Tinh Phong Truyền Thuyết

Thiết Huyết Sơ Hiện (Phần 2)


trước sau

- Sư huynh, đi, đệ dẫn huynh đi gặp các huynh đệ, ha ha......

Tiêu Lâm cười lớn dẫn Trương Tinh Phong đi về hướng đông. Tiêu Lâm hôm nay quả thật là rất cao hứng. Lực lượng đột nhiên tăng lên, Phách Tản Phủ từ nay về sau đã không còn trở thành gánh nặng, hắn cũng có thể phát huy ưu thế về tốc độ. Quan trọng nhất chính là hôm nay hắn đã có một sư huynh võ công tuyệt thế!

" Hô!!!"

" Hống!!!"......

Cả luyện võ trường hoàn toàn là một không khí liệt hỏa triều thiên. Hầu như tất cả các đại hán đều cầm trên tay Cự hình khảm đao mạnh mẽ chém xuống. Động tác tuy đơn giản nhưng lực lại rất mạnh, mỗi một nhát chém đều sử dụng toàn bộ lực lượng!

Một vạn người, đây là khái niệm gì? Trương Tinh Phong cảm nhận được trong lòng dâng lên một cỗ hào khí. Cả luyện võ trường đều chật kín người, mỗi một chiến sĩ đều rất cường hãn. Không phải vì công lực của bọn họ cao, mà chính là khí thế cường đại của bọn họ. Không phải khí thế của Tiên thiên cao thủ, mà là khí thế của một chiến sĩ đã trải qua sinh tử không hề sợ chết!

- Ha ha...... Sư huynh, bọn họ chính là những anh em của đệ, cũng là tài sản lớn nhất của đệ. Rồi sẽ có một ngày ta sẽ cho cái tên Phong Dương Bộ kia biết được sự lợi hại của Thiết Huyết Quân!

Tiêu Lâm hào khí ngút trời, bộ dạng như bị kích động.

Trương Tinh Phong đột nhiên nói:

- Sư đệ, ta rất hy vọng sau này đệ có thể trở thành người của Tinh Phong thế gia!

Tiêu Lâm ngẩn người. Hắn không hiểu Trương Tinh Phong nói những lời này có ý tứ gì, nhưng hắn lại hiểu rất rõ ý nghĩa của hai chữ "thế gia". Các thế lực lớn tại Thiên Nhai San Mạch hầu hết đều là do tứ đại thế gia cùng với mật tông đứng phía sau. Nhưng Tinh Phong thế gia thì lại chưa từng nghe đến bao giờ!

- Sư huynh, huynh nói Tinh Phong thế gia nào vậy? Chẳng lẽ là do sư huynh thành lập!

Tiêu Lâm hiển nhiên liên tưởng đến tên của Trương Tinh Phong.

Trương Tinh Phong mỉm cười nói:

- Đúng vậy, chính là do ta thành lập. Ta sáu tuổi đã rời khỏi nhà, phải nói là bị đuổi khỏi nhà thì đúng hơn. Sau đó ta lại thành lập một thế lực của riêng mình, bây giờ cũng đã trở thành một bá tước gia tộc!

Tiêu Lâm kinh ngạc, muốn trở thành bá tước gia tộc thì tài sản ít nhất cũng phải đạt đến mười ức bạc. Một người muốn thành lập bá tước gia tộc cũng phải mất thời gian vài chục năm, thậm chí là cả trăm năm. Sư huynh của mình thành lập thế lực khi sáu tuổi, bây giờ chẳng qua chỉ mới hai mươi tuổi mà thôi. Nghĩ đến đây, Tiêu Lâm lại càng thêm kính phục Trương Tinh Phong.

Trương Tinh Phong tiếp tục nói:

- Đệ biết không, thế lực của ta bây giờ vẫn còn rất nhỏ. Cũng vì vậy mà ta đã không thể ở cùng với người ta yêu, chỉ có thể trơ mắt nhìn nàng đi lấy Lý Thiên Tường trưởng tử Lý thị thế gia. Nửa năm sau nàng đã qua đời, ta cũng vì vậy mà đối đầu với Lý thị thế gia. Ngày đó ta đã ra tay với Lý Thiên Tường, nhưng dường như người này vẫn chưa chết. Nhưng mà ta cũng không quan tâm, cái ta muốn chính là làm cho Lý thị thế gia phải suy tàn. Đây chính là nguyện vọng của ta, có lẽ là vì muốn làm cho tâm lý của mình thoải mái một chút!

Tiêu Lâm trong lòng chấn động. Không phải bởi vì sư huynh muốn tiêu diệt Lý thị thế gia chỉ để cho tâm lý của mình "thoải mái", mà là bởi vì hắn cảm thấy vừa rồi lúc Trương Tinh Phong nói, tâm tình không hề dao động chút nào, rất là bình thản. Cho dù là khi nói đến cái chết của người yêu cũng vẫn như vậy.

Tiêu Lâm đột nhiên mỉm cười nhìn Trương Tinh Phong:

- Sư huynh, đệ đương nhiên là đáp ứng rồi. Đệ tại sao lại muốn thành lập thế lực này? Còn không phải là vì không muốn cho thân nhân huynh đệ của mình phải chịu ủy khuất hay sao, còn không phải là vì muốn báo thù tên Phong Dương Bộ kia hay sao? Ở cùng với sư huynh, đệ mới có đủ tự tin. Chúng ta hai đồ đệ của đại thần liên thủ, còn có ai có thể là đối thủ!

Tiêu Lâm có chút hưng phấn quá mức. Hắn cũng cảm nhận được áp lực đè nặng trong lòng. Làm một long đầu quản lý mấy vạn người cũng không phải là một chuyện dễ dàng, tâm thần rất là mệt nhọc.

Trương Tinh Phong đột nhiên cười:

- Sư đệ, đệ nói thử xem, nếu như thực lực của Thiết Huyết Quân được tăng cường thêm một chút, không phải là tốt hơn sao?

Tiêu Lâm nghe được cảm thấy rất mù mờ, không hiểu được ý tứ của Trương Tinh Phong.

Trương Tinh Phong mỉm cười nhìn Tiêu Lâm, lấy từ trong người ra một chiếc bình, đưa cho Tiêu Lâm nói:

- Đây là linh đan, một loại linh đan có thể tăng trưởng ba mươi năm công lực. Trong chiếc bình này có hai trăm viên, sử dụng như thế nào thì do đệ quyết định!

Tiêu Lâm ý nghĩ trong nháy mắt đình trệ, ngây ngốc cầm lấy linh đan trong tay. Qua một lúc lâu sau mới bắt đầu phản ứng lại, kinh ngạc hô lớn:

- Sư
huynh, huynh nói, huynh nói cái này có thể tăng trưởng ba mươi năm công lực, huynh chắc chứ, ba mươi năm?

Trương Tinh Phong khẽ gật đầu, lại nhìn về hướng các đại hán đang luyện đao. Bọn họ chính là lực lượng của Trương Tinh Phong hắn sau này, lực lượng cường đại nhất. Mặc dù Tinh Phong vệ cũng rất mạnh, nhưng mà nhân quả thật quá ít. Hơn nữa tại kinh thành, Trương Tinh Phong thật sự không dám thoải mái chiêu thu nhân mã. Triều đình nhất định không thể nào để yên như vậy, trừ phi ngươi có được thực lực của tứ đại thế gia. Cho dù là tứ đại thế gia thì biểu hiện bên ngoài cũng chỉ là mấy ngàn người, cao lắm cũng chỉ là gần vạn người mà thôi!

Đột nhiên Trương Tinh Phong ánh mắt sáng lên. Hắn nhìn thấy một đại hán, thân hình lớn gấp đôi các đại hán bình thường. Vóc người tựa như một con gấu, thân cao hơn hai thước, có lẽ là khoảng chừng hai thước hai. Bộ dáng lưng hùm vai gấu, người bình thường nhìn thấy đều sợ hãi. Hai bàn tay thô kệch cứng như sắt thép đang nâng một tảng đá lớn không kém gì hắn, làm cho Trương Tinh Phong phải chấn động!

Tiêu Lâm nhận thấy Trương Tinh Phong nhìn chằm chằm vào huynh đệ của mình, ra vẻ như đã hiểu rõ, qua một hồi lâu sau mới lên tiếng:

- Sư huynh, sư huynh!

Trương Tinh Phong quay đầu lại nhìn Tiêu Lâm như muốn hỏi hắn có chuyện gì. Tiêu Lâm tiếp tục nói:

- Sư huynh, cái kia giống như gấu kia chính là huynh đệ sinh tử của đệ. Là người cùng đệ từ Hồng Hoang đến đây.

Trương Tinh Phong đột nhiên mở to hai mắt nói:

- Hồng Hoang, Hồng Hoang, sư đệ, Hồng Hoang là nơi nào vậy?

Tiêu Lâm như đang nhớ lại, chậm rãi nói:

- Hồng Hoang, là một địa phương thần bí. Đệ ở nơi đó sinh sống mười mấy năm cũng không biết nó rốt cuộc như thế nào. Nhưng mà đệ biết rằng nơi đó chỉ có cường giả mới có thể sinh tồn. Đó là nơi của các loài động vật sinh sống, mãnh thú cường đại không thể nào đếm xuể, còn có một số yêu thú. Những yêu thú kém cỏi nhất phỏng chừng đều có thực lực Kim Đan kỳ. Mà đây chỉ mới là một phần của băng phong mà thôi, bên trong Hồng Hoang cho đến bây giờ cũng chưa từng có ai dám tiến vào. Ở nơi đó chúng ta giúp đỡ lẫn nhau, đấu với trời, đấu với đất, đấu với mãnh thú, đoàn kết thành một khối, mới có thể may mắn sinh sống tại bên ngoài Hồng Hoang. Sâu bên trong Hồng hoang, đó là cái gì không ai biết được!

Trương Tinh Phong trong lòng kích động. Cao thủ vốn thường tịch mịch! Hắn là cao thủ ngạo thị thiên hạ, vốn đã rất tịch mịch. Bây giờ bỗng nhiên biết tại Hồng Hoang những yêu thú kém cỏi nhất đều có thực lực Kim Đan kỳ, hơn nữa đây chỉ mới là bên ngoài. Phía bên trong, tuyệt đối là có những đối thủ đáng cho mình ra tay. Trương Tinh Phong khóe miệng khẽ nở nụ cười.

- Đại ca, vị này là ai vậy, nói cho "Hắc Hùng" ta biết với!

Thanh âm như tiếng sấm vang lên. Trương Tinh Phong ngẩng đầu nhìn lên, chính là đại hán vừa rồi nhìn thấy!

Tiêu Lâm lập tức giới thiệu nói:

- Sư huynh, đây là huynh đệ của ta, Thiết Đầu, ngoại hiệu là "Hắc Hùng". Thần tượng của hắn chính là mấy con gấu bên trong Hồng Hoang chúng ta đấy! Ha ha......

Tiêu Lâm hiển nhiên tâm tình rất vui vẻ. Từ tối hôm qua đến giờ vận may của hắn không hề dừng lại, hắn làm sao có thể không vui. Vừa mới nhận được hai trăm viên linh đan có thể tăng trưởng ba mươi năm công lực, hơn nữa công lực lại bất ngờ tăng vọt, bây giờ hắn đương nhiên là rất cao hứng!

Trương Tinh Phong mỉm cười nói:

- Hắc Hùng, Thiết Đầu, cái tên quả thật là xứng với người. Ngươi khoẻ không, tên ta là Trương Tinh Phong, bây giờ ta là sư huynh của Tiêu Lâm!

Thiết Đầu sờ sờ lên chiếc đầu gấu của mình nói:

- Sư huynh? Chuyện này là sao vậy?

Tiêu Lâm nhìn Thiết Đầu nói:

- Thiết Đầu, năm nay mười tám tuổi, thân cao hai thước hai, nặng bốn trăm cân. Chính là dũng sĩ mạnh nhất của chúng ta nơi này!

Không để ý tới sự kinh ngạc của Trương Tinh Phong, cùng với vẻ mặt kiêu ngạo của Thiết Đầu, Tiêu Lâm đột nhiên nói:

- Sư huynh, để đệ đưa huynh đến xem một nơi rất tuyệt, chắc chắn sẽ không làm cho huynh thất vọng!

Trương Tinh Phong lòng hiếu kỳ nổi lên, nghi hoặc hỏi:

- Ồ, là nơi nào vậy?

- Hoa Dương Thành!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện