Tinh Tế Chi Nguyên Soái Phu Nhân

- Hợp Tác Vui Vẻ


trước sau

Editor: Troiwfmas


Mang theo sự không cam lòng, phẫn uất cùng thất vọng, Hoa Thiện rời khỏi Nghi Viên, cứ như vậy đi đến Tuyên gia. Hắn không biết nên đối mặt với Tiểu Tình như thế nào, hắn rõ ràng đã đảm bảo với nàng sẽ giúp nàng kích phát tiềm năng, nhưng hết lần này tới lần khác luôn làm Tiểu Tình thất vọng. Hắn ngay từ đầu không nên đem mọi chuyện nói ra toàn bộ, cho nên hiện tại, hắn biết làm thế nào để đối mặt với sự chờ mong của Tiểu Tình đây? Hoa Thiện đau đầu nhắm lại hai mắt.


Mấy chiếc phi hành khí ngừng ở trước Tuyên trạch, thương thế trên người quản gia còn chưa khỏi hẳn nhưng hắn sớm đã canh giữ ở cửa, lẳng lặng chờ đợi Hoa Thiện đến.


Sau khi Hoa Thiện bước xuống phi hành khí liền một thân một mình tiến vào Tuyên trạch, hắn mang đến không ít trái cây đem cho người hầu mang vào phòng khách, phía sau đội hộ vệ thủ vững bên ngoài Tuyên trạch, cái khí thế một kẻ làm quan cả họ được nhờ này làm người khác không dám tới gần Tuyên trạch nữa bước.


Quản gia lại lần nữa dẫn đường cho Hoa Thiện đi đến trước phòng Tuyên Nhược Phong, phát hiện ở trên giường sắc mặt Tuyên Nhược Phong so với một tuần trước càng thêm hồng nhuận, khí sắc cũng tốt lên không ít. Hoa Thiện trong lòng khẽ động, tiến lên cùng Tuyên Nhược Phong đơn giản hàn huyên vài câu. Đồng San San từ phòng thí nghiệm vội vàng chạy tới liền mời Hoa Thiện cùng nhau lần nữa đi vào phòng khách bàn chuyện. Quản gia bởi vì vừa rồi cậy mạnh đi nâng rổ trái cây mà lại bị thương đến gân cốt đành phải trở về phòng nghỉ ngơi, vì thế, trong phòng khách chỉ còn Đồng San San cùng Hoa Thiện ngồi đối diện nhau mà thôi.


Tầm mắt của Hoa Thiện chậm rãi từ hộp sắt ở bên cạnh Đồng San San thu trở về, cái hộp sắt này hẳn chính là phần thuốc thử cuối cùng của Tuyên gia, đáng tiếc đã không còn là đồ vật thuộc về hắn nữa, khiến Hoa Thiện hoàn toàn mất đi vui sướng ban đầu.


Mà thái độ lãnh đạm đó làm Đồng San San kinh ngạc nhìn thoáng qua Hoa Thiện vài lần, đại thiếu gia này trong buổi gặp mặt trước không phải còn rất khao khát phần thuốc thử này hay sao? Mỗi ngày không ngừng gửi tin nhắn hỏi han nàng, làm phiền nàng muốn chết, hiện tại sao lại xoay chuyển 180 độ rồi, nhìn lãnh đạm trái ngược hẳn với ban đầu? Đồng San San đoán không ra vì sao tính tình của Hoa Thiện lại âm tình bất định như thế, nhưng vẫn lấy hộp sắt kế bên đặt xuống bàn trà, mở miệng nói: "Đây là Thuốc thử AP."


Tuấn nhan của Hoa Thiện mỉm cười, vốn nên là như tắm mình trong gió xuân, hiện giờ lại chỉ còn vẻ tự giễu: "Đa tạ Tuyên phu nhân."


Liếc liếc mắt nhìn Hoa Thiện một cái, Đồng San San nhắc nhở nói: "Ta nói rồi thứ này không phải cho không."


"Tôi nhớ rõ, cũng sẽ tận lực thỏa mãn yêu cầu của phu nhân." Điểm tín dụng gì đó hắn cũng không lo, hơn nữa Lâm gia hắn cũng đã xuống tay thu thập. Kỳ thật đối với việc Đồng San San sẽ đưa ra điều kiện, Hoa Thiện ít nhiều cũng có nghĩ đến, Tuyên gia bán cho hắn nhân tình lớn như vậy, nếu trong khả năng cho phép, hắn nhất định sẽ tận lực thỏa mãn yêu cầu của Đồng San San.


Đồng San San giơ tay vén mấy sợi tóc ra sau tai, hơi hơi mỉm cười giống như hoa hồng kiều diễm: "Yên tâm, không kêu cậu lên núi đao xuống biển lửa đâu. Hoa thiếu gia, ta chỉ là hy vọng sau khi thương thế của Tiểu Phong tốt lên có thể mời được người đến chỉ dạy Linh Năng cho nó. Nó cũng không biết từ đâu có được vận khí tốt, đã kích phát Phong hệ Linh Năng rồi, cho nên ta liền nghĩ đến chuyện tìm một vị Phong hệ Linh Năng giả cấp cao tới chỉ điểm cho nó."


Hoa Thiện kinh ngạc, yêu cầu này thật sự là quá mức đơn giản.


"Nếu chỉ tìm người chỉ điểm cho Tiểu Phong, phu nhân hẳn sẽ có biện pháp tìm được nhân tài thích hợp mới đúng." Vì sao lại tìm tới hắn? Chẳng lẽ nói người này Tuyên gia không tiện mở miệng? Bất quá nghĩ lại cũng đúng, Tuyên gia hiện tại còn không phải là đối tượng để các thế lực lớn mượn sức, chỉ có một Tuyên Nhược Đông ở Quân bộ cũng không có thực lực cường hãn, làm người chướng mắt thì đúng hơn.


Hoa Thiện mở miệng hỏi: "Tuyên phu nhân chẳng lẽ đã chọn được người thích hợp?"


"Đúng là chọn được một vị, chính là Đường Cẩn Phong Đường tướng quân." Đồng San San mặt ngoài thì cười sáng lạn, nhưng trong lòng lại đang chửi thầm, vì bảo bối nhà mình, người làm mẫu thân như nàng cư nhiên còn phải đến hỗ trợ lót đường.


Hoa Thiện ở đối diện nghe vậy, thiếu chút nữa bị sặc nước miếng của chính mình, vội vàng lấy nắm tay đặt lên môi che giấu sự thất thố, cẩn thận hỏi lại: "Đường tướng quân?"


Nói thực ra, phải nhờ vả người này làm Hoa Thiện có chút do dự. Đường gia vẫn luôn là đối tượng mà hai nhà Long - Hoa khó lôi kéo nhất, tác phong hành sự một mình một lối đi riêng, tuy nói vẫn trung thành với quốc gia, nhưng lại có ý nghĩ của chính mình, hành vi xử sự như vậy làm nhóm mấy gia gia rất là đau đầu. Đường gia ngay cả mặt mũi của gia gia cũng không đếm xỉa, như thế nào sẽ nghe hắn sai phái? Nguyên nhân chính là vì đôi khi Đường gia quá mức làm theo ý mình, cho nên mười mấy năm trước sự tình kia mới có thể phát sinh.


Hoa Thiện bỗng muốn thu hồi lời hứa ban đầu, chuyện này hắn phỏng chừng làm không được nha.


"Tuyên phu nhân, không phải là Đường tướng quân thì không được sao? Tôi nhớ rõ Quý gia, Nam Cung gia đều có Phong hệ Linh Năng giả cấp cao."


Đồng San San bình tĩnh cười: "Nhưng bọn họ so ra đều kém Đường tướng quân nha."


Ách......


Một câu vô cùng đơn giản liền đem mọi hy vọng đang sống dậy của Hoa Thiện đập cho chết tươi, Hoa Thiện do dự trong chốc lát, đành phải gật đầu: "Được, tôi sẽ thử xem, nếu Đường tướng quân không đồng ý, vậy tôi cũng không có biện pháp. Còn thỉnh Tuyên phu nhân thứ lỗi!"


Đối phương có thái độ rất thành khẩn, không tồi.


Đồng San San hài lòng gật đầu: "Còn có một chuyện cuối cùng, ta cùng Tuyên Hách trong thời gian tới chỉ sợ không rãnh đi sưu tập tài liệu Thuốc thử AP, nhưng mà cậu hẳn cũng biết, nhà của chúng tôi còn có một vị không thể tu luyện Linh Năng, cho nên tôi hy vọng đến lúc người của cậu đem Thuốc thử AP tinh luyện thành công, có thể để lại cho tôi một phần. Như thế nào?"


Hoa Thiện lập tức đáp ứng, người Đồng San San nói hẳn là vị quản gia kia. Dù sao vô luận tinh luyện mấy phần thuốc thử đều cần nửa năm thời gian, đáp ứng rồi cũng chưa chắc là không thể.


Bất quá...... Tinh luyện thuốc thử?


Hoa Thiện trong đầu chợt hiện linh quang: "Tuyên phu nhân, ngài xem như vậy có được không, tôi phụ trách tìm tài liệu, sau đó nhờ Tuyên Y sư tới hỗ trợ tinh luyện thuốc thử thì thế nào?" Cùng hợp tác với những cái người thiếu chút nữa đem hắn hại chết, thì dứt khoát tìm tới người phát minh ra là Tuyên Hách không phải càng tốt hơn sao?


Đồng San San nghe vậy, lại hơi nhíu mày, ánh mắt xẹt qua một tia không vui, cũng không có mở miệng đáp ứng yêu cầu của Hoa Thiện.


Nếu đáp ứng cùng Hoa Thiện hợp tác, tương lai Tuyên gia bọn họ không chừng phải cùng Hoa Thiện tiếp xúc rất nhiều, vạn nhất bị ngoại giới biết được lại nghĩ rằng bọn họ đây là đũa mốc mà chòi mâm son leo lên chiếc thuyền lớn Hoa gia này, không khéo mấy chuyện phiền toái sẽ đua nhau mà đến. Bởi vì không muốn cùng những người này có quá nhiều liên hệ, bọn họ mới giao ra thành quả báo cáo của Thuốc thử AP, mà hiện giờ......Thế nhưng, không thể không phủ nhận, yêu cầu của Hoa Thiện làm Đồng San San thực sự động tâm.


Nhìn thấy Đồng San San vẻ mặt khó xử, Hoa Thiện cũng biết là có liên quan tới thân phận của hắn. Một khi nhấc lên quan hệ với các thế lực ở khắp nơi, như vậy Tuyên gia vốn không thói quen tranh đấu chỉ sợ sẽ bị các thế lực

khác cắn nuốt đến xương cốt cũng không còn. Cho nên, Tuyên gia muốn cùng hắn phân rõ giới hạn cũng là chuyện hiển nhiên.


Một loạt âm thanh nhanh nhẹn ở phía trên cầu thang vang lên, hai người ở trong phòng khách nghe được động tĩnh, Hoa Thiện hơi sửng sốt, còn Đồng San San thì vội vàng ngẩng đầu nhìn lên trên lầu.


Trên hành lang, Tuyên Nhược Tây đẩy Tuyên Nhược Phong đang ngồi trên xe lăn xuất hiện, thiếu niên đẹp như tranh giữa mày mang theo ý cười, thanh âm như chim vàng oanh thanh thúy dễ nghe: "Mẹ, người đáp ứng Hoa học trưởng đi! Cha hiện giờ bận nghiên cứu hẳn cũng phải có người hỗ trợ tìm kiếm dược liệu, vấn đề này liền dứt khoát giao cho Hoa học trưởng tới giải quyết có được hay không?"


Tuyên Nhược Phong ánh mắt nhàn nhạt nhìn về phía Hoa Thiện.


Hoa Thiện nghe vậy, tuấn nhan lộ ra ý cười, hướng về Tuyên Nhược Phong cảm kích gật đầu: "Tôi nhất định sẽ làm hết sức." Hoa Thiện nhìn ra được, Tuyên gia phi thường coi trọng huyết thống thân tình, cho nên Đồng San San sẽ không phản đối đứa con trai đang bệnh nặng - Tuyên Nhược Phong. Bất quá điều làm Hoa Thiện kinh ngạc chính là, hắn không nghĩ tới Tuyên Hách đã bắt đầu một nghiên cứu mới rồi, lúc này hắn đối với tân nghiên cứu của Tuyên Hách vô cùng chờ mong. Kỳ thật hắn đối với Đồng San San đưa ra yêu cầu hợp tác như vậy cũng có ý định mượn sức trong đó. Một Y sư có y thuật so với bác sĩ thiên tài của Lam Tinh - Dung Quý Quang, càng thêm cao siêu, thì sẽ trở thành nhân vật chỉ có thể mượn sức, chứ không thể đắc tội.


Suy cho cùng thân phận có cao đến mấy, năng lực có mạnh mẽ đến bao nhiêu, cuối cùng cũng sẽ có lúc sinh bệnh, hiện tại, có không ít cường giả không phải chết ở trên chiến trường mà là chết ở trên giường bệnh, kết cục như vậy thật khiến người thổn thức. Vì thế, ở thời đại này Y sư mới có thể trở thành nhân tài trân quý nhất được mọi người kính nể. Có thể mượn sức Tuyên gia, đối với Hoa Thiện mà nói không có chỗ xấu.


Đồng San San bất đắc dĩ nhìn thoáng qua Tuyên Nhược Phong, ngược lại hướng về Hoa Thiện gật đầu nói: "Được! Cứ theo lời cậu nói mà làm!" Trượng phu nghiên cứu đích xác cần phải có người bỏ vốn duy trì, nếu không chỉ dựa vào điểm tín dụng của mấy đứa con trai, bọn họ chỉ sợ sẽ hữu tâm vô lực.


Đồng San San vẻ mặt ưu sầu, đúng vậy, phu thê bọn họ còn chưa tới trung niên làm sao có thể để các nhi tử của mình phụng dưỡng, ý tưởng của bọn họ đương nhiên là muốn vì nhi tử của mình kiếm sẵn trăm ngàn vạn điểm tín dụng, muốn cho mấy cái nhi tử tương lai không phải lo lắng gì về tiền bạc. Đáng tiếc...... túi tiền của bọn họ sớm đã trống trơn, chưa nói tới chuyện muốn để lại cho mấy đứa con trai thừa hưởng, không đem tiền của chúng nó tiêu xài cũng đã giỏi lắm rồi.


Sau khi tiễn Hoa Thiện trở về, Đồng San San vội vàng lên lầu đi đến trước mặt Tuyên Nhược Phong: "Tiểu Phong, con tại sao lại ra đây? Thân thể của con vẫn còn suy yếu."


"Vẫn luôn nằm ở trên giường, con đau đầu." Tuyên Nhược Phong lập tức dùng ngữ khí làm nũng mà mẫu thân thích nhất, tuy rằng việc này với hắn mà nói thật sự rất khó khăn, bất quá diễn nhiều cũng thành thói quen, "Hơn nữa con muốn biết hai người nói chuyện như thế nào?"


Mà ở một bên, Tuyên Nhược Tây cả khuôn mặt đang tràn ngập bốn chữ, Hắn! Không! Cao! Hứng!


"Mẹ, người đưa ra cái yêu cầu gì thế? Làm sao có thể để Đường tướng quân tới chỉ dạy Tiểu Phong? Đường tướng quân mỗi ngày mang binh đi làm nhiệm vụ đã rất mệt, như thế nào lại còn không biết xấu hổ đem Tiểu Phong ra làm phiền hắn? Việc chỉ dạy Linh Năng cho Tiểu Phong con sẽ tìm người hỗ trợ." Tuyên Nhược Tây không hề khách khí nói.


Đồng San San bạo ngược đập một cái thật mạnh lên trán Tuyên Nhược Tây: "Con thì biết cái gì? Mẹ đây là đang muốn thử lòng!"


Đồng San San nhìn ra được, từ ngữ khí Tiểu Phong khi nhắc tới Đường tướng quân mà phán đoán, Tiểu Phong không chỉ cùng Đường tướng quân từng có tiếp xúc qua, hơn nữa Đường tướng quân chỉ sợ đã biết tâm ý của nhi tử đối với hắn, một khi đã như vậy, bước kế tiếp cũng dễ dàng. Phu thê bọn họ đương nhiên không dám cùng Đường tướng quân hỏi thẳng, cũng không biết Đường tướng quân rốt cuộc có thái độ gì. Nhưng mà Hoa Thiện thì khác nha, Hoa Thiện thuận miệng nhắc tới, Đường tướng quân nếu đáp ứng, sẽ nói lên hắn đối với Tiểu Phong chưa chắc không có loại tâm tư kia, nếu không đáp ứng, cũng có thể khuyên Tiểu Phong nhanh chóng hết hy vọng.


Chỉ đơn giản một câu, Tuyên Nhược Tây nháy mắt liền đem ý tưởng của mẫu thân suy diễn đến loạn thất bát thao, rất nhanh đã đoán được cách làm đơn giản của mẫu thân, bởi vì Tuyên Nhược Tây đối với chuyện của Tuyên Nhược Phong dị thường nhạy bén, cho nên bất luận Tuyên Nhược Phong phát sinh chuyện gì thì với trí thông minh của Tuyên Nhược Tây cũng không khó đoán được.


Tuyên Nhược Tây lập tức hướng về mẫu thân giơ lên ngón tay cái, chiêu này thật cao thâm, mẫu thân đại nhân uy vũ!


"Nếu Đường tướng quân không đáp ứng, Tiểu Phong lại chết tâm, liền nhân lúc nó không thể di chuyển, đem nó ra nước ngoài." Đồng San San đắc ý hất cằm nhìn đứa con trai thứ ba của mình.


Tuyên Nhược Tây lập tức phụ họa: "Trực tiếp mang nó đi hành tinh khác! Kiên quyết ly khai Lam tinh."


Tuyên Nhược Phong: "......" Thỉnh suy xét một chút cảm thụ của người bệnh a.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện