Tinh Tế Chi Nguyên Soái Phu Nhân

- Không Có Lần Sau


trước sau

Editor: Troiwfmas


Đường Minh không ngờ rằng yêu cầu liên lạc của cha hắn nhanh như vậy đã tới rồi, hiện tại hắn và mấy người bạn thân đang cùng quản lý câu lạc bộ vừa nhấm nháp rượu vừa trao đổi chút việc. Đường Minh quát khẽ một tiếng, mấy người kia nhanh chóng thức thời đi theo quản lý tới trước phòng giám sát, lưu lại một mình Đường Minh ngồi ngốc tại lô ghế.


Lúc này cha muốn tìm đến hắn, lý do duy nhất hắn có thể nghĩ đến cũng chỉ có việc cùng Tuyên Nhược Phong kết giao.


Đường Minh sửa sang lại một chút quần áo, mới chạm mở thông tin. Rất nhanh, trước mặt nhảy ra màn hình vuông vức, khuôn mặt cha hắn xuất hiện ở trước tầm mắt.


Nhìn đến biểu tình cha hắn tựa hồ có chút âm trầm, Đường Minh khóe miệng đang tươi cười có chút cứng đờ: “Cha……”


Đường Cẩn Phong thái độ cùng hơi thở đều rất lạnh nhạt, hoàn toàn không có cái biểu tình người cha từ ái, ngược lại có thể nói ẩn trong chỗ sâu nhất của đôi mắt kỳ thật còn mang theo một chút phiền chán.


Bất quá Đường Cẩn Phong che dấu rất tốt, cũng không có thể hiện ra ngoài, chỉ tương đối biểu đạt hắn đang bất mãn: “Nghe nói cậu cùng Tuyên Nhược Phong kết giao?”


Đường Minh biểu tình xấu hổ gật đầu: “Có vẻ như thế, nhưng chỉ là……”


Không cho Đường Minh có cơ hội nói chuyện, Đường Cẩn Phong ngữ khí sắc bén lập tức đánh gãy lời nói kế tiếp của Đường Minh: “Muốn tôi thay cậu cùng Mạc gia giải trừ hôn ước không?”


Đường Minh sắc mặt trắng bệch, lập tức mở miệng nói: “Con vừa rồi đã cùng cậu ta chia tay, cho nên không cần thiết phải giải trừ hôn ước.” Hắn còn cần dựa vào thế lực Mạc gia để bò lên phía trên, nếu không, cha hắn vĩnh viễn sẽ không thèm nhìn đến sự tồn tại của hắn.


Đường Cẩn Phong nhíu mày, chia tay? Đường Minh cư nhiên đã nhanh như vậy cùng thiếu niên chia tay, nghĩ đến thiếu niên vốn dĩ rất cao hứng phấn chấn đi tới nơi đó gặp Đường Minh, bị chia tay như vậy khẳng định sẽ lại khóc, mà Đường Cẩn Phong vừa nghĩ đến bộ dáng thiếu niên hai mắt mông lung đẫm lệ liền làm hắn càng thêm không vui. Con hắn quả nhiên không làm hắn thất vọng, cùng nữ nhân kia tính nết giống nhau như đúc.


“Không có lần sau!” Đường Cẩn Phong nói xong, thực dứt khoát cắt đứt video.


Đường Minh nhìn màn hình biến mất, lửa giận dồn nén ở ngực khiến hắn cấp bách muốn tìm nơi phát tiết, cánh tay hắn vung lên hất toàn bộ chai rượu đắt đỏ từ trên bàn rơi thẳng xuống đất, tan tành vỡ nát.


Nghe được trong lô ghế truyền đến tiếng vang, Lâm Thịnh cùng Trác Đại Lực mấy người vội vàng chạy vào, nhìn thấy Đường Minh lần này cư nhiên tức giận thành như vậy, một đám gấp rút tiến tới trấn an.


Lâm Thịnh đi đến bên cạnh Đường Minh: “Đường thiếu, xin bớt giận!” Nói xong, Lâm Thịnh đau lòng nhìn thoáng qua trên mặt đất, những chai rượu này tùy tiện lấy ra một chai đều bằng một năm tiền lương của hắn. Đường gia là cái nhà có tiền đương nhiên không thèm để ý, nhưng mà bọn họ nhìn thấy thế rất đau lòng a, còn chưa uống được mấy ngụm, đã bị Đường Minh quăng vỡ rồi.


Đường Minh tức giận hất ra cánh tay Lâm Thịnh đang duỗi tới: “Tôi mẹ nó làm sao mà nguôi giận?” Hắn làm sao không nhìn ra cha hắn không thích hắn?! Hơn nữa bởi vì sự

tình lần này, chỉ sợ địa vị ở Đường gia của hắn càng thêm không có. Hắn thừa nhận khi còn nhỏ, hắn cùng mẹ đích thật lựa chọn phản bội chính cha mình, nhưng mà lúc ấy bọn họ cũng là bất đắc dĩ, nếu không cùng cha hắn phủi sạch quan hệ, xã hội thượng lưu vĩnh viễn không có vị trí của bọn họ, hắn bất quá chỉ là lựa chọn tiền đồ của chính mình, tựa như chuyện cha hắn vì tiền đồ của bản thân cũng thường xuyên không ở nhà. Vì cái gì đến bây giờ còn không thể tha thứ cho mẹ hắn?


Đường Minh nghĩ không hiểu, cha hắn đối với người khác có thể lòng dạ rộng lượng, vì sao đối với hắn cùng mẹ đều không thể bỏ qua?


Đến bây giờ, cha hắn còn không thực sự nhìn nhận hắn.


“Theo tôi thấy, tất cả đều do lỗi của Tuyên Nhược Phong.” Trác Đại Lực lập tức đem nước bẩn đổ tới trên người Tuyên Nhược Phong.


Đường Minh suy tư một phen, gọi quản lý câu lạc bộ đem hai cái người phục vụ lắm lời kia khai trừ, so với việc đi chán ghét Tuyên Nhược Phong, bọn họ càng hận chính là hai cái người để Tuyên Nhược Phong biết được số phòng của hắn, nếu không phải tại hai người kia lắm miệng, Tuyên Nhược Phong sẽ không biết. Mà Tuyên Nhược Phong nếu không biết chuyện này hắn còn có thể đùa bỡn thêm được mấy ngày, kết quả người chưa ăn đến miệng, cha hắn lại ở ngay lúc này nhúng tay vào chuyện đời tư của hắn.


Ngoài thái độ lạnh nhạt của cha hắn, còn một việc làm Đường Minh không hài lòng chính là thái độ của Tuyên Nhược Phong, hắn không nghĩ rằng Tuyên Nhược Phong thật sự đồng ý cùng hắn chia tay, làm Đường Minh trong lòng có chút không thích ứng được. Nghĩ đến cái người kia, luôn đi theo phía sau hắn như một cái đuôi vậy mà thống khoái đáp ứng chia tay, chứ không phải khóc lóc quỳ lạy cầu xin hắn, Đường Minh cảm thấy mình giống như bị Tuyên Nhược Phong lừa gạt. Loại cảm giác này làm hắn vô cùng phẫn nộ, hắn nhất định phải tìm biện pháp đem Tuyên Nhược Phong một lần nữa cầm tới tay sau đó vứt bỏ. Nhìn thấy Tuyên Nhược Phong thống khổ thì Tuyên Nhược Đông cũng sẽ rất thống khổ, chỉ có như vậy tâm tình hắn mới thoải mái sung sướng phần nào.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện