Tần Sương nhìn thấy suy nghĩ của Gerol, ý cười trêи mặt càng rõ ràng, người này quả nhiên hoàn toàn không giống trêи Tinh Võng nói đâu.
Đã đến lúc này, còn có tâm tình nghĩ câu dẫn mình, đừng nói hắn đã bị đại lão đè qua, cho dù chưa bị, Tần Sương này sao có thể coi trọng kẻ này.
Xoay người lưu loát, Tần Sương đi tới cửa, liếc mắt Gerol đang hưng phấn cùng ra, khóe miệng nhếch lên, nói với binh lính ngoài cửa: “Người này cấu kết cùng hải tặc, mưu hại thượng tướng phu nhân của đế quốc, dẫn hắn đi xử quyết, tội danh là đồng bọn của hải tặc.”
“Vâng, trung tá.” Binh lính lập tức đáp.
Gerol hoảng sợ trừng mắt, hắn cảm thấy mình nhất định vừa nghe lầm, sao Tần Sương nói những lời này, anh ta biết thân phận mình không phải sao, không, không đúng, anh ta vừa rồi không nói giỡn, lại lần nữa đối diện với đôi mắt cười tủm tỉm của Tần Sương, càng xác định.
“Tần trung tá, tôi là Gerol, là diễn viên trêи Vinh Diệu tinh, các người không tin có thể kiểm tra, trêи Tinh Võng còn có rất nhiều ảnh và tin tức của tôi, sự thật, tôi nói đều là sự thật.” Gerol hoảng sợ vạn phần mà nhào qua chỗ Tần Sương, cho rằng đối phương chưa tra được thân phận mình.
Tần Sương tránh hắn, ánh mắt chán ghét nhìn hắn, “Đương nhiên ta biết ngươi là Gerol.”
“Nếu Tần trung tá biết, vì sao còn muốn bắt tôi, tôi thật sự không phải đồng bọn của hải tặc, tôi cũng là người bị hại, tôi không mưu hại thượng tướng phu nhân, đây nhất định là sai chỗ nào rồi, các anh có phải nhận nhầm người hay không.” Gerol liều mạng giải thích, còn muốn nhào vào người Tần Sương.
Tần Sương trốn vài lần, chịu không nổi, một chân đá qua, thấy hắn ôm bụng quỳ rạp trêи mặt đất đứng dậy không nổi, cười lạnh: “Sao có thể nhận sai người, vì mình chịu khổ nên phải kéo người khác xuống nước chết cùng mình, người ác độc như vậy, sao ta có thể nhận sai.”
Tiếng thống khổ của Gerol dừng lại, nâng cái trán che kín mồ hôi lạnh lên, “Ngài đang nói cái gì, tôi không làm, tôi vẫn luôn là người bị hại mà, trung tá đại nhân, ngài ngàn vạn đừng tin lời người khác nói, kẻ kia nói những lời này với ngài là bởi vì lúc trước tôi nói bọn họ vài câu, ghi hận trong lòng mới bôi nhọ tôi.”
“Không tồi, còn có sức lực cắn ngược lại người khác một miếng, nói thật cho ngươi biết, nam nhân ngươi muốn làm hại kia là chị dâu của ta, anh ấy chính là vợ của anh cả ta, ngươi nói chúng ta có bôi nhọ ngươi hay không?” Tần Sương từ trêи cao nhìn chằm chằm hắn, trong mắt một mảnh lạnh lẽo.
Cả người Gerol cứng đờ, không dám tin trừng to mắt, đồng tử phản chiếu gương mặt Tần Sương đầy khinh miệt châm chọc.
Nam nhân kia chính là vị phu nhân của Tần thượng tướng trong lời đồn?
Không có khả năng, không có khả năng, không có khả năng!
Gerol giống như điên khùng phe phẩy đầu, hắn không tin, hắn tuyệt đối không tin nam nhân kia là thượng tướng phu nhân, dựa vào cái gì, nam nhân kia có người xuất hiện cứu y ở thời khắc mấu chốt, y chỉ xứng đáng bị lão già kia đè đến chết đi sống lại.
Hắn không cam lòng, hắn không muốn chết, nhân sinh của hắn không thể như vậy, hắn rõ ràng có thân phận hiển hách như vậy, người tiếp xúc với Tần thượng tướng hẳn là mình mới đúng!
Mặt hắn vặn vẹo một lúc, cười to một lúc, dữ tợn một lúc, phẫn nộ một lúc, ghen ghét một lúc, rất nhiều cảm xúc tiêu cực tập trung trêи khuôn mặt hắn.
Tần Sương còn không muốn liếc hắn một cái, quay đầu phân phó binh lính mang hắn đi.
“Không không không, các người không thể giết tôi, cũng không tư cách giết tôi.” Trong nháy mắt khi hai bình linh tới gần, Gerol hoàn hồn, liên tục lui về phía sau.
“Không thể, không tư cách giết ngươi?” Tần Sương xoay người khinh miệt nhìn hắn, “Quân đoàn I giết người, chưa bao giờ hỏi tư cách, cho dù ngươi là vương thất, dám hại chị dâu ta, cũng xử chết không lầm.”
Câu vương thất kia không biết xúc động dây thần kinh nào của Gerol, hắn đột nhiên rống to: “Các người không thể giết tôi, tôi là con trai của công tước Clemens*, các người không thể giết tôi.”
*Đã được nhắc tới ở chương 158
“Ngươi là con trai của công tước Clemens?” Tần Sương nheo mắt, nhìn hắn chăm chú thật sâu, tựa như đang phán đoán hắn có phải vì mạng sống mà nói dối hay không.
Gerol không muốn giấu diếm nữa, Tần Sương thật sự muốn giết hắn, hắn không muốn chết, càng không muốn cõng tội danh đồng lõa với hải tặc mà chết, một khi tin tức truyền đến Vinh Diệu tinh, sau khi hắn chết cũng bêu danh trêи lưng, huống chi hắn một chút cũng không muốn chết “Thật sự, tôi thật là con ông ấy, không tin các người liên lạc vào số hỏi ông ấy, số liên lạc của ông ấy là C32**adh.”
Gerol không chút do dự nói ra số liên lạc của công tước Clemens.
Tần Sương không có số liên lạc của công tước Clemens, không thể phân biệt là nói thật hay giả, nhưng hắn cũng không tin lời đối phương nói, “Ngươi đang hù ta, con trai của công tước Clemens ta đã gặp qua, bá tước Louis đâu phải như ngươi vậy?
Nói dối cũng phải chọn cái không dễ vạch trần đi.”
“Lời tôi nói chính là sự thật, không tin thì ngài tra cứu số liên lạc của phụ thân đi, cũng có thể trực tiếp gọi cho ông ấy.” Gerol thấy hắn không tin, nóng nảy.
“Có số liên lạc của công tước Clemens chẳng có gì lạ, nếu mỗi người đều giống ngươi, báo ra số liên lạc của ông ấy, ta lại phải gọi qua dò hỏi? Còn không làm phiền chết lão công tước.”
“Ngài muốn thế nào mới bằng lòng tin tôi, tôi thật sự là con trai của công tước Clemens.” Gerol không ngừng cường điệu.
Tần Sương thấy hắn cũng nói không nên lời, bảo binh lính trông coi hắn, trực tiếp đi tìm anh cả.
Tần Vũ đang nghe La Uẩn Hòa cùng Noyce báo cáo vấn đề xử lý La Tử tinh, thoáng nhìn hắn, “Giải quyết xong chưa?”
“Còn chưa.” Tần Sương nói thẳng không cố kỵ.
“Không phải chứ, Tần trung tá, để anh giết một kẻ, đến bây giờ còn chưa giết? Không phải anh đột nhiên mềm lòng chứ.”
Noyce khoa trương kêu lên.
Tần Sương trừng hắn một cái, “Sao có thể, cậu có mềm lòng tôi cũng sẽ không mềm lòng, chỉ là hắn đột nhiên nói ra một việc, tôi tới hỏi một chút mà thôi.”
“Chuyện gì anh nói đi.” Noyce thúc giục.
“Tên Gerol kia nói hắn là con trai của công tước Clemens, nhưng mọi người đều biết, công tước Clemens chỉ có một con trai, đó chính là bá tước Louis, từ chỗ nào lại có một con trai nữa chui ra, nhưng tôi nhìn vẻ mặt hắn không giống như đang nói dối.”
“Không thể nào, công tước Clemens còn không phải là lão công tước chiều vợ như mạng sao, ông ta chính là hội trưởng hiệp hội yêu vợ.” Noyce cũng đã nghe nói về ông ta, với thanh danh của ông ấy, phụ thân tốt, người đàn ông tốt, người chồng tốt đều bị ông ta chiếm hoàn toàn, tên gọi tắt là công dân ba tốt.
“Làm ơn, tin tức xưa cũ như vậy, hiện tại hội trưởng hiệp hội yêu vợ đã sớm thay người rồi.”
“Đổi ai, còn có ai có thể cướp đi tên tuổi của hội trưởng hiệp hội yêu vợ công tước Clemens?” Noyce tò mò hỏi, vậy mà hắn không biết chuyện này. Tần Sương cười xấu xa nhìn về phía anh cả nhà mình, “Cậu nói xem.”
Noyce theo tầm mắt hắn nhìn thấy thượng tướng đại nhân lạnh mặt, đột nhiên phụt một tiếng, “Ha ha ha, anh nói rất đúng, hội trưởng hiệp hội yêu vợ xác thật nên đổi người, thượng tướng đại nhân của chúng ta mới là người yêu vợ đệ nhất chân chính, dám nói ngài ấy thứ hai, tuyệt đối không ai dám nói thứ nhất.”
“Các cậu rốt cuộc có nói vào