Người đàn ông nhìn dáng vẻ của tôi, hình như ngày càng háo hức, bắt đầu cởi thắt lưng, động tác đầy hạ lưu kinh tởm.
Tôi nhìn gã ta mà dạ dày sôi trào cực kỳ buồn nôn.
Thấy gã ta sắp cởi sạch đồ trên người và bổ nhào về phía mình, tôi hoảng hốt, luống cuống trốn ra sau, mắt liếc nhìn cách bày trí trong phòng một lượt.
Một nơi rất kín gió, ngay cả cửa sổ cũng chẳng có, chỉ có một bình nước hoa bày trên tủ đầu giường, hình như dùng để khử mùi trong gian phòng.
Tôi còn chưa kịp nghĩ nhiều, tên đàn ông đã kéo chân rồi lôi tôi qua.
Cơ thể gớm ghiếc của gã đè lên người tôi, miệng thô lỗ gặm lên mặt tôi như chó hoang vậy.
Tuy hai tay của tôi bị trói nhưng vẫn cố gắng hết sức để chống lại gã ta.
“Chát!” Trong lúc giằng co, mấy lần người đàn ông không sàm sỡ được gì nên thẳng tay giáng cho tôi một bạt tai, chửi mắng tôi với vẻ mặt hung tợn: “Con điếm này, tốt nhất mày nên ngoan ngoãn một chút cho ông, nếu không thì tao cho mày đẹp mặt.”
Sức gã ta rất lớn, một cú tát giáng xuống, khiến trong miệng tôi đầy máu tanh, đầu óc ong ong cả lên.
“Shh!” Trong lúc tôi ngây ngốc, vải vốn đã ít ỏi trên người bị xé rách, gã ta nằm bò lên người tôi rồi gặm cắn.
Dạ dày tôi cuộn trào, loại cảm giác này còn khó chịu hơn cái chết.
Nhưng lý trí mách bảo, tôi không thể để gã ta đạt được mục đích, giãy dụa cũng vô ích, tôi bèn nằm yên không nhúc nhích.
Gã ta thấy tôi không vùng vẫy nữa thì liếc mắt, lúc nãy tặng một cú tát, giờ lại cho một viên kẹo: “Như vậy mới ngoan, lát nữa bảo đảm làm cô em thoải mái.”
Tôi nhìn gã ta, vẻ mặt hơi ngượng ngùng, cố gắng ăn nói nhẹ nhàng: “Không phải chút nữa anh muốn làm chuyện đó đó với em à? Có thể cởi dây thừng ra giúp em được không? Nếu không thì em phối hợp với anh như thế nào được?”
Gã ta hừ lạnh, vừa liếc mắt đã nhìn thấu ý đồ của tôi, cất giọng cảnh cáo: “Đừng có giở ý xấu, phụ nữ tới nơi này, bất kể là tự nguyện hay bị ép đều không thể ra ngoài được đâu.
Thông minh một chút, phối hợp với anh cho tử tế.
Lát nữa chơi xong, anh sẽ đưa cưng ra nước ngoài chơi cho khuây khỏa.”
Vừa nói gã ta vừa tháo dây thừng trên đùi tôi ra, không hề có bất cứ dạo đầu gì cả, tách chân tôi ra định vào thẳng “chính sự”.
Toàn bộ dây thần kinh của tôi đều căng chặt, gần như dốc hết sức lực trên