Tinh Tế Chi Nguyên Soái Phu Nhân

- Song Hệ Linh Năng


trước sau

Editor: Troiwfmas


Thịnh Tông ở một bên thật cẩn thận lôi kéo quần áo Tuyên Nhược Phong, thấp giọng nói: "Thái độ của cậu không thể tốt hơn một chút được à?"


Tuyên Nhược Phong mày phải hơi nhướn lên, muốn hắn chân chó nịnh nọt hả, xin lỗi hắn làm không được nha.


Hoa Thiện giơ tay cười khẽ, dùng thái độ tự nhiên bình thản nói: "Tuyên học đệ, tôi có một số việc muốn thỉnh giáo cậu, tôi hy vọng được nói chuyện tâm sự riêng với cậu một chút."


Học đệ? Bọn họ đâu có học cùng viện nha...... Nhưng mà, đối phương đang học đại học năm nhất, kêu hắn một tiếng học đệ tựa hồ cũng không có gì không ổn.


Nhưng bất thình lình nhảy ra lôi kéo làm quen vẫn khiến Tuyên Nhược Phong không vui, nhìn thoáng qua mọi người chung quanh đang bắt đầu chú ý bọn họ, Tuyên Nhược Phong gật đầu đồng ý. Dặn Thịnh Tông cùng Vạn Thiên Sở ở cửa chờ hắn, mới đi theo phía sau hai người, ngồi vào cái bàn bên cạnh.


Khoảng cách ngắn ngủn làm suy nghĩ Tuyên Nhược Phong xoay chuyển với tốc độ rất nhanh, hắn đã loáng thoáng nhận ra lý do Hoa Thiện tìm tới hắn. Nếu thật đúng như hắn nghĩ, có thể cùng Hoa gia đứng cùng một phía tựa hồ cũng không có gì không ổn, ít nhất có thể áp chế Vương gia, Lâm gia cùng việc Đường Minh trả thù. Bởi vậy, cũng không phải không thể giao dịch.


Vừa mới ngồi xuống, ánh mắt Tuyên Nhược Phong liền dừng ở trên người Hoa Thiện ở phía đối diện.


Hoa Thiện thái độ rất chân thành, cũng vô cùng gọn gàng dứt khoát: "Tôi cũng không nói nhảm nữa. Tuyên Nhược Phong, cậu đã không còn là Linh Năng phế vật nữa...... đúng không?" Cái gì mà công phu, lừa một đám ngu xuẩn còn được, nhưng muốn qua mắt bọn họ thật không có khả năng.


Hơn nữa, nếu không phải bọn họ hành động nhanh chóng, tin tức này nếu truyền ra ngoài, chỉ sợ sẽ đưa tới tranh đấu khắp nơi.


Nghe được Hoa Thiện nhắc tới Linh Năng phế vật, Tuyên Nhược Phong ở trong lòng trầm xuống, quả nhiên như thế, có tin đồn Hoa Thiện đang nghiên cứu về cách kích phát tiềm năng của những người có Linh Năng phế vật, thế mà lại là sự thật.


Mặc dù biết rõ mục đích của đối phương, khuôn mặt tuấn tú của Tuyên Nhược Phong vẫn tỏ vẻ khó hiểu: "Các anh muốn biết cái này để làm gì?" Trong lời nói này của Tuyên Nhược Phong hàm chứa vô hạn khả năng.


Hoa Thiện quả nhiên tự nguyện tin rằng mình đúng, vội vàng nói: "Tôi khẩn cầu cậu, hy vọng cậu có thể nói cho tôi biết, làm thế nào mới có thể kích phát tiềm năng của Linh Năng phế vật?"


Nhìn thấy thái độ nóng lòng của Hoa Thiện, Long Tiểu Thiên ở một bên không tán đồng nhíu mày. Hắn chính là không thích vị bạn tốt này tự hạ thấp bản thân như thế, Hoa gia quý vì người, lại vì Linh Năng phế vật mà trở nên nhún nhường thấp kém như vậy. Phàm là đụng đến việc này, thái độ của Hoa Thiện liền trở nên rất bướng bỉnh, Long Tiểu Thiên sợ nhất có một ngày chuyện này sẽ khiến hắn suy sụp.


Nhìn thấy hai người ở chung, Tuyên Nhược Phong hơi cúi đầu, che khuất khóe miệng đang cong lên. Như vậy có thể thấy được, Long gia dù không muốn cũng có thể dắt về cùng chiến tuyến.


Tuyên Nhược Phong do dự trong chốc lát, ánh mắt lập loè, mày hơi nhíu lại, muốn bao nhiêu khó xử thì có bấy nhiêu khó xử. Quả nhiên, giây tiếp theo hắn hướng về Hoa Thiện kiên định lắc đầu: "Xin lỗi, Linh Năng của tôi nhiều lắm cũng chỉ có thể làm bỏng cánh tay Lâm Đào mà thôi, tôi vẫn là Linh Năng phế vật."


--- Hắn không phải cố ý khiến cho đối phương phải suy nghĩ xa xôi, mà là, Tuyên Nhược Phong còn chưa tìm được lý do để có thể quang minh chính đại lấy ra Linh Thủy.


Long Tiểu Thiên cùng Hoa Thiện chỉ hiểu Tuyên Nhược Phong có ẩn tình không thể nói, thấy Tuyên Nhược Phong đứng dậy xoay người muốn đi, Hoa Thiện vội vàng đuổi kịp bắt lấy cánh tay Tuyên Nhược Phong, Tuyên Nhược Phong theo bản năng hất mạnh tay đối phương ra. Nhìn thấy đối phương kinh ngạc, Tuyên Nhược Phong mới phát hiện hành vi của mình có hơi quá đáng, vội vàng xin lỗi: "Thật có lỗi, tôi vốn không thích người khác chạm vào người."


Ánh mắt Hoa Thiện ảm đạm, thu hồi cánh tay, khôi phục thái độ nho nhã lễ độ vốn có: "Là tôi thất lễ trước. Nhưng mà Tuyên Nhược Phong, cậu không chỉ có thể tu luyện, hơn nữa Linh Năng của cậu đã biến thành Phong hệ đúng hay không?" Nếu không Tuyên Nhược Phong làm sao có năng lực đem những viên đạn đó bắn vào trong cơ thể Lâm Đào, hiển nhiên là phải dùng đến Phong hệ rồi.


"Tùy anh muốn nghĩ như thế nào thì nghĩ, tôi phải về nhà."


Hoa Thiện không muốn hết hy vọng đẩy ghế dựa chuẩn bị đi theo, Long Tiểu Thiên lúc này mới vội vàng nhấn Hoa Thiện ngồi xuống, thấy Hoa Thiện dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía hắn, Long Tiểu Thiên lắc lắc đầu ý bảo không nên.


Thái độ của Tuyên Nhược Phong rõ ràng là có điều dấu diếm, bọn họ không thể nóng nảy, miễn cho dọa người ta bỏ chạy. Sau khi Hoa Thiện được Long Tiểu Thiên trấn an, mới dần dần bình ổn lại tâm tình thất vọng trong lòng, Tiểu Thiên nói đúng, bọn họ không thể quá sốt ruột, đem người ta dọa chạy mất liền không xong. Còn có, chuyện này cũng không thể để những thế gia Y học đó biết được, nếu không, chỉ sợ mọi thứ sẽ tan tành.


"Tiểu Thiên, ngươi để mạng lưới cảnh vệ chú ý một chút." Hoa Thiện mở miệng nói.


Long Tiểu Thiên bất đắc dĩ thở dài: "Yên tâm, sắp tới bên trong ta sẽ để người bảo hộ Tuyên Nhược Phong an toàn."


Mà hình ảnh ba người "Lôi kéo" nhau, được người có tâm quạt gió thêm củi, quan hệ của ba người cũng dần dần trở nên quỷ dị, đương nhiên đây là chuyện sau này.


★★★


Tuyên Nhược Phong rời khỏi đại sảnh, bước chân tuy rằng nhẹ nhàng nhưng trong lòng lại là một trận bực bội, quả nhiên, một khi bại lộ thực lực của chính mình thì rất phiền toái. Bất quá nói ngược trở lại, hết thảy chỉ có thể trách hắn, ai kêu hắn ngửi thấy mùi máu tươi liền hưng phấn như vậy làm chi. Sau đó không cẩn thận chơi đùa Lâm Đào một xíu, mấy ngày tới hành sự phải cẩn thận mới được, sau đó phải nghĩ ra biện pháp lừa gạt Hoa Thiện, có thể khiến Hoa Thiện che chở là tốt nhất.


Cùng hai vị bạn tốt rời khỏi trường học, sau khi bước lên phi hành khí, Tuyên Nhược Phong nhắm mắt lại chợp mắt một chút, không ngờ tới, video hắn cùng Lâm Đào đối chiến vẫn rơi vào tay Lâm gia, còn có Đường Minh.


Ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo, Đường Minh sắc mặt hung ác nham hiểm, nhìn thấy Tuyên Nhược Phong cư nhiên cùng Long, Hoa hai nhà hình như có quan hệ, chưa làm rõ mối quan hệ trong đó, hắn chỉ có thể kìm nén lửa giận của mình. Kể từ bây giờ, kế hoạch bày ra cho Tuyên Nhược Đông chỉ sợ cũng phải hoãn lại.


Mặc dù sự ghen ghét khó mà bình ổn nhưng Đường Minh đành phải liên hệ quang não nói đối phương dừng tay, bọn họ cần phải mưu tính lại một lần nữa.


★★★


Bộ Quân khu nam thuộc Long Hoa quốc, bên trong một tòa nhà cao ngất chìm trong mây mù thả ra hơi thở nghiêm cẩn, văn phòng Thượng úy ở tầng năm, Tuyên Nhược Đông một thân quân trang lẳng lặng nhìn tiểu đệ nhà mình phát uy, ánh mắt tĩnh lặng trầm tư, nếu không phải vì Đổng thượng tướng không chịu thả người, hắn thật sự muốn về nhà một chuyến chất vấn Tuyên Nhược Phong một phen.


Đáng tiếc, hắn bây giờ nhận được nhiệm vụ, cần phải đi trước đến mạch dầu trên một dãy núi của sao Kim một chuyến.


Chậm rãi đóng lại quang não, Tuyên Nhược Đông chau mày, tuy rằng nói nhiệm vụ lần này cũng không cần thiết phải báo cho mấy đệ đệ biết, dù sao cũng chỉ là rời đi có mấy ngày mà thôi.


Đang lúc Tuyên Nhược Đông muốn đứng dậy đi chấp hành nhiệm vụ, thì có một yêu cầu liên lạc tới quang não.


Tuyên Nhược Đông nhìn qua, thế mà lại là Đổng trung tướng gọi tới, mở ra quang não Tuyên Nhược Đông hướng màn hình thực hiện nghi thức chào của quân đội, ánh mắt Tuyên Nhược Đông sáng ngời nhìn chăm chú vào khuôn mặt to béo của Đổng trung tướng.


Đổng Trác, trung tướng một sao, cũng là cấp trên trực tiếp của Tuyên Nhược Đông.


Đổng Trác trên mặt mang theo nhàn nhạt ý cười: "Nhược Đông, nhiệm vụ sao Kim hủy bỏ." Đổng Trác mặt ngoài vân đạm khinh phong, kỳ thật nội tâm đã sớm hoảng loạn. Ai cũng không biết, nhiệm vụ sao Kim lần này chính là muốn đưa Tuyên Nhược Đông lên đường, vốn dĩ đều đã bố trí ổn thoả,

ai có thể ngờ đến Tuyên gia cùng Long gia cư nhiên có "Quan hệ", chưa rõ ràng quan hệ giữa hai người, nhiệm vụ lần này tất nhiên không thể tùy tiện tiến hành.


Vạn nhất, Hoa Thiện thật sự coi trọng Tuyên Nhược Phong, vậy Tuyên gia tạm thời không thể động vào được. Sau khi biết được chuyện này, không đợi Đường Minh mở miệng, hắn cũng quyết định hủy bỏ nhiệm vụ lần này. Cho nên hiện tại hắn mới có thể vội vàng hạ lệnh giải trừ nhiệm vụ, trong lòng lại thầm mắng Đường Minh không đáng tin cậy, cái gì cũng chưa có điều tra rõ ràng liền kêu hắn động thủ.


Tuyên Nhược Phong tuyệt đối sẽ không nghĩ đến, ở đời trước, hai sự kiện quán bar của Tam ca bị người hãm hại cùng việc bọn không tặc hợp tác ăn trộm mạch dầu ở sao Kim khiến cho Đại ca đang sống sờ sờ đến đói chết ở dị tinh đã đến sớm hơn dự kiến, nhưng mà, cũng bởi vì hắn quyết định không che dấu "Năng lực" của chính mình, mà đưa tới sự chú ý của hai nhà Long, Hoa. Hình ảnh khi đó ba người cùng nói chuyện khiến ngoại giới người cho rằng quan hệ giữa ba nhà không tồi, khiến bọn họ bắt đầu cảnh giác. Đúng là bởi vì video đối thoại cùng Hoa Thiện bị tuồn ra, Đại ca nhà hắn mới nhờ vậy mà tránh được sự kiện đời trước xảy ra.


Sau khi biết chuyện này, Tuyên Nhược Phong mới không phiền não việc mình đã quyết định bại lộ thân thủ nữa, thậm chí còn chấp nhận cùng Hoa gia lôi kéo quan hệ.


Về đến nhà, Tuyên Nhược Phong nhìn thấy Đại ca gửi đến yêu cầu liên lạc, ngón tay run run, không tự giác bĩu môi. Hắn vừa mới mới bị Tam ca cùng Tứ ca thay phiên giáo dục một trận, thật vất vả mới đem hai người lừa gạt, cơm chiều còn chưa kịp ăn, hiện tại Đại ca lại gọi tới, quả thực là nhịp nhàng không dứt, có muốn cho hắn nghỉ ngơi hay không?.


Tuyên Nhược Phong bất đắc dĩ, Đại ca chính là người khó lừa gạt nhất trong bốn vị ca ca.


Mở ra quang não, khuôn mặt cương nghị của Tuyên Nhược Đông xuất hiện ở trên màn hình, mím môi không nói một câu nhìn chằm chằm vào Tuyên Nhược Phong.


Tuyên Nhược Phong ánh mắt hiện lên tia hoảng loạn, cuối cùng mới lấy hết dũng khí cùng Đại ca chào hỏi: "Hey......"


"......" Ngữ khí ngả ngớn kiểu này rõ ràng là học Tuyên Nhược Nam, hư đốn không chịu nổi, Tuyên Nhược Đông nhíu mày.


"Đại ca." Tuyên Nhược Phong mềm mại kêu lên, hy vọng có thể được xử lý khoan hồng.


Tuyên Nhược Đông thái độ rất dứt khoát lưu loát: "Nói đi!" Đây rốt cuộc là chuyện như thế nào? Tiểu đệ rõ ràng chỉ là một Linh Năng phế vật. Linh Năng phế vật trên cơ bản cũng không có tiền đồ gì đáng nói, nhưng một nhà bọn hắn lại chưa từng từ bỏ, vẫn kiên trì để Tiểu Phong đi làm kiểm tra đo lường, đáng tiếc kỳ tích trước nay đều không phát sinh. Cha mẹ khắp nơi bôn ba cũng không phải đơn thuần là đi du ngoạn, cha mẹ liều mạng như thế chỉ vì một khả năng duy nhất kia, mà chuyện này cũng chỉ có hắn mới biết mà thôi.


"Đại ca, em thừa nhận em có chuyện gạt các anh, nhưng chuyện này em không muốn nói, cũng không thể nói." Tuyên Nhược Phong làm ra bộ dáng lợn chết không sợ nước sôi, dù Đại ca có hỏi cái gì đánh chết hắn cũng không trả lời.


Tuyên Nhược Đông không để bụng việc Tuyên Nhược Phong giữ bí mật, cái hắn để ý chính là Tuyên Nhược Phong có thật sự tu luyện được đã không còn là Linh Năng phế vật hay không?


Tuyên Nhược Đông luôn luôn nghiêm túc thế mà lại hiện lên tia kích động: "Cho nên em thật sự có thể tu luyện?"


Tuyên Nhược Phong gật đầu: "Ừ, em là Hỏa, Phong Song Linh năng."


Tuyên Nhược Đông kinh ngạc: "Song Linh năng?"


Nhìn thấy Tuyên Nhược Phong gật đầu xác nhận, Tuyên Nhược Đông càng không thể bình tĩnh, Song Linh năng, đây chính là tỷ lệ 1/10.000 mới có thể xuất hiện, ngay cả Linh Năng thiên tài Đường Cẩn Phong tướng quân cũng chỉ là đơn Linh Năng mà thôi. Song Linh năng rất mạnh, tuy rằng tu luyện tốc độ so ra chậm hơn, nhưng bọn hắn cường đại là không thể nghi ngờ. Một vị Song Linh năng giả hai sao có thể một mình đấu với Linh Năng giả đơn hệ ba sao còn chưa chắc sẽ thua, xác suất 1/10.000 này cư nhiên bị tiểu đệ nhà mình đụng trúng, Tuyên Nhược Đông làm sao có thể không kích động đây, phải biết rằng mỗi một người từ khi sinh ra, Linh Năng cũng đã chú định, nói khó nghe một chút, thiên tư mỗi người từ một khắc được sinh ra kia đã bị quyết định rồi. Lớn lên mới xuất hiện Song Linh năng, đệ đệ hắn vẫn là trường hợp đầu tiên.


Nhìn thấy Đại ca tự đáy lòng vì hắn vui vẻ, Tuyên Nhược Phong lại cảm thấy ngực đau buốt, bị tình yêu che mắt, sau khi sương mù tan hết, hắn lại phát hiện chính mình bỏ lỡ rất nhiều điều, một đời này, hắn tuyệt đối sẽ không lại cô phụ sự yêu thương của người nhà dành cho hắn.


Tuyên Nhược Đông cao hứng qua đi, liên tưởng đến tình thế hiện giờ, sầu lo lại rất nhanh xông đến, trong lòng tự khiển trách bản thân một chút rồi nói: "Chuyện này nếu bị ngoại giới biết, tình cảnh của em sẽ rất nguy hiểm." Song Linh năng luôn là nhân tài khắp nơi muốn cướp đoạt, nghĩ đến tiểu đệ đã cùng Hoa gia có tiếp xúc, Tuyên Nhược Đông tự nhiên lo lắng.


"Yên tâm, ca, hiện tại muốn từ trên tay em chiếm tiện nghi cũng không dễ dàng như vậy." Tuyên Nhược Phong vỗ vỗ ngực bảo đảm, hắn không phải là thiếu niên mặc người khinh thường nữa, tuy rằng, vì hắn rất trân trọng yêu quý người nhà, nên dù có bị tổn thương hắn vẫn nguyện ý, nhưng trong tình huống bình thường, hắn không phải cái loại người giả nhân giả nghĩa có thù mà không báo.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện