinh thành trên những con đường lớn đều không có một bóng người. Ngày này chẳng những tuyết rơi nhiều, hơn nữa lại thêm những cơn gió lạnh không ngừng quét qua. Người nào lại muốn ra đường trong hoàn cảnh này!
Nhưng lúc này trên đường cái của kinh thành lại đang có một đám người phóng đi như tia chớp, chỉ có thể loáng thoáng nhìn thấy bóng dáng của bọn họ. Đột nhiên tất cả đều dừng lại, bọn họ không thể không ngừng bởi vì trước mặt bọn họ là chiến khí ngập trời.
- Tướng quân, Thần Vệ nhất hào, tam hào, Thiên Vệ nhất hào, nhị hào, tam hào, Ảnh Thiên Vệ từ nhất hào đến tứ hào toàn bộ có mặt, xin tướng quân hạ lệnh!
Lý Tịnh nhìn chín cao thủ bên cạnh, trong lòng an tâm, lớn tiếng nói:
- Mọi người trước tiên cứ ở một bên quan sát, ta và nhị đệ sẽ cùng Trương công tử quyết đấu một phen. Nhớ là hãy quan sát cho kỹ, đối với tu luyện sau này sẽ giúp ích rất nhiều!
- Tuân lệnh!
Chín người lập tức đứng ở chung quanh khoảng sân rộng của Vũ Văn gia, ẩn ước hình thành một loại trận thế kỳ diệu.
Trương Tinh Phong nhìn chung quanh, trong lòng cả kinh: Hai người đã đạt đến Kim Đan kỳ, còn 7 người kia đều là Nhất phẩm cảnh giới, cao thủ của Lý gia quả thật rất nhiều. Nhìn trận thế mà bọn họ đang đứng, bọn họ hẳn là còn hiểu "Thập Tuyệt Thiên Diệt Trận". Trận pháp này chính là trận pháp đỉnh cấp của Tu Chân giới (FS: Theo mình chỗ này phải là Phàm nhân giới mới đúng, tu chân ở đâu đây không biết), nó có thể làm cho mười người bày trận công lực nhân lên gấp nhiều lần. Nếu Lý Tịnh cùng với bọn họ đồng thời bày trận, uy lực sẽ vô cùng kinh khủng! Bản thân bọn họ thực lực đã rất cường đại, lại còn nhân lên gấp nhiều lần!
Trương Tinh Phong trong lòng phát lạnh. Nếu thật sự bị vây trong trận, xem ra chỉ có thể sử dụng phật nguyên lực, hơn nữa cần phải sử dụng đến trấn tông kiếm pháp của Thiên Tâm Tông —— "Cửu Thiên Ngự Kiếm Quyết" hoặc là "Bắc Đẩu Thất Tinh Kiếm Quyết", chỉ có như vậy mới thể phá trận được. Hừ, nhưng mà ta sẽ cho bọn họ cơ hội bày trận hay sao?
Nghĩ tới đây, Trương Tinh Phong bắt đầu bình tĩnh lại.
- Hai vị tiền bối, ta sẽ ra tay ngay bây giờ! Đây là chiêu lợi hại nhất trên phương diện võ đạo của ta, Khai – Thiên – Phách - Địa!
Trương Tinh Phong long ngâm vang vọng tận chân trời. Đao mang kinh người trên thân thể phát ra tựa như mặt trời, dần dần cả người đều hóa thành đao mang. Đao mang đột nhiên từ bên ngoài thân thể bắn thẳng lên trời cao. Nhất thời cả kinh thành đều tràn ngập ánh sáng. Những ánh chớp trên bầu trời cũng càng lúc càng lớn, thỉnh thoảng lại đánh xuống! Cả khoảng sân rông của Vũ Văn gia chỉ còn chín cao thủ đang đứng quan sát, các cao thủ của Vũ Văn gia đều đã tránh ra bên ngoài, bởi vì lúc này ở nơi đó thật sự là quá nguy hiểm.
Lý Thế Dân và Lý Tịnh nhìn thấy khí thế này, trong lòng đều kinh hãi, cũng không đã không còn bảo tồn thực lực nữa.
- Tử - Long - Phệ - Nhật!
- Huyết – Lang – Chi - Vẫn!
Lý Thế Dân trên người đột nhiên xuất hiện một cự long màu tím. Tử long tựa như thực thể, móng vuốt, hàm răng đều nhìn thấy rất rõ ràng. Chỉ thấy nó hướng đến đao mang tựa như mặt trời trên thiên không bay đi.
"Huyết Lang Đao" trên tay Lý Tịnh đột nhiên biến ảo thành một con dã lang màu huyết hồng chân chính, cũng bay lên bầu trời!
Đao mang đột nhiên mãnh liệt sáng ngời. Những tia chớp trên bầu trời không ngừng đánh về phía đao mang, nhưng nó tựa như một cái động không đáy, không ngừng hấp thu tất cả tia chớp. Đao mang màu trắng pha thêm sắc hồng không ngừng loé lên những tia chớp. Đao mang chém xuống, tốc độ nhanh kinh người, mục tiêu là tử long và huyết lang.
"Oanh long long......”
Bầu trời giống như bị xé rách ra, những kiến trúc chung quanh đại sảnh của Vũ Văn thế gia hoàn toàn biến mất, cả khoảng sân rộng chỉ còn lại một mảnh đất trống.
Lý Thế Dân và Lý Tịnh đứng yên bất động, bọn họ không bại, nhưng cũng không hề thắng.
- Hảo sát khí, hảo bá khí!
Lý Thế Dân nhìn Trương Tinh Phong nói.
Trương Tinh Phong biểu tình trên mặt vẫn rất lạnh lùng, bình tĩnh.
- Các ngươi cũng không tệ! Bây giờ ta sẽ sử dụng kiếm thuật của sư môn, các ngươi hãy cẩn thận đấy!
Trương Tinh Phong há miệng ra, một thanh phi kiếm màu tím từ trong miệng hắn bay ra, dừng lại trước mặt Trương Tinh Phong.
- Tử Nhận, cuối cùng cũng phải nhờ đến sự hỗ trợ của ngươi rồi. Hãy biểu hiện cho thật tốt, cho bọn họ thấy được uy phong của ngươi!
Trương Tinh Phong nhìn phi kiếm trước mặt nhẹ nhàng nói.
Lý Tịnh và Lý Thế Dân cuối cùng cũng đã biến sắc. Phi kiếm, chẳng lẽ đây chính là thần kỹ trong truyền thuyết chỉ có thần tiên mới có thể thi triển.
Lý Thế Dân lập tức điên cuồng vận chuyển chân nguyên lực, trên người lộ quang hoa màu tím.
Trương Tinh Phong nhìn thấy thì thào tự nói: "Có chân nguyên lực, nhưng không có phương pháp vận dụng thì có ích lợi gì? Ta sẽ cho ngươi thấy uy lực chân chính của chân nguyên lực cường đại đến mức nào!"
Lý Thế Dân ngửa mặt lên trời điên cuồng hét lên:
- Long – Du – Cửu - Thiên!
Lý Thế Dân trên người đích tử quang đại thịnh, đột nhiên từ trong thân thể bay ra chín con tử long, không hướng về Trương Tinh Phong mà lại bay về phía chân trời.
Trương Tinh
Phong nhìn thấy trong lòng chấn động: "Võ đạo cũng có thể đạt tới cảnh giới này sao?"
Chín con tử long bay theo một quỹ tích kỳ dị trên bầu trời, đột nhiên bắt đầu dung hợp. Cuối cùng cả chín con tử long đã dung hợp thành một cự long, một cự long tuyệt đối kinh khủng làm cho người ta nhìn thấy phải run sợ. Bởi vì cự long có long uy, đúng, là long uy! Chỉ có cự long chân chính mới có long uy, nhưng bây giờ chân nguyên lực trong cơ thể của Lý Thế Dân lại có thể hình thành một tử long có long uy!
Điều này làm cho Trương Tinh Phong cũng phải chấn kinh. Phải biết rằng cự long chân chính thực lực yếu nhất cũng là Nguyên Anh kỳ lực, tử long trước mặt xem ra cũng có thực lực rất cường đại!
- Bắc Đẩu Thất Tinh Kiếm Quyết ---- Thiên - Tuyền - Kiếm!
Trương Tinh Phong thấp giọng ngâm.
Tử quang trên thân "Tử Nhận" đột nhiên đại thịnh. Trên bầu trời âm u đột nhiên loé lên một tia sáng, một đạo quang hoa chiếu vào trên thân "Tử Nhận", nhất thời kiếm mang bùng lên.
Trên bầu trời lúc này tử long cũng hướng về phía Trương Tinh Phong bay tới, khí thế tựa như lực phách hoa sơn. Thân thể khổng lồ lại thêm ánh sáng của lợi trảo loé lên làm cho người ta tâm thần chấn động.
"Tử Nhận" dường như rất khinh thường, hướng về tử long trên bầu trời bay đi. Tốc độ nhanh kinh người, tựa như quang hoa của lưu tinh hướng về phía tử long bay tới.
Tốc độ của tử long cũng bắt đầu nhanh hơn, dần dần hình thành một đạo quang mang màu tím.
"Oanh..."
Hai đao quang mang màu tím một lớn một nhỏ va chạm vào nhau.
Thiên địa nhất thời đều tĩnh lặng, không hề có một thanh âm nào. Những người chung quanh cũng đều không dám phát ra thanh âm, chỉ có thể lo lắng chờ đợi kết quả.
Tử long ngừng lại, lúc này đã nhìn không thấy "Tử Nhận" đâu nữa. Dần dần tử long từ từ nứt ra, từng chút từng chút vỡ vụn ra, biến mất trong hư vô. Từ nơi mà tử long biến mất "Tử Nhận" bay ra, lẳng lặng treo lơ lửng trên không trung. Đột nhiên "Tử Nhận" vang lên liễu một tiếng ngâm nhẹ, một lúc lâu sao, nó mới bay về bên cạnh Trương Tinh Phong, vẫn không ngừng rung lên.
Lý Thế Dân nhìn Trương Tinh Phong, sắc mặt đỏ bừng. Lúc này hắn cảm nhận được rất rõ ràng chân nguyên lực trong cơ thể điên cuồng vân chuyển một cách hỗn loạn. Máu tươi ở yếu hầu không thể áp chế được đột nhiên phun ra. Mọi người chung quanh đều chấn kinh!
Lý Thế Dân cười, nụ cười rất quỷ dị. Một truyền kỳ hoàng đế tràn ngập vương giả khí tức lộ ra một nụ cười quỷ dị, làm cho Trương Tinh Phong trong lòng phát lạnh.
Trương Tinh Phong trong lòng run lên, lập tức nhìn về bốn phía. Lúc này Lý Tịnh đã cùng với chín cao thủ khác hợp thành "Thập Tuyệt Thiên Diệt Trận", Lý Tịnh đang mỉm cười nhìn Trương Tinh Phong. Trương Tinh Phong trong lòng phát khổ: "Xem ra là do mình quá kiêu ngạo, cho nên không chú ý Lý Tịnh vừa rồi không có ra tay!"
Lý Thế Dân trong nháy mắt đã thoát ra bên ngoài đại trận. Hắn liếc nhìn Trương Tinh Phong một chút sau đó lập tức ngồi xuống, cố gắng bình tức chân nguyên lực cuồng loạn trong cơ thể mình. Trong lòng thầm than: "Xem ra mình chưa hoàn toàn đột phá Thần chi cảnh đã sử dụng chiêu này, uy lực chỉ có một nửa. Xem ra người tuổi trẻ trước mặt hoàn toàn không phải là người bình thường! Nhưng đối mặt với "Thập Tuyệt Thiên Diệt Trận", hắn còn có hy vọng sao?
Lý Thế Dân cười cười, an tâm bắt đầu chữa thương.
Trương Tinh Phong lúc này đích chân nguyên lực cũng có chút hỗn loạn. Hắn nhìn thoáng qua Lý Thế Dân đang ở bên ngoài trận liệu thương, trong lòng cực kỳ bội phục. Thực lực chưa đạt đến Nguyên Anh kỳ lại có thể phát ra uy lực tương đương với mình. May mắn là mình có "Tử Nhận" một đỉnh cấp phi kiếm, mới có thể đánh bại hắn.
Phật nguyên lực trong cơ thể của Trương Tinh Phong vận chuyển một vòng chung quanh thân thể, chân nguyên lực đang hỗn loạn lập tức an tĩnh trở lại, vận chuyển không ngừng giống như trước. Xem ra phật nguyên lực chữa trị thương thế quả thật là phi thường tốt!
Lý Tịnh quay về phía Trương Tinh Phong lớn tiếng cười nói:
- Trương Tinh Phong, công lực của ngươi quả thật rất cao cường! Cho nên hôm nay ta sẽ dùng chiêu cuối cùng của "Thập Tuyệt Thiên Diệt Trận" để chiêu đãi ngươi, cũng là để tỏ lòng kính phục đối với ngươi!
- Tuyệt - Thiên - Diệt - Địa!