Địa cầu vạn năm sau, khu bảo hộ rừng Trường Bạch.
Nơi này ở sâu trong rừng cây bảo hộ, các loại cây cối cao to che trời, ánh nắng xuyên qua tầng tầng lá cây hạ xuống từng tia sáng.
Bốn phía thập phần yên tĩnh, ngoại trừ lá cây bỗng nhiên bị gió thôi động đậy phát ra âm thanh cùng tiếng côn trùng nhỏ thỉnh thoảng kêu vang.
Bởi vì bị cây cối che đậy, khu rừng lúc này có chút ám trầm, nơi này tựa hồ không yên tĩnh như vẻ bề ngoài, bên trong ẩn ẩn tản ra hơi thở nguy hiểm không rõ.
Trong rừng có một không gian trống trải, cây cối xung quanh phảng phất như đều tránh đi không dám ở kia cắm rễ.
Lúc này, trên mặt đất kia, giữa một đống đá vụn cao cao, một con rắn bự toàn thân màu đỏ leo lên, giống như bị dội một xô máu.
Mặt trái cũng đỏ tươi, chỉ có cái bụng là hơi hơi lộ ra một ít màu trắng, ở trên triền đá giương nanh múa vuốt, một bộ dáng cực kì bá đạo.
Lúc này xung quanh bỗng truyền đến thanh âm vù vù, đó là âm thanh dòng khí tốc độ cao xoay tròn va chạm sinh ra, một cỗ nguy hiểm không rõ từ 2 cục đá phía kia truyền đến.
Dòng khí càng lúc càng lớn, cũng là trung tâm gió xoáy hướng bốn phía quát lên cuồng loạn.
Trung tâm đột nhiên mở ra một lỗ thủng nhỏ, bên trong đen nhánh không thấy đáy lại mang theo sức mạnh cuồng bạo hủy thiên diệt địa, hướng bốn phía lan tràn, loáng thoáng có tiếng sấm truyền đến.
Rắn bự màu đỏ lười biếng kia tựa như bị kinh động, khi dòng khí càng lúc càng lớn, thế mà lấy tốc độ kinh người rút thân rắn của mình ra, nương theo dòng khí vụt ra ngoài.
Nó ngoáy cái đuôi đỏ tươi thuận gió phóng đi đến trên dưới 100m nhưng vẫn quá chậm, hố đen kia càng lúc càng lớn, cuồng phong như dao sắc chém đến bốn phương tám hướng, vô số cây cối bị chặn ngang thổi gãy hoặc bị gió cuốn bật gốc bay lên, hướng ra phía ngoài lan tràn.
Đại xà cũng bị thổi vô pháp kháng cự, bị các loại cây cối tạc vô đầu muốn chấn thương sọ não.
Rắn bự sống không biết bao nhiêu năm rồi, ở rừng rậm này xưng vương xưng bá, ngày thường tung hoành biết bao, sao có thể chật vật như hôm nay, quả thực là sỉ nhục "xà sinh"! Nhưng trong không khí truyền đến uy áp làm nó mềm nhũn toàn tập, không có sức phản kháng.
Chỗ trung tâm xoáy nước truyền đến từng tiếng sấm.
Trong không trung, mây đen bằng mắt thường có thể thấy được bắt đầu ngưng tụ, bùm bùm ấp ủ lôi quang, hung hăng đánh xuống gần mặt đất, lúc này bầu trời lôi tím cũng hung hăng đánh về phía hố đen.
Liên tục nửa ngày sấm sét ầm ầm, hố đen cuối cùng cũng phun ra một cây non xanh biếc, thu nhỏ miệng lại biến mất.
Bầu trời lôi vân kích động, giống như do dự, cũng chậm rãi tan đi, uy áp bao phủ toàn bộ rừng rậm cũng dần dần biến mất.
Dưới mặt đất, sau khi trải qua lôi kiếp, lộ ra phía dưới tầng nham thạch, cùng với nham thạch trên mặt đất lộ ra một cục đá, thế mà không bị lôi kiếp ảnh hưởng, sừng sững không ngã như cũ.
Cảm giác được uy áp biến mất, rừng rậm đông đảo động thực vật cũng nhẹ nhàng thở ra, các con vật bên ngoài kích động cũng ngừng lại, còn có điểm thụy thụy bất an.
Sau khi tỉnh táo lại đại xà liền giận dữ, loại hình huống gì đây, lại có kẻ dám ở trên địa bàn của nó độ kiếp, còn lộng nó rớt ra bao nhiêu vảy.
Nhưng mà xà bự có hơi túng quẫn, xem tình hình đối phương còn mạnh hơn nó nhiều a, bây giờ không dám đi qua.
Lại qua nửa ngày, thấy bên kia không có động tĩnh, vì thế nó như tên ăn trộm chậm rãi, lén rút bò qua.
Thật cẩn thận khống chế không phát ra tiếng vang.
Nó cần phải đi thăm dò tình huống, rốt cuộc kia chính là địa của nó, không thể từ bỏ như vậy.
Nếu không là một dị thú cấp 12, lão đại bảo hộ khu - rừng Trường Bạch nào còn mặt mũi a.
Sau khi né tránh tới gần, đại xà phát hiện trên đài đá ngoại trừ tàn lưu của lôi kiếp không phát hiện hơi thở của vật còn sống.
Xem ra "thứ" chịu lôi kiếp kia không phải bị chém ra bã thì chắc là đã rời đi.
Ý thức được không có nguy hiểm, rắn bự tắc khắc nhảy cao về phía trước.
Toàn bộ thân thể trực tiếp quấn trên mặt đá, bắt đầu hấp thụ sức mạnh còn sót lại của lôi kiếp.
Rắn bự không có phát hiện, sâu trong vết nứt của tảng đá, một mạt màu xanh non chậm rãi cắm rễ xuống dưới.
Nhưng mà lúc này toàn bộ tình tế đều đã biết khu bảo hộ rừng Trường Bạch của địa cầu nghênh đón lôi kiếp cực lớn sau nhiều năm qua.
Nhưng camera theo dõi cận cảnh nháy mắt bị từ trường phá hư, chỉ có vệ tinh có thể cho thấy đại khái tình huống lúc đó.
Tình hình cụ thể và tỉ mỉ trong đó như bị sương mù che mất, chụp không rõ ràng lắm.
Trái đất là nơi giống loài khởi nguyên, đã trở thành tinh cầu chịu bảo hộ nghiệm ngặt nhất vũ trụ.
Ngoại trừ được tiến vào các thành phố chiếm giữ, du lịch ở ngoài, còn lại bất luận ai cũng không được tùy tiện tiến vào rừng rậm và đại dương của trái đất.
Rừng rậm và đại dương đều được quân đội Tinh Minh bảo vệ, để tận thế đi qua các giống loài có thể tiếp tục sinh sản, giúp địa cầu bảo tồn tính đa dạng giống loài.
Lúc này quân đội Tinh Minh đóng giữ ở địa cầu mở ra phi hành khí, ở trên cao dò xét, không dám tới quá gần.
Rừng Trường Bạch là khu bảo hộ được bảo vệ hoàn chỉnh nhất, nơi này không chỉ giống loài đa dạng, khủng bố hơn là nơi này có động thực vật biến dị cấp 12, đứng đầu sức chiến đấu toàn tinh tế.
Từ rừng cây hoàn chỉnh bên ngoài bắt đầu, trên đường gặp được rất nhiều động vật chưa hết kinh hồn, dần dần thâm nhập, cây gãy đổ lung tung rối loạn, cuối cùng là nơi đất trống bị lôi kiếp oach tạc trống không, bằng một sân bóng rổ, ở giữa chỗ đó một đống đỏ diễm diễm.
Mọi người trong phi hành khí khi thấy đống đỏ đỏ đó đông đảo hít một hơi, trong lòng dâng lên cảm giác nguy cơ thật lớn, đó là dị thú rừng rậm cấp 12 - Huyết Mãng! Nhìn thấy thân rắn đỏ tươi tựa hồ giật giật, phi hành khí vèo một tiếng bay lên 100m, còn tiếp tục hướng lên cao hơn, thẳng đến khi cảm giác nguy cơ biến mất mới thôi.
Mọi người nội tâm hoảng sợ, quan sát một hồi không phát hiện dị thường gì liền trở về báo cáo kết quả công tác.
Xem ra một tràng dị động kia là Huyết Mãng tạo thành, đến nỗi có phải đã biến thành cấp 13 không tiểu lâu la bọn họ cũng không nhìn ra.
Đến khi trình lên báo cáo chỉ trình bày cấp cao biết Huyết Mãng độ kiếp khiếp sợ như thế nào, còn trọng điểm không hề đề cập tới.
Nhưng bọn họ không biết chính là, lúc này Huyết Mãng muốn chửi đmm, ủy ủy khuất khuất nằm súc ở một bên không dám dính lên tảng đá nữa, toàn bộ thân rắn tựa hồ run rẩy sợ hãi.
Thời gian trở lại nửa giờ trước, Mộc Lâm Đồng vẫn luôn ở trong đau nhức tỉnh lại, trước tiên xác nhận thú châu trong đan điền hoàn hảo không tổn hao gì mới nhẹ nhàng thở ra.
Tiếp sau cảm giác dường như xương cốt bị đánh nát, thần hồn cũng gần như rách nát, còn bị xé rách một mảng nhỏ.
Mộc Lâm Đồng đau đầu nhìn thức hải và chủ hồn bị tách ra khỏi thần hồn, lại nhìn chủ hồn đầy vết rách.
Còn có nguyên nhân thân thể bị thương co lại không đến nửa thước so với bản thể.
Toàn bộ đều làm đầu cậu muốn phình ra.
Phục hồi tinh thần lại cậu liền nhanh chóng cảm nhận được thế giới này nồng đậm linh khí, bằng một phần ba linh khí trước thời đại mạt pháp.
Vốn tưởng rằng, mình