Khương xưởng trưởng đưa Lộ Lê tới văn phòng của mình, còn sai người mang nước tới. Lộ Lê nhận lấy, đột nhiên cảm thấy hợp tác với nơi này cũng không tồi.
“Tôi biết nơi này là xưởng gia công linh kiện, đây là linh kiện do tôi chế tạo, tôi muốn làm giao dịch bằng số linh kiện này.” Lộ Lê dứt khoát tiến vào chính đề.
“Đây đều là linh kiện cấp thấp.” Khương chủ xưởng cầm lấy một cái linh kiện lên xem xét.
Rốt cuộc đã có kinh nghiệm vài thập niên, ông liếc mắt một cái liền nhìn ra số linh kiện này tựa hồ không đơn giản, có thể là kết cấu tinh vi hơn những linh kiện mà ông từng thấy, đôi mắt hơi sáng lên.
“Không sai.” Lộ Lê gật đầu. Xem vẻ mặt đối phương, ông không giải thích nhiều.
“Xin chờ một chút, tôi muốn đi thí nghiệm một chút.” Trực giác nói cho ông biết, số liệu sẽ không tệ.
“Xin cứ tự nhiên.” Lộ Lê nói.
Khương xưởng trưởng lập tức gọi người tới. Một người đàn ông trung niên gõ cửa tiến vào, lấy đi linh kiện trêи bàn rồi đi ra ngoài.
Khương xưởng trưởng ngồi lại hàn huyên với Lộ Lê, đơn giản chỉ muốn tìm hiểu xem y là ai, sống ở đâu, nhưng không thu được gì.
Người đàn ông lúc nãy đột nhiên vọt vào, vẻ mặt có chút kϊƈɦ động, ông ta liếc nhìn Lộ Lê, rồi nói với Khương xưởng trưởng: “Ông chủ, ra ngoài một lát.”
Khương xưởng trưởng nói một câu ‘thất lễ’ rồi ra ngoài cùng người đàn ông trung niên.
Ông ta dẫn Khương xưởng trưởng đi tới nơi kiểm tra linh kiện.
“Đây là số liệu thu được từ đám linh kiện này.” Đinh Kiến Hà, là tên của người đàn ông, ông ta đưa một danh sách cho Khương xưởng trưởng.
Một loạt các số liệu rậm rạp, Khương xưởng trưởng chỉ nhìn dòng cuối cùng, lập tức bị chấn kinh.
Đinh Kiến Hà thở dài, “Ông chủ cũng cảm thấy rất không thể tưởng tượng đúng không. Đám linh kiện cấp F này đều đạt 99%, năm cái linh kiện cấp E cũng cao không kém. Phải biết rằng xưởng của chúng ta sản xuất ra linh kiện có số liệu bình quân là 85%, kém quá nhiều, quả thực quá không thể tưởng tượng.”
Lúc đầu ông ta cảm thấy khá kỳ quái. Chỉ là mấy bộ linh kiện cấp thấp mà thôi, xưởng gia công của họ năm nào cũng có người muốn làm giao dịch, nhưng đều không thấy ông chủ trịnh trọng đối đãi như bây giờ. Thu được số liệu, ông ta mới biết mình nhầm to, ông chủ có đãi ngộ đặc thù, hóa ra là vì bắt được một con cá lớn. Số liệu cao như vậy, lần đầu tiên ông ta nhìn thấy.
“Ông chủ sao lại biết người này không bình thường?” Đinh Kiến Hà vẫn cảm thấy khó tin.
Khương xưởng trưởng vỗ vai ông ta, lời nói thấm thía, “Chờ đến khi chú có mắt nhìn người thì sẽ biết.”
Lại nữa, Đinh Kiến Hà dở khóc dở cười, ông chủ lại thần thần bí bí, “Nói thật đi, ông chủ làm sao mà biết được?”
Khương chủ trưởng cười cười, “Chú đã thấy ai đi xe huyền phù cả trăm triệu tới đây bán linh kiện cấp thấp chưa? Dù sao tôi chưa từng. Người này mua được cả siêu xe, khẳng định không thiếu tinh tệ, thì tại sao lại không khách khí với người ta chút. Quan trọng nhất chính là, Vinh Diệu tinh là tinh cầu thủ đô, bất cứ người nào đi trêи đường đều có khả năng là người mà cậu đắc tội không nổi.”
“Không hổ là ông chủ.” Đinh Kiến Hà trước kia không để ở trong lòng, hiện tại lại thiệt tình bội phục.
“Nhìn mà học tập.” Khương xưởng trưởng tươi cười quay lại văn phòng.
Lộ Lê thấy có người đi vào, biết đã có kết quả, buông ly nước.
“Lộ tiên sinh, chúng tôi đã kiểm tra qua số linh kiện đó. Không biết Lộ tiên sinh còn có bao nhiêu linh kiện, chúng tôi muốn mua toàn bộ, đương nhiên, giá cả có thể thương lượng.” Khương xưởng trưởng vừa ngồi vững đã gấp gáp hỏi thăm.
“Cụ thể thì tôi không chắc, nhưng hẳn có hơn một ngàn.”
“Số liệu đều tương tự sao?” Khương xưởng trưởng vui mừng, nhưng vẫn có chút lo lắng hỏi một câu.
“Tôi có thể cam đoan, số liệu thấp nhất là 98%.” Lộ Lê trả lời.
Cũng nhờ lúc ban đầu y học chế tạo là ở trêи Tinh Võng, khi thuần thục rồi mới chuyển sang chế tạo ở ngoài đời thực. Chỉ cần không phạm lỗi lớn, số liệu cơ bản đều đạt 99 trở lên.
“Được, chúng tôi mua hết.” Khương xưởng trưởng vung tay, đừng nói là 98, 97, 96, 95 ông đều muốn, “Còn giá cả, gấp năm lần giá thị trường, có thể chứ?”
Năm lần là rất cao rồi, Khương xưởng trưởng có thành ý, Lộ Lê cũng sảng kɧօáϊ gật đầu, “Được.”
Khương xưởng trưởng và Đinh Kiến Hà kϊƈɦ động, “Không biết Lộ tiên sinh khi nào có thể đưa linh kiện tới?”
“Buổi chiều đi, tôi muốn sửa sang lại một chút.” Y không muốn họ biết nhà kho của y ở ngay gần đây.
“Được!”
Lộ Lê trực tiếp để lại mấy bộ linh kiện kia cho họ nghiên cứu. Họ không phải loại người tham món hời nhỏ, hơn nữa dù họ dỡ ra xem cũng khó mà làm theo được.
Công nhân trong xưởng phần