Trên con đường lớn bên ngoài Tinh Phong trang viên người người đi lại rất là náo nhiệt. Lúc này đang có một chiếc xe ngựa dừng lại trước cổng Tinh Phong trang viên, một vị trung niên nhân bất nộ chi uy (không giận mà uy) và một vị phu nhân cao quý mỹ lệ đang từ trên xe ngựa bước xuống. Một người hầu bên cạnh xe ngựa đang đỡ vị phu nhân bước xuống.
Lai phú chỉ liếc mắt đã nhận ra hai người này không phải không phải là người bình thường, bởi vì hắn cảm thấy khí thế trên người họ so với những người hắn từng gặp cường đại hơn rất nhiều. Đương nhiên là ngoại trừ lão gia Trương Tinh Phong của hắn.
- Xin hỏi hai vị đến Tinh Phong trang viên có chuyện gì vậy? Nếu có việc gì tiểu nhân có thể vào trong thông báo!
Lai Phú khiêm tốn đi tới bên xe ngựa nói. Lúc này ánh mắt sáng như sao của người hầu bên cạnh xe ngựa làm cho hắn có chút khiếp sợ.
Trương Thiên Đức nhìn lai Phú trước mặt, có chút hài lòng. Người hầu này tố chất không tệ, xem ra người quản lý trang viên rất có năng lực. Tiểu tam của mình trong mười hai năm lại có thể tạo ra một cục diện lớn như vậy, quả thật là lợi hại.
Bây giờ trưởng lão hội cũng đều đã hồi tâm chuyển ý, cho dù nguyên nhân chủ yếu là do tuyệt thế võ công kinh thiên địa quỷ thần khiếp của tiểu tam. Mình đã nhìn tiểu tam lớn lên, đương nhiên hiểu rất rõ tính tình bướng bỉnh của hắn, xem ra nhiệm vụ lần này rất khó hoàn thành.
Nhưng khi trưởng lão hội ra quyết định này, Trương Thiên Đức không hề giao cho người khác đi làm, mà là tự chính cùng với phu nhân đồng thời đến. Cho dù không thể thành công cũng có thể gặp mặt tiểu tam, chẳng lẽ không tốt sao?
- Phiền ngươi đi thông báo một chút, mẫu thân và phụ thân của Trương Tinh Phong đã đến!
Tam phu nhân nhẹ nhàng nói, nhưng một người bình thường như Lai Phú cũng có thể nhận ra nàng đang rất kích động. Mặc dù Lai Phú mười hai năm qua chưa từng nghe nói tiểu lão gia của mình có phụ mẫu gì, nhưng cảm giác trong lòng nói cho hắn biết hai người trước mặt không phải là kẻ nói dối.
- Xin đợi một lát, ta sẽ lập tức đi thông báo ngay.
Lai phú xoay người chạy vào bên trong trang viên.
*********************************
Trương Tinh Phong thu thập ngũ hành linh khí trong bốn ngày cũng đã luyện ra gần trăm viên linh đan. Mà luyện đan đương nhiên buổi tối khi mọi người trở về đều có thể đến quan sát. Điều này làm cho tất cả mọi người đều cao hứng.
- Thiếu gia, thiếu gia, Vương ca bên ngoài có người mà ngài muốn gặp nhất đang đợi người, bảo người hãy đến đại sảnh gặp bọn họ nhanh lên một chút.
Hạ Thủy từ hành lang lao vào thư phòng, lớn tiếng nói.
Trương Tinh Phong nhướng mày. Người mình muốn gặp nhất! Bây giờ mình muốn gặp nhất ngoại trừ phụ mẫu thì còn có ai đây? Phụ thân và mẫu thân không phải thật sự đến đây đấy chứ!
- Hạ Thủy, rốt cuộc là ai đến vậy, ngươi còn muốn giấu ta à. Ái chà, trong khoảng thời gian này ta thấy võ công của Lý Đại tiến triển rất chậm chạp, có nên cho hắn bế quan vài năm không nhỉ?
Trương Tinh Phong làm ra một bộ dáng như tự hỏi mình.
Hạ Thủy nghe thấy lập tức mềm giọng nói:
- Thiếu gia —— nô tỳ cũng không biết thật mà. Việc này là do Vương ca nói, nô tỳ chỉ ở xa xa nhìn thấy hai người, hình như là một trung niên nhân và một phụ nhân thì phải. A! Nô tỳ chỉ là không nghĩ người lại tức giận nên mới nói như vậy thôi, không có quan hệ gì đến Lý Đại hết a, người muốn cho hắn bế quan thì cứ bế quan. Ý! không phải —— Kỳ thật công phu của Lý Đại cũng rất tốt, không nên cho hắn bế quan. A! Không nói nữa, nô tỳ đi đây......
Hạ Thủy nói xong, mặt đỏ bừng chạy đi.
Trương Tinh Phong không chú ý đến vẻ mặt xấu hổ của Hạ Thủy. Hắn nghe được "một trung niên nhân và một phụ nhân" thì đã nghĩ đến nhất định là phụ thân và mẫu thân. Trong lòng nổi sóng, liền đi nhanh về hướng đại sảnh.
- Mẫu thân!
Trương Tinh Phong từ xa nhìn thấy một phụ nhân trong đại sảnh, dựa vào nhãn lực của hắn đương nhiên chỉ liếc mắt là đã nhận ra mẫu thân của mình. Trong phút chốc những chuyện thời còn trẻ thơ lần lượt hiện lên trong đầu, không cầm được nhãn tình đã bắt đầu ươn ướt.
Tam phu nhân giật mình tựa hồ như nghe được tiếng tiểu tam gọi mình, nàng trong lòng chấn động, từ từ xoay người lại.
Phía xa ngoài hành lang có một người trẻ tuổi phiêu dật tuấn lãng đang lẳng lặng nhìn mình. Mặc dù Trương Tinh Phong thay đổi rất nhiều, nhưng Tam phu nhân chỉ trong nháy mắt đã xác định được nam tử trước mặt chính là tiểu tam từ nhỏ đã rời khỏi nhà. Bởi vì nỗi nhớ thương con đã nói cho bà biết người trước mặt chính là tiểu tam của mình.
Trương Tinh Phong nhanh chóng đi về phía đại sảnh, Tam phu nhân cũng đi về hướng nhi tử của mình. Đối diện với nhau, hai người đều ngừng lại, cẩn thận nhìn đối phương, dường như ẩn ước còn có thể nhìn thấy dung mạo trước kia. Trương Tinh Phong đột nhiên lao vào lòng Tam phu nhân. Hắn khóc...
Sáu tuổi rời khỏi nhà, cô độc, thống khổ...
Mười năm cô tịch bế quan, gian khổ tu luyện...
Còn có một vết thương làm cho hắn tan nát cõi lòng. Lần đầu tiên hắn yêu, nhưng kết quả lại vô cùng đau xót...
Cho đến bây giờ hắn vẫn chưa từng khóc.
Nhưng lúc này, ở trong lòng mẫu thân, hắn đã khóc. Dường như muốn đem tất cả những ủy khuất trong quá khứ theo tiếng khóc trôi hết ra ngoài.
Tam phu nhân có thể cảm nhận được nỗi thống khổ trong lòng nhi tử mình, vô cùng đau xót ôm lấy hài tử đã rời nhà đi khi chỉ vừa sáu tuổi. Trong lòng tràn đầy thiên ngôn vạn ngữ nhưng lại không thể nói ra, chỉ có thể yên lặng nghe tiếng khóc của nhi tử mình.
Trương Tinh Phong trong lòng cảm thấy dễ chịu hơn, tâm ma của tựa hồ đã rời đi, nhưng tâm cảnh cùng dĩ vãng lại bất đồng, nhưng Trương Tinh Phong lại cảm giác được tất cả những việc này đều không phải là lỗi lầm của hắn. Hắn ngẩng đầu, nước mắt trong phút chốc đã bị chân nguyên lực làm khô ráo.
- Mẫu thân, con rất nhớ người!
Trương Tinh Phong bộ dạng giống như một hài tử, làm cho Vương ca và Lý Đại bọn họ bên cạnh đều trợn mắt há mồm. Trong lòng bọn họ từ trước đến nay Trương Tinh Phong giống như là một thần tiên vậy.
Tam phu nhân cũng cười, nụ cười từ tận đáy lòng.
- Tiểu tam, không ngờ tiểu tam của ta lại giỏi như vậy! Chỉ trong một thời gian ngắn đã tạo ra một sự nghiệp lớn đến đến như vậy. Mẫu thân cũng vì con mà cao hứng!
Tam phu nhân nói, những giọt lệ hạnh phúc thoáng hiện lên trong mắt của bà.
Trương Tinh Phong trong lòng bỗng có cảm giác tự hào. Được sự khích lệ của mẫu thân nhiều năm không gặp, cho dù là người như Trương Tinh Phong cũng cảm thấy cao hứng.
- Tiểu tam ——
Trương Tinh Phong chấn động, hắn biết đây chính là thanh âm của phụ thân hắn. Mặc dù trong lòng đã tha thứ, nhưng hắn cũng không biết nên đối mặt với phụ thân của mình như thế nào.
Trương Thiên Đức lúc này cũng yên lặng không nói gì. Phải biết rằng năm đó Trương Tinh Phong bị trục xuất ra khỏi gia môn cũng có một phần lỗi của mình. Bằng không dựa vào thân phận gia chủ của mình, hơn nữa Trương Tinh Phong không hề phạm phải sai lầm gì quá lớn, càng huống chi lúc ấy hắn chỉ mới sáu tuổi, căn bản là không nên trừng phạt một cách nghiêm khắc như vậy! Mặc dù tất cả là vì lợi ích của thế gia, nhưng Trương Thiên Đức vẫn cảm thấy mình đã mắc nợ Trương Tinh Phong quá nhiều.
Nhất thời cả hai phụ tử đều yên lặng...... Vương ca đã dẫn tất cả những người khác ra ngoài, nhường lại khoảng không gian cho gia đình Trương Tinh Phong.
- Thiên Đức!
Tam phu nhân bên cạnh lên tiếng nhắc nhở.
Trương Thiên Đức ánh mắt sáng lên, nhìn Trương Tinh Phong, thanh âm rất thâm trầm:
- Tiểu tam, chuyện năm đó phụ thân xin lỗi con! Con có thể tha thứ cho phụ thân hay không? Phụ thân biết lúc đầu đã làm con bị tổn thương rất lớn, tất cả đều là lỗi của ta!
Giọng nói của Trương Thiên Đức pha một chút buồn phiền.
Trương Tinh Phong trong mắt mơ hồ. Lúc đầu tại sao mình lại muốn thành lập "Long Đằng ngọc khí điếm" thậm chí còn muốn thành lập "Tinh Phong thế gia"? Tất cả cũng chỉ bởi vì mình muốn chứng minh cho phụ thân biết quyết định của ông ấy là một sai lầm. Bây giờ phụ thân đã đến tận nhà xin lỗi, mình phải làm sao đây? Chẳng lẽ vẫn như vậy cả đời hay sao?
- Phụ thân ——
Trương Tinh Phong chậm rãi nói một cách khó khăn.
Trương Thiên Đức trong lòng chấn động. Tiểu tam gọi mình, đây, đây có phải là sự thật không? Trương Thiên Đức mừng như điên, trong lòng cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều. Trương Thiên Đức rất quan tâm đến nhi tử của mình, đối với nhưng đứa con khác đều nghiêm khắc mà yêu thương, duy chỉ có đứa con thứ ba này là ông luôn cảm thấy áy náy rất nhiều. Lúc này tiểu tam gọi mình là phụ thân, nó đã chịu gọi mình là phụ thân rồi! Ha ha ha......
Trương Thiên Đức trong mắt đã chảy ra hai hàng nhiệt lệ.
Trương Tinh Phong không nói gì thêm, hắn ôm Trương Thiên Đức vào lòng thật chặt, chỉ còn lại âm thanh của hai trái tim đang đập.
*******************
Trương Tinh Phong một nhà ba người ngồi trên ghế đá trong một tiểu đình bên cạnh hành lang, cười nói không ngừng. Lúc này chính là khoảng thời gian mà Trương Tinh Phong cảm thấy vui vẻ nhất.
- Tiểu tam à, lần này ta và mẫu thân con đến đây còn có một việc. Đây là quyết định của trưởng lão hội, đương nhiên con có đáp ứng hay không, ta tuyệt đối sẽ không ép buộc.
Trương Thiên Đức đột nhiên nghiêm túc nhìn Trương Tinh Phong nói.
Tam phu nhân và Trương Tinh Phong cũng đều yên lặng, mọi người đều biết chính sự đã đến rồi.
- Cha, người cứ nói đi, nếu có thể con sẽ tận lực trợ giúp người!
Trương Tinh Phong thản nhiên vừa cười vừa nói.
Trương Thiên Đức suy nghĩ một lát mới bắt đầu nói:
- Tiểu tam à, lần này trưởng lão hội đã quyết định, hy vọng con có thể trở lại Trương thị thế gia. Đương nhiên thế gia cũng sẽ công bố việc này ra khắp thiên hạ, chính thức xin lỗi về sự việc năm đó, hơn nữa chức vị gia chủ trong tương lai cũng sẽ truyền cho con.
Trương Thiên Đức chậm rãi nói xong, liền nhìn qua Tam phu nhân, hai người đều cười. Nhiệm vụ đã hoàn thành rồi, bất kể tiểu tam có đáp ứng hay không, một nhà bọn họ cũng đã vui vẻ như xưa. Bây giờ cứ để cho tiểu tam tự mình suy nghĩ cho thật kỹ đi.
Trương Tinh Phong đứng lên, đi tới một bên đình, hai tay chắp sau lưng, tựa vào lan can đưa mắt nhìn "Mộng Trung Hồ" phía xa. Trương Thiên Đức và Tam phu nhân nhìn nhi tử của mình phiêu dật xuất trần, trong lòng cảm thấy tự hào.
Trương Tinh Phong trong lòng nổi lên từng cơn sóng lớn: "Trưởng lão hội có thể hạ mình thừa nhận sai lầm trước kia, đồng ý cho mình cho mình trở về Trương thị thế gia, điều này quả là hiếm thấy. Như vậy sau này có thể ở cùng phụ mẫu rồi. Hơn nữa quan trọng nhất chính là trưởng lão hội đã quyết định truyền chức vị gia chủ lại cho mình, như vậy thì sau này thế lực của mình sẽ không kém gì Lý gia."
Nhưng —— mình có thể sao? Có thể bỏ đi tất cả những gì mình đã khổ cực tích luỹ trong những năm tháng qua sao? Đó không chỉ là công sức của mình mà còn có Vương ca, Trương đại thúc, Lang phong đại ca, Lý Đại bọn họ. Càng huống chi mình là một tu chân giả ngạo thị thiên hạ chẳng lẽ phải nhờ đến thế lực Trương thị thế gia mới có thể chống lại Lý gia sao?
Trương Tinh Phong hít một hơi thật sâu, hào tình chôn giấu trong lòng, lẳng lặng xoay người lại, nhìn phụ mẫu nói:
- Phụ thân, mẫu thân, con và một vài huynh đệ cùng với các trưởng bối tạo
ra sản nghiệp này cũng đã tốn rất nhiều tâm huyết. Con không muốn buông bỏ nó như vậy. Càng huống chi con căn bản là không thích làm gia chủ gì cả, cái con muốn chính là tự mình phát triển thế lực, thậm chí là phấn đấu thành lập thế gia. Đã làm cho hai người thất vọng rồi!
Trương Tinh Phong thật sự không muốn làm cho cha mẹ mình thất vọng, nhưng chuyện này không hể thay đổi được. Từ khi trong mật thất mình phát ra hào ngôn tráng ngữ thì lập trường vĩnh viễn đã được quyết định rồi.
- Tốt, tốt lắm, thật không hổ là nhi tử của Trương Thiên Đức ta. Thành lập thế gia, hảo khí khái! Phụ thân ủng hộ con. Con hãy nỗ lực lên, ta nhất định sẽ hỗ trợ con.
Trương Thiên Đức lớn tiếng nói.
Tam phu nhân bên cạnh cũng tự hào nhìn nhi tử của mình: "Trên đời này có mấy người không muốn làm gia chủ, hơn nữa lại là gia chủ của một thế gia. Tiểu tam của bà không phải không muốn có thế lực, mà là muốn tự mình kiến lập thế lực. Nếu là người khác nói những lời này, Tam phu nhân nhất định sẽ cho rằng người đó bị điên, nhưng lời này lại là do tiểu tam của bà nói. Tiểu tam từ khi sáu tuổi đã bắt đầu khai sáng sự nghiệp, mười hai năm sau đã có một gia nghiệp lớn, ai có thể không tin hắn có thể sáng tạo ra kỳ tích! Cho dù thành lập thế gia là một chuyện vô cùng khó khăn."
- Phụ thân, mẫu thân...
Trương Tinh Phong không nghĩ đến cha mẹ chẳng những không tức giận mà lại còn ủng hộ hắn, trong lòng kích động.
- Phụ thân, mẫu thân, bất kể sau này phát sinh chuyện gì, Trương Tinh Phong vẫn sẽ xem Trương gia như người một nhà. Mặc dù con không ở Trương gia, nhưng nếu có chuyện gì xảy ra, con nhất định sẽ giúp đỡ hết mình!
- Tốt! Tốt lắm! Tiểu tam à, Trương Thiên Đức ta cũng rất tự hào vì có một nhi tử như con! Ha ha...... Tiểu tam à, ta và mẫu thân của con đang muốn ở lại trang viên du ngoạn một chút, ngày mai mới lên đường, ý của con thế nào?
Trương Thiên Đức bây giờ đã xem tiểu tam như một người trưởng thành, nói chuyện cũng thỉnh cầu ý kiến.
- Tốt, quá tốt, phụ thân và mẫu thân ở lại đương nhiên là chuyện vui rồi, con làm sao có thể có ý kiến chứ. Để cho con có cơ hội phụng dưỡng cha mẹ thật tốt!
Trương Tinh Phong cao hứng nói.
******************************
Đêm khuya, trong phòng ngủ của Trương Tinh Phong tại Tinh Phong trang viên.
Trương Tinh Phong lẳng lặng ngồi trên giường. Hắn đã lâu rồi không hề ngủ, mỗi ngày đều ngồi trên giường tĩnh tọa tu luyện. Vốn định tối nay để cho mọi người chứng kiến mình luyện đan, nhưng mà cha mẹ của mình du ngoạn một ngày cũng đã mệt mỏi, thôi thì để ngày mai cho cha mẹ đồng thời xem mình luyện đan luôn một thể. Tiện thể đưa cho phụ thân một ít, xem như thành ý của Tinh Phong trang viên đối với Trương gia.
Như bình thường, chân nguyên lực của Trương Tinh Phong vận chuyển nhanh hơn, chuẩn bị đem tâm thần tiến nhập vào bên trong linh hồn. Trong lúc này, phật nguyên lực bình thường luôn an tĩnh lại bắt đầu biến động, chậm rãi đi chuyển về hướng chân nguyên lực. Hắn rùng mình, lập tức khống chế phật nguyên lực, nhưng chuyện kinh khủng lại xảy ra —— phật nguyên lực không thể khống chế được.
Trương Tinh Phong trong lòng hoảng hốt. Làm sao đây, chẳng lẽ lại để cho chân nguyên lực và phật nguyên lực xung đột với nhau? Ai mà biết sẽ xảy ra chuyện gì. Rốt cuộc phải làm sao đây?
Trương Tinh Phong trong lòng rất lo lắng. Hắn hiểu rất rõ nếu như hai loại dị chủng lực lượng này xung đột với nhau, kết quả sẽ là chuyển hóa thành một loại lực lượng khác, hoặc là chính mình sẽ tử vong, hay là một loại lực lượng biến mất.
Kết quả nào cũng không phải là điều mà hắn mong muốn. Cho dù là tình huống thứ nhất, chuyển hóa thành một loại lực lượng khác, nhưng ai mà biết lực lượng này làm thế nào để khống chế, dùng phương pháp gì để phát huy uy lực đây! Có lực lượng mà không có phương pháp vận dụng, còn không bằng dùng lực lượng vốn có của mình!
Trương Tinh Phong trong đầu đột nhiên loé lên một tia sáng: "Đúng vậy! Ta không thể khống chế phật nguyên lực, nhưng mà ta có thể khống chế chân nguyên lực. Chỉ cần đem chân nguyên lực tập trung lại ở yên tại Nguyên anh là được rồi."
Trương Tinh Phong lập tức khống chế chân nguyên lực, muốn đem nó trở lại Tử Phủ Nguyên Anh. Nhưng chuyện xảy ra lại làm cho hắn muốn nổi điên —— chân nguyên lực cũng mất đi khống chế!
Trương Tinh Phong khóc không ra nước mắt, chỉ có thể trơ mắt nhìn hai loại lực lượng xung đột với nhau. Trong lúc gặp phải tuyệt cảnh, hắn bỗng nhiên hiểu rõ ràng: "Mình đã trải qua nhiều nỗi đau, tâm tính thay đổi, không hề quan tâm đến mạng người, rất giống với Tu ma giả. Mà phật nguyên lực lại là khắc tinh của tu ma. Tu chân và tu ma là hai khái niệm đối lập nhau, hai loại lực lượng này đương nhiên là không thể bình an vô sự sư trước kia được."
Nếu chỉ có một loại lực lượng cho dù tâm tính thay đổi cũng sẽ không có chuyện gì xảy ra, chỉ là không thể tùy ý phát huy lực lượng mà thôi. Nhưng mà bản thân mình lại có đến hai loại lực lượng, hơn nữa hai loại này đều kỳ dị như là tâm tính vậy!
Không có biện pháp, Trương Tinh Phong chỉ có thể trơ mắt nhìn.
Lúc này phật nguyên lực đã mất đi vẻ ôn hòa trước kia, rất ư là bá đạo. Chân nguyên lực cũng mất đi sự linh động, chỉ còn lại sự hung ác. Hai loại lực lượng cũng đều biết đã đến lúc sinh tử tồn vong.
" Oanh..."
Một thanh âm phát ra có thể nghe thấy rất rõ ràng. Hai loại lực lượng giống như hai đội quân cảm tử, không hề lùi bước, chiến đấu cho đến chết. Tử Phủ Nguyên Anh và Kim Thân Phật Tôn cũng liều mạng phát huy toàn bộ lực lượng của mình......
Thời gian trôi qua, Tử Phủ Nguyên Anh và Kim Thân Phật Tôn dường như đã kiệt sức. Mặc dù lực lượng của Kim Thân Phật Tôn đẳng cấp cao hơn một chút, nhưng mà Trương Tinh Phong từ nhỏ tu luyện chủ yếu lại là chân nguyên lực. Chân nguyên lực vượt trội về số lượng, phật nguyên lực lại vượt trội về đẳng cấp, dĩ nhiên là bên tám lạng người nửa cân. Lúc này Tử Phủ Nguyên Anh và Kim Thân Phật Tôn bỗng nhiên đồng thời đều rời khỏi "căn cứ".
Trương Tinh Phong cả người đều sợ đến phát lạnh. Tử Phủ Nguyên Anh và Kim Thân Phật Tôn bỗng nhiên lại rời khỏi vị trí, bọn chúng chính là căn cơ của chân nguyên lực và phật nguyên lực a! Nhưng hắn lúc này chỉ có thể trơ mắt nhìn mọi việc xảy ra.
Tử Phủ Nguyên Anh và Kim Thân Phật Tôn giống như hai cao thủ, phóng về hướng đối phương với một tốc độ cực nhanh. Chỉ trong nháy mắt, Tử Phủ Nguyên Anh và Kim Thân Phật Tôn đã đến gần vị trí của trái tim. Hai tên gia hỏa đều chỉ sử dụng lực lượng thân thể để, chiến đấu hoàn toàn bằng tay chân. Tử Phủ Nguyên Anh dáng người cao lớn, Kim Thân Phật Tôn lại to con mạnh mẽ. Hai người càng đánh càng nhanh, cuối cùng chỉ có thể nhìn thấy một đoàn quang ảnh không ngừng loé lên.
"Oanh..."
Thanh âm phát ra từ linh hồn khiến cho Trương Tinh Phong trong nháy mắt đã hôn mê đi.
Phảng phất chỉ trong nháy mắt, lại phảng phất như đã qua ngàn vạn năm, Trương Tinh Phong tỉnh lại.
Trương Tinh Phong trong nháy mắt đã có phản ứng. Mình vẫn chưa chết, không hề phát sinh kết quả kinh khủng gì!
Sau đó liền lập tức dùng thần thức quan sát cơ thể của mình. Thần thức trong nháy mắt đã đi đến tâm thất, Kim Thân Phật Tôn đã biến mất vô tung vô ảnh. Chưa từ bỏ ý định, Trương Tinh Phong lại dùng thần thức lập tức quan sát đan điền. Nhưng chuyện xảy ra lại làm cho hắn choáng váng, Tử Phủ Nguyên Anh cũng không thấy đâu nữa.
Trương Tinh Phong ngẩn người, đầu óc trống rỗng. Không có lực lượng làm sao có thể chiến đấu với Lý gia đây? Không có lực lượng làm sao có thể khiển cho Trương gia coi trọng mình? Không có lực lượng thì mình có thể làm được gì đây?
Nhưng đột nhiên trong đầu Trương Tinh Phong xuất hiện một nghi vấn. Không có lực lượng thì tại sao mình lại có thể dùng thần thức tiến hành quan sát bên trong cơ thể? Phải biết rằng kỹ năng này chỉ có Tiên thiên cao thủ mới có khả năng sử dụng!
Trương Tinh Phong đoán rằng có lẽ đã xảy ra tình huống đầu tiên như mình đã suy đoán lúc trước, chân nguyên lực và phật nguyên lực lưỡng bại câu thương, sinh ra một loại lực lượng khác. Loại lực lượng này có đẳng cấp như thế nào? Làm sao để tu luyện? Lực lượng này có lợi ích gì? Làm thế nào để vận dụng trong chiến đấu?...... Vô số vấn đề xuất hiện trong đầu Trương Tinh Phong.
Trương Tinh Phong có hai phần mong đợi, ba phần lo lắng dùng thần thức phân tích các bộ vị toàn thân.
Kết quả làm cho hắn chấn kinh, thân thể đã tu luyện "Phục Ma Kim Cương Quyết " bây giờ lại càng thêm kinh khủng. Lực lượng tăng gấp hai lần trước kia, mà độ cứng rắn so với trước càng cường đại hơn rất nhiều. Dựa vào thân thể hiện giờ của Trương Tinh Phong hoàn toàn có thể chiến đấu cùng với một cao thủ Xuất Khiếu kỳ.
Trương Tinh Phong bình tĩnh lại, không ngờ mình bỗng nhiên lại mạnh lên lên như vậy, thật là nhân họa đắc phúc! Ngoại trừ năng lực của thân thể, còn có năng lực gì khác đây? Hắn có chút hy vọng, tiếp tục dùng thần thức kiểm tra toàn thân.
- A!
Trương Tinh Phong trợn mắt há mồm. Vừa rồi hắn đã dùng thần thức kiểm tra toàn thân. Nhưng hắn phát hiện ra lục phủ ngũ tạng của mình tất cả đều biến mất, chỉ còn lại một thân người nhỏ giống như Tử Phủ Nguyên Anh và Kim Thân Phật Tôn.
Tên kia trên người có màu tím, phía bên ngoài lại loáng thoáng có màu vàng, nhìn có vẻ rất là rung động lòng người. Hắn đang cầm Tử Nhận, trên tay phát ra một luồng hỏa quang màu tím. Trương Tinh Phong xác nhận hỏa quang này nhất định còn lợi hại hơn so với Tử Nguyên hỏa của Tử Phủ Nguyên Anh, bởi vì Tử Nhận so với trước thì nhỏ hơn.