Tinh Tế Chi Nguyên Soái Phu Nhân

- Bánh Bao Trắng Mập


trước sau

Editor: Troiwfmas


Đường Cẩn Phong không phải là không vui vì Tuyên Nhược Phong trên người không có dấu vết, mà là nghi hoặc tại sao trên người Tuyên Nhược Phong lại không có dấu vết? Đám người Võ Cường kia bắt được không ít thiếu nam thiếu nữ, cơ hồ mỗi một người bị bọn chúng nhắm tới, trăm phần trăm bọn chúng đều đắc thủ. Tuyên Nhược Phong làm sao chạy thoát được?


“Cậu thế nào lại ở chỗ này?” Đường Cẩn Phong nghi hoặc cau mày.


Tuyên Nhược Phong tâm tư thông thấu, tự nhiên là hiểu được Đường Cẩn Phong vì cái gì sẽ đột nhiên hoài nghi hắn, cho nên hắn phải tìm một cái lý do thật tốt để thoái thác mới được.


Tuyên Nhược Phong nâng lên hai con mắt long lanh như con thỏ nhỏ đáng thương chăm chú nhìn Đường Cẩn Phong: “Tôi gặp một chút việc, quang não xảy ra sự cố, trên đường trở về lại gặp mưa to, chân cũng bị thương.”


Đường Cẩn Phong đã sớm phát hiện Tuyên Nhược Phong vẫn luôn dùng tay chống thân cây, lại không nghĩ đến Tuyên Nhược Phong vậy mà còn bị thương.


Đường Cẩn Phong duỗi tay bắt lấy cánh tay Tuyên Nhược Phong: “Tôi dìu cậu.”


Tuyên Nhược Phong nhíu mày, khuôn mặt khổ sở, đáng thương hề hề nói: “Không được, đau lắm, đi không được……” Hiện tại hắn quả thật không thể động đậy cái chân bị thương kia, mỗi lần muốn đem mũi chân nhấc lên đều có thể cảm giác được xương mắt cá chân vô cùng đau đớn.


Còn không phải chỉ là muốn dừng lại chờ Đường Cẩn Phong thôi sao, làm cho nghiêm trọng như vậy làm chi. Tuyên Nhược Phong nếu biết sẽ đau như vậy hắn cũng chẳng động thủ a, vì cái gì xuống tay mạnh như vậy, đúng là tự làm tự chịu mà.


Đường Cẩn Phong cúi đầu, nhìn về phía mắt cá chân Tuyên Nhược Phong, quả nhiên sưng to như cái móng heo.


“Tôi ôm cậu lên phi hành khí.”


Tuyên Nhược Phong nghe vậy, ngượng ngùng nói lời cảm tạ: “Cảm ơn Đường thúc thúc.”


Đường Cẩn Phong khom người, vốn có thể làm ra động tác ôm người vô cùng dứt khoát lưu loát, nhưng hiện tại khi hắn khom lưng nhìn cả người Tuyên Nhược Phong ướt dầm dề, quần áo cơ hồ chỉ như một tầng sa mỏng liền có chút do dự, trong lúc nhất thời, con ngươi lạnh lẽo thâm thúy xẹt qua một tia bối rối. Bất quá chỉ trong chốc lát hắn liền thu hồi những cảm xúc kia, bế Tuyên Nhược Phong lên, thật cẩn thận đưa vào bên trong phi hành khí.


Nhưng mà, bên trong phi hành khí cũng không thực sự rộng rãi, Tuyên Nhược Phong hai chân đặt ngang trên ghế liền chiếm mất hai vị trí, Đường Cẩn Phong không biết là nghĩ như thế nào, cũng không lên ngồi ở phía trước ghế phụ. Chỉ thật cẩn thận nâng lên đôi chân của Tuyên Nhược Phong rồi ngồi vào phía sau, sau đó lại nhẹ nhàng đem chân Tuyên Nhược Phong đặt ở trên đùi mình.


data-p-id="72c77bb0a76de494c00550b0758cf5ac">Trương Thắng thấy tình cảnh này, có hơi sửng sốt, lại nhìn đến mắt cá chân Tuyên Nhược Phong, nháy mắt xua tan nghi hoặc, cau mày: “Sưng to như vậy, không phải là nứt xương chứ?”


“Lái đi.” Đường Cẩn Phong lạnh lùng ra lệnh.


Trương Thắng vội vàng khởi động phi hành khí rời đi.


Đường Cẩn Phong nhìn mắt cá chân Tuyên Nhược Phong, toàn bộ bàn chân đều sưng lên, nhìn qua tựa như cái bánh bao, trắng trẻo mập mạp.


“Đường thúc thúc, chân tôi đặt ở trên đùi người có vẻ không ổn cho lắm.” Tuyên Nhược Phong khiếp đảm nhìn Đường Cẩn Phong. Hắn biết Đường Cẩn Phong hiện tại đối với hắn sinh hoài nghi, hắn có rất nhiều biện pháp khiến Đường Cẩn Phong tin tưởng hắn. Rốt cuộc hắn đã biết cách lay động Đường Cẩn Phong, hắn chỉ cần làm một tiểu bạch liên hoa trưng ra bộ mặt đáng thương hề hề, Đường Cẩn Phong chắc chắn sẽ mềm lòng.


“Không có việc gì, tôi cũng muốn nhìn chỗ bị thương của cậu một chút……”


“Tê…… Đau……” Đường Cẩn Phong chỉ nhẹ nhàng chạm vào mắt cá chân một chút, Tuyên Nhược Phong đều đau đến nhăn mày.


“Xem ra là chạm vào cũng không được, Trương Thắng, trong xe có hòm thuốc không?” Đường Cẩn Phong nhìn về phía Trương Thắng.


Trương Thắng vẻ mặt khó xử: “Trên xe làm gì có cái này nha, nhưng ở biệt thự thì có không ít.”


Đường Cẩn Phong nghe vậy, lạnh lùng trừng mắt liếc Trương Thắng một cái. Nhà ai mà không có hòm thuốc? Chính là đợi không được đến lúc về đến nhà mới hỏi có được hay không, Trương Thắng trả lời sao lại có chút ngu thế này, phỏng chừng là bị hiện trường bằm thây chiều nay dọa sợ rồi.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện