Không sai, người đầu tiên của đế quốc chạm trán với trùng dị hình không phải Nghiêm Sí, mà là Lê Chiến.
Ở 21 năm trước, trùng vũ trụ vừa trải qua một thời gian nghỉ ngơi lấy sức, lại tới quấy rầy nhân loại, chiến trường nào cũng bị trăm triệu trùng vũ trụ tấn công, mà lúc đó Lê Chiến đang dẫn binh nghênh địch ở tinh hệ Bỉ Ngạn.
Hắn là dị năng giả hệ hỏa cấp SS, năm ấy lại đã trăm tuổi, còn mạnh hơn Nghiêm Sí sử dụng lửa bây giờ.
Cơ giáp "Chiến Kiêu" của hắn càng là cơ giáp hệ hỏa số một số hai của đế quốc, cấu hình của nó cao hơn "Khởi Hàng" của Nghiêm Sí không ít.
Quả cầu lửa đó trong suốt đến mức gần như không thể nhìn thấy màu sắc của nó, chỉ nhìn thấy trong phạm vi trăm mét của Lê Chiến, không một con trùng nào có thể tới gần, đương nhiên các binh lính khác cũng không thể tới gần.
Người duy nhất có thể tự do ra vào vòng phòng ngự của Lê Chiến, chỉ có thể là Lê Viêm, người cũng có dị năng song S hệ hỏa.
Đôi huynh đệ này của tập đoàn quân Đệ Tam năm đó quả thực chính là đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, nơi nào có bọn họ, nơi đó căn bản sẽ không có địch thủ, làm lão Grant không người nối nghiệp ghen tỵ đến gan đau.
Lúc ấy tất cả mọi người đều lấy việc có thể gia nhập tập đoàn quân Đệ Tam làm vinh dự, tỉ lệ ghi danh thế nhưng đạt tới 100:1, khá là đáng sợ.
Nhưng trong trận chiến đó, tinh thần Lê Chiến bị dị biến, sau khi cùng Lê Viêm từ vũ trụ trở về tinh hệ Bỉ Ngạn, suýt nữa đã tàn sát tất cả chiến sĩ còn sống sót trên tinh hệ Bỉ Ngạn, cũng may Lê Viêm kịp thời tiêm thuốc ức chế cho Lê Chiến, để hắn không cảm thấy tội lỗi vì đã tổn hại chiến sĩ của mình sau khi tỉnh dậy.
Tinh thần Lê Chiến dị biến, không thể tiếp tục đảm nhiệm chức nguyên soái của tập đoàn quân Đệ Tam, Lê Viêm chống lại mọi ý kiến, lập tức đưa Lê Chiến đến viện điều dưỡng không gặp người ngoài, sau đó tự mình chống đỡ tập đoàn quân Đệ Tam đã chịu tổn thất nặng nề sau cuộc chiến.
Vào thời điểm đó, quân tiếp viện từ tinh tế Bỉ Ngạn cộng với những chiến sĩ đóng quân ban đầu, khoảng chừng 10 triệu người, cuối cùng chỉ còn 1 triệu người sống sót, tập đoàn quân Đệ Tam tổn thất nặng nề, nếu không có Lê Viêm, chỉ sợ những người còn sống này cũng đã bị Lê Chiến gi3t chết trong cơn cuồng loạn.
Lê Viêm mang Lê Chiến đến viện điều dưỡng, vốn dĩ quân bộ dự định nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy, để Lê Viêm đảm nhiệm chức nguyên soái của tập đoàn quân Đệ Tam, lại bị gã cự tuyệt, hơn nữa tuyệt đối không nhận bất cứ ai khác ngoài Lê Chiến làm nguyên soái của tập đoàn quân Đệ Tam, khiến cho quân bộ, quốc hội, đế quốc đều không còn cách nào, chỉ có thể để Lê Chiến trên danh nghĩa, Lê Viêm tạm thay nguyên soái xử lý sự vụ của tập đoàn quân Đệ Tam, nhưng gã vẫn là thượng tướng.
Mọi người đều cho rằng Lê Chiến chịu đả kích quá lớn khi có nhiều chiến sĩ chết trên chiến trường mà tinh thần dị biến, chỉ có Lê Viêm biết, ngày đó gã theo sau nguyên soái, một đường thông suốt đi giữa đàn trùng vũ trụ, giữa gã và Lê Chiến vẫn luôn giữ một khoảng cách, đột nhiên Lê Chiến phía trước dừng lại, một lực đẩy phản trọng lực đã ném Lê Viêm ra khỏi đàn trùng, ném đi rất xa.
Khi đó, Lê Viêm thông qua thiết bị nhìn xa của cơ giáp, nhìn thấy rõ ràng giữa đám trùng vũ trụ đông nghìn nghịt, cư nhiên có một chiến sĩ mặc quân trang của tập đoàn quân Đệ Tam.
Trí nhớ cấp SS mạnh hơn người khác rất nhiều, ngay cả khi toàn bộ tập đoàn quân Đệ Tam có chừng 25 triệu người, Lê Chiến cũng có thể nhớ rõ mặt và tên bọn họ.
Người lính giữa đàn trùng, đích đích xác xác là chiến sĩ của tập đoàn quân Đệ Tam, là người vào ngày chiến tranh nổ ra đang tuần tra bên ngoài tinh cầu, cuối cùng chỉ kịp phát ra tín hiệu cảnh báo.
Mọi người đều cho rằng vị chiến sĩ này đã hi sinh vì nhiệm vụ, thế nhưng khi nhìn thấy hắn ở đây, trên người không có bất cứ vết thương nào.
Sự việc khác thường tất có yêu, bản năng của trùng vũ trụ khiến chúng không có khả năng buông tha bất kỳ nhân loại nào, mà nhân loại cũng không có khả năng đầu nhập vào trùng vũ trụ, không giống đấu tranh nội bộ giữa con người, đây là trận chiến chủng tộc, chỉ có thể ngươi chết ta mất mạng, không có khả năng xuất hiện tình huống phản bội.
Như vậy binh lính trước mắt này, vẫn là người sao? Trùng vũ trụ có phải hay không đã xảy ra biến dị?
Lê Chiến biết, có thể mình chết, nhưng tin tức này cần phải truyền ra ngoài.
Đầu tiên hắn đẩy Lê Viêm ra xa, sau đó dùng năng lượng tạm thời phong bế hệ thống tiến tới của cơ giáp, khiến Lê Viêm có thể tự bảo vệ mình trong khoảng thời gian ngắn, lại không cách nào tiến lên tiếp viện.
"Trở về! Đem tin trùng vũ trụ biến dị nói với quân bộ!" Lê Chiến truyền tin tức đến, sau đó một mình nhào vào trong bầy trùng vũ trụ vô tận.
"Đại ca!!!" Lê Viêm thống khổ hét lên, gã trơ mắt nhìn ngọn lửa trên cơ giáp Lê Viêm dần yếu đi, cuối cùng bị một đám trùng vũ trụ bao vây, hoàn toàn không nhìn thấy thân ảnh.
Đây là chuyện gì? Lấy năng lực của Lê Chiến, dị năng hắn ít nhất có thể chống đỡ được hơn 5 giờ chiến đấu, sao có thể nhanh như vậy đã không thể chiến đấu được nữa.
Lê Viêm vô pháp kích hoạt cơ giáp, gã khẽ cắn môi, định nhảy ra khỏi cơ giáp, mở hình thức yểm khí.
Cho dù là vật lộn, cũng phải cứu Lê Chiến trở về.
Nhưng ngay khi gã chuẩn bị nhảy ra, những con trùng kia thế nhưng dừng lại, Lê Viêm xuyên qua màn hình viễn thị của cơ giáp nhìn thấy, người lính của tập đoàn quân Đệ Tam kia thế nhưng giống như thủ lĩnh của bầy trùng, ngồi trên thân một con trùng vũ trụ, hắn đi về phía Lê Viêm, vô số con trùng tách ra một đường cho hắn.
Giống như Lê Chiến nghĩ, chiến sĩ này tuyệt đối không phải nhân loại, mà là một loại sinh vật khác.
Vốn định nhảy ra khỏi cơ giáp Lê Viêm cũng không nhúc nhích, gã biết, đại ca nói đúng, tin tức này nhất định phải truyền ra ngoài, loại biến dị hoặc tiến hóa này quá đáng sợ, sẽ mang đến tai họa ngập đầu cho nhân loại.
Khi đàn trùng tản ra, cơ giáp "Chiến Kiêu" đã bị gặm đến thất thất bát bát, bất quá Lê Chiến dưới dưới sự bảo vệ của cơ giáp còn hoàn hảo chưa tổn hại gì.
Không biết vì sao, bầy trùng rõ ràng biết Lê Viêm ở cách đó không xa, lại không theo bản năng công kích như bình thường, mà là chờ đợi, chờ đợi chiến sĩ kia không biết đang làm gì Lê Chiến.
Lê Chiến vẫn nhắm mắt bất động, không biết sống chết.
Chiến sĩ nghiêng nghiêng đầu: "Thân phận nguyên soái, hữu dụng hơn cái này của ta."
Vì thế hắn khom lưng, dùng ngón tay mở một bên mắt Lê Chiến, cơ hồ dán mặt mình lên mặt Lê Chiến, một thứ chất lỏng màu đen từ mắt hắn chảy ra, rơi trên mặt Lê Chiến, chờ chất lỏng rơi xuống hết, biến thành một con trùng trong suốt, mà binh lính kia đã mất hết sức sống và ngã xuống.
Con trùng đó bò qua mắt Lê Chiến, đột nhiên Lê Chiến vốn tưởng rằng đã bị khống chế toàn thân bốc lên ngọn lửa hừng hực, đốt cháy toàn bộ đám trùng vũ trụ xung quanh và cả con trùng trong suốt kia.
Quả nhiên nguyên soái không xảy ra chuyện gì, hắn giả vờ không chống đỡ nổi là vì thu thập tình báo! Trong lòng Lê Viêm tràn ngập vui sướng, lúc này hệ thống đẩy của cơ giáp cũng khôi phục, gã lập tức điều khiển cơ giáp lao vào ngọn lửa không ai dám tiến vào kia, đem Lê Chiến kéo về trong cơ giáp.
"Nguyên soái, đi mau" Lê Viêm nói "Chúng ta mau chóng trở về báo tin tức này cho quân bộ và viện nghiên cứu."
"Đi không được." Hai mắt Lê Chiến che kín tơ máu, hắn dùng hết sức mới khống chế được thân thể của mình, ánh mắt cực kỳ điên cuồng, nắm tay mang theo lửa dừng trên người Lê Viêm, hắn thống khổ gào lên một tiếng, đập mạnh một cái lên thành cơ giáp, cơ giáp đột nhiên chấn động trong vũ trụ, những con trùng vũ trụ vốn đã ngừng hoạt động chậm rãi bò tới.
"Đại ca!" Dưới tình thế cấp bách Lê Viêm lại quên gọi hắn là nguyên soái "Anh......!dị biến tinh thần?"
"Không phải dị biến tinh thần." Lê Chiến tạm thời bảo trì một chút bình tĩnh sau khi phát ti3t, ngón tay hắn điểm điểm lên đầu mình "Là tinh thần phá hư.
Loại trùng biến dị này, sức mạnh bản thể vô cùng yếu, nhưng chúng có thể phá hoại tinh thần của con người, bây giờ ta vẫn có thể cảm nhận được, trong đầu có một loại năng lượng đang không ngừng phá hủy tinh thần của ta.
Cũng may bản thể đã bị tiêu diệt, cổ năng lượng này rất nhanh sẽ biến mất, thế nhưng ta không thể khôi phục.
Ngươi thả ta ra khỏi cơ giáp, trạng thái hiện tại của ta không khác dị biến tinh thần là mấy, có thể dùng hết sinh mệnh lực ngăn cản trùng vũ trụ bên ngoài, như vậy ngươi có thể trở về tinh hệ Bỉ Ngạn, báo tin tức này đi."
"Không được!" Lê Viêm lắc đầu "Nguyên soái tập đoàn quân Đệ Tam, chỉ có thể là anh!"
"Ta không thể!" Lê Chiến không khống chế được cảm xúc quát "Đại não ta đã bị tổn thương không thể phục hồi, đây không phải dị biến tinh thần, chúng nó muốn phá hủy tinh thần ta và ký sinh thay thế, lại xem nhẹ năng lực chống cự của cấp SS, mới để ta giả vờ bị khống chế tiêu diệt được.
Một con trùng biến dị đã đáng sợ như vậy, nhân loại không có chuẩn bị chỉ sợ sẽ bị loại trùng này tiêu diệt! Ngươi phải từ bỏ ta, mau trở về."
Oanh một tiếng, dưới ánh mắt khiếp sợ của Lê Chiến, Lê Viêm lôi hộp đen cơ giáp ra đập nát.
Sau khi nghe tin Lê Chiến bị thương không thể hồi phục, biểu tình nôn nóng của gã đột nhiên bình tĩnh lại, trở nên thập phần bình tĩnh, gã lẳng lặng nhìn Lê Chiến, nói: "Hộp đen đã bị ta làm hỏng, ta cũng không có khả năng bỏ anh một mình chịu chết, nếu muốn tin tức này truyền đến đế quốc, anh liền trở về cùng ta, tự mình nói!"
Đây là lần đầu tiên Lê Viêm lộ ra loại biểu tình hờ hững lại xa lạ này, cho tới nay, gã đối với vị đại ca này đều là nói gì nghe nấy, chưa bao giờ nói một câu từ chối.
Gã trước nay chưa bao giờ nhìn Lê Chiến bằng ánh mắt này, cũng chưa từng làm qua sự tình điên cuồng như vậy.
Dưới sự kiên trì của Lê Viêm, hai huynh đệ chật vật trở về tinh hệ Bỉ Ngạn, hội hợp cùng các chiến sĩ, nhưng khi các chiến sĩ đang liều chết chống đỡ sự công kích của trùng vũ trụ ở phía trước, Lê Chiến rốt cuộc vô pháp khống chế tinh thần, hai mắt đỏ đậm, gào lên một tiếng thống khổ, một chưởng đánh chết chiến sĩ đang đỡ hắn.
Tình hình chiến đấu vốn đã nguy cấp, bọn họ lại còn hai mặt thụ địch, các chiến sĩ chỉ có thể phân ra một tiểu đội đi kiềm chế Lê Chiến, nhưng không một ai có thể đến gần.
Lúc này, một âm vang bình tĩnh, lạnh như băng phát lên: "Các ngươi lui ra, ta tới."
Các chiến sĩ bị đẩy ra, một mình Lê Viêm vọt vào ngọn lửa cực nóng, tuy Lê Viêm cũng không có khả năng hoàn toàn chống đỡ ngọn lửa điên cuồng của Lê Chiến, toàn thân gã đang bốc cháy, lại dường như không biết đau, chỉ đặt phần lớn lực lượng vào thuốc ức chế kia.
Gã đem thuốc ức chế hung hăng đâm vào cổ Lê Chiến, nói ra một câu mang theo tình cảm cuối đời này của gã: "Đại ca, ta xin anh, hãy kiềm chế bản thân đi."
Thuốc ức chế tiến vào trong cơ thể Lê Chiến, trong mắt hắn hiện lên dáng vẻ Lê Viêm bị bỏng khắp người, không biết vì sao, thuốc ức chế vốn nên không có hiệu lực lại cố tình phát huy tác dụng, Lê Chiến nhắm mắt lại, nặng nề ngã xuống.
Ngọn lửa tắt, Lê Viêm toàn thân bị bỏng đứng cạnh Lê Chiến, nói với chiến sĩ: "Đỡ nguyên soái xuống, tiêm thêm một liều thuốc ức chế.
Người còn lại, cùng ta nghênh địch.
Dù tất cả đều phải chết ở đây, cũng không được để trùng vũ trụ đột phá phòng tuyến tinh hệ Bỉ Ngạn!"
"Rõ!" Các chiến sĩ cùng hô lên.
Cứ như vậy, tập đoàn quân Đệ Tam tổn thất thảm trọng, nguyên soái dị biến tinh thần, tình huống quân tâm không ổn định, trung tướng Lê Viêm cả người bỏng nặng, mang khuôn mặt đáng sợ dẫn theo các chiến sĩ lần lượt chống lại các cuộc tấn công của trùng vũ trụ.
Khi vũ khí và nhân lực của họ gần như cạn kiệt, thế mà thật sự đập nồi dìm thuyền một bước không nhường, không để một con trùng vũ trụ nào đột phá phòng tuyến!
Trận chiến này kéo dài ba ngày ba đêm, Lê Chiến vẫn luôn hôn mê, mà cái người thương tích đầy mình kia dường như không hề đau đớn, như thể không biết mệt mỏi, cứ lao ra tuyến đầu, thẳng đến khi con trùng vũ trụ cuối cùng bị tiêu diệt, gã mới chậm rãi dừng tay, trong mắt không có nửa phần tình cảm, tay phải bị trùng vũ trụ gặm c ắn chỉ còn lại xương trắng, sắc mặt lại càng đáng sợ, giống như ác quỷ tới từ địa ngục.
"Trung tướng......" Binh lính may mắn còn sống cũng đã kiệt sức, nhưng vẫn tiến lên đỡ lấy gã, chiến sĩ rõ ràng nhìn thấy, chân phải của trung tướng đã bị trùng vũ trụ lao tới ăn sạch, nhưng gã còn đứng, vẫn không nhúc nhích.
Các chiến sĩ không biết Lê Viêm làm sao chịu đựng nổi, trùng vũ trụ có độc, binh lính bị chúng cắn đều sẽ không thể tiếp tục chiến đấu, liền tính sức chịu đựng của cấp SS mạnh hơn người thường, nhưng dưới trạng thái toàn thân đau nhức, còn có thể chiến