Học viện thánh Florence quyết định mời Nhậm Sinh đảm nhiệm phó giáo sư cơ giáp chế tạo sư, hai bên đã đạt thành hiệp nghị, ít ngày nữa Nhậm Sinh sẽ tới học viện nhậm chức.
Lúc Nhậm Sinh nhận phỏng vấn, nói mình thích những nơi không có người lục đục với nhau, hắn rất thích không khí trong học viện, quyết định về sau sẽ dùng tuổi già của mình cống hiến cho học viện thánh Florence, tin tức hắn không hoạt động thương nghiệp nữa được truyền ra, khiến tập đoàn Tây Huy lập tức bị đánh sưng mặt.
Trước đó không lâu, bọn họ còn ám chỉ cho người khác, Nhậm Sinh đánh cắp cơ mật của Lan Linh mang đến phòng làm việc Milo, tạo thành tổn thất không thể đo lường với tập đoàn Tây Huy.
Bây giờ Nhậm Sinh trực tiếp buông lời, trừ phi sau này hắn đánh vỡ lời thề của mình, như vậy tập đoàn Tây Huy còn có thể lật ngược thế cờ một chút, nhưng việc sau này còn chưa phát sinh, cho nên bây giờ tập đoàn Tây Huy lại bắt đầu không dễ chịu cho lắm.
Trêи Tinh Võng xuất hiện rất nhiều kẻ tìm tòi chân tướng, có người nói tập đoàn Tây Huy đối phó với Nhậm Sinh như vậy, là vì cạnh tranh, cũng vì có người ghi hận Nhậm Sinh, ví dụ như thân thích của Thịnh Quốc Lợi, vị lãnh đạo của Tây Huy kia.
Tập đoàn Tây Huy muốn tìm người áp chuyện này xuống, nếu không càng để nó tiếp tục lên men, càng bất lợi cho thanh danh của tập đoàn.
Nhưng mặc kệ bọn họ làm như thế nào, cũng không có biện pháp áp chuyện này xuống, giống như có người không muốn chuyện này kết thúc nhanh như vậy “Đã là em làm, chị dâu có thể hoàn toàn yên tâm.” Tần Sương vỗ ngực bảo đảm, không phải chỉ là khiến đề tài luôn duy trì độ nóng sao, hoàn toàn không phải việc khó.
“Anh biết em rất đáng tin cậy, nếu không đã không tìm em.” Lộ Lê híp mắt.
Việc trêи Tinh Võng là y sai người làm, không chỉ có thế, y còn để Tần Sương trọng điểm chiếu cố Thịnh Quốc Lợi, đào ra những lời gièm pha trong dĩ vãng của hắn, ở trêи Tinh Võng truyền qua truyền lại, thanh danh vốn đã thối, bây giờ còn không bằng rãnh nước cống.
Về phần vị thân thích muốn giúp hắn kia, Lộ Lê bảo Tần Sương thả chứng cứ hối lộ của hắn lên Tinh Võng, người nọ lo thân còn chưa xong, không có ai hộ giá hộ tống, Thịnh Quốc Lợi hoàn toàn trở thành con chuột để cho mọi người gọi đánh, không chỉ không có tập đoàn nào dám chiêu mộ hắn, ngay cả tập đoàn Tây Huy bị liên lụy gọi tên cũng quyết định kiện bọn họ.
Vẫn nói quân tử báo thù, mười năm chưa muộn.
“Chiêu này của chị dâu thật lợi hại, người đắc tội anh ấy nếu không phải nội chiến, thì là tự thân khó bảo toàn, mệt anh trước kia còn tưởng chị dâu rất tốt kia.” Tần Sương tham gia toàn bộ vụ việc nên trực quan biết được sự nham hiểm và tàn nhẫn của Lộ Lê, bỗng nhiên nhận ra hóa ra chị dâu không phải người dễ bắt nạt như vậy.
“Con thỏ nóng nảy còn cắn người, huống chi là chị dâu.” Tần Tuyết không cảm thấy chị dâu như vậy có gì không tốt, địa vị của Tần gia đặc biệt, nếu quá thuần lương, dễ bị bắt nạt.
“Ngay từ đầu chị dâu đã không phải thỏ, rõ ràng là hồ ly khoác da dê.”
“Đúng đúng đúng, là hồ ly, không phải thỏ.”
Lộ Lê nghe hai người trêu chọc, nhìn họ chăm chú rồi hơi mỉm cười, “Các em nói như vậy, anh cũng không ngại làm hồ ly, nghe nói hồ ly đều ăn tươi nuốt sống con người.”
Tần Sương và Tần Tuyết rùng mình.
“Tần Sương, đều tại anh, chị dâu rõ ràng là người rất ôn hòa, vậy mà anh dám bảo là hồ ly, anh không muốn sống nữa đúng không.” Tần Tuyết không nói hai lời liền chỉ trích Tần Sương.
Tần Sương liếc cô trắng mắt, “Em còn không biết xấu hổ mà bảo anh, vừa rồi là ai phụ họa, nói chị dâu là hồ ly.”
Tần Tuyết nghiêm trang, “Dù sao cũng không phải em.”
“Vua nịnh nọt, bản lĩnh gió chiều nào theo chiều ấy mạnh thật.” Tần Sương không thể không thừa nhận, đứa em gái này đã thay đổi quá nhiều.
“Đó là đương nhiên.” Tần Tuyết đắc ý dào dạt, “Bằng không, tiền tiêu vặt của em sao có thể tăng lên gấp mười lần.”
“Em hù ai vậy.” Tần Sương không thể tưởng tượng nổi, tiền tiêu vặt của Tần Tuyết vẫn luôn được anh cả cho, tăng gấp bội chẳng phải là nói do anh cả cho sao.
Tần Tuyết thấy hắn không tin, mở tài khoản trêи máy truyền tin của mình, trực tiếp cho hắn xem số dư, “Thấy không, thấy không.”
Tần Sương nhìn con số có 8 chữ số ở phía trêи, đỏ mắt, “Anh cả cũng quá bất công, lúc trước cho anh tiền tiêu vặt cũng chưa bao giờ nhiều như vậy.”
“Tần Sương, em tốt xấu gì cũng là người đã có công ăn việc làm, chút tinh tệ của Tiểu Tuyết cũng có thể đỏ mắt, mặt mũi ném đi đâu vậy.” Tần Ca quả thực không muốn thừa nhận người này là em trai hắn.
“Đây sao có thể giống nhau, đó là em làm thật ăn thật tự mình kiếm, còn nó là lấy không, nói nữa, em cũng không giống anh với anh cả, có tinh cầu mỏ quặng của mình.” Tần Sương cảm thấy người này so với người kia càng làm hắn tức chết, hắn chính là tồn tại lót đáy trong nhà này, tuổi lót đáy, thực lực lót đáy, tiền tài lót đáy, thật vất vả mới có Tần Tuyết, nha đầu này nịnh nọt vài câu, lập tức có ngàn vạn tinh tệ vào sổ.
“Vậy em học theo nó đi.”
Tần Sương ạch một tiếng, “Kia hay là thôi đi.” Đại ca cũng không có khả năng cho hắn tiền tiêu vặt.
Lộ Lê không để ý bọn họ kéo co với nhau, thấy con trai ăn xong, lại lấy thêm cho nó một chén, bây giờ con trai đang tuổi ăn tuổi lớn, lại kế thừa dạ dày vương của Tần Vũ, y không dám cho nó ăn ít, sợ nó bị đói.
“Đúng rồi, chị dâu, anh cả có nói bao giờ thì về không?” Tần Tuyết từ khi nhận được tiền tiêu vặt gấp mười từ anh cả, đã bớt sợ hãi anh cả một phần, cũng ý thức được chỉ cần vững vàng ôm chặt cái chân to là chị dâu này, cuộc sống của cô sẽ càng ngày càng tốt.
“Nếu em hỏi ngày hôm qua, anh thật sự vẫn chưa biết, hai ngày tới anh ấy sẽ trở về một chuyến.”
“Chỉ một chuyến sao, anh cả còn phải đi?” Tần Tuyết cảm thấy đã có một thời gian chưa thấy anh cả, không biết hắn đang bận cái gì.
“Lần trước diệt La Tử tinh, liên lụy không ít chuyện, bây giờ phải rèn sắt lúc còn nóng.”
Trừ lần đó ra, Tần Vũ còn phải bận rộn công việc khác của quân bộ, khi hắn thật sự rất bận rất bận, Lộ Lê cũng không dám quấy rầy hắn.
Tần Vũ phong trần mệt mỏi trở về, Lộ Lê nhìn thấy hắn phảng phất như nhiễm sương lạnh bên ngoài, có vẻ mới từ chiến trường ra, trêи người có một luồng sát khí sắc bén, vốn dĩ đã đau lòng, bây giờ càng đau lòng hơn, vội vàng mở nước tắm cho hắn, để hắn thoải mái dễ chịu mà tắm rửa.
“Quần áo để thay em đặt ở mép giường, anh tắm xong ra nhớ rõ, em xuống dưới làm chút đồ ăn cho anh.” Lộ Lê gom quần áo bẩn của hắn lại, đặt lên khay kim loại bên cạnh phòng tắm, bên trong sẽ tự động đưa quần áo xuống.
Lúc xoay người đi ra ngoài, Tần Vũ bước đến, bỗng nhiên ôm y vào phòng tắm.
Bỗng nhiên treo trêи không, Lộ Lê hoảng sợ, “Anh làm gì vậy.”
Cửa phòng tắm đóng lại, lúc mở ra lần nữa, đã là hai tiếng sau.
Tay chân Lộ Lê mềm nhũn được Tần Vũ bế ra, vết thương trêи người nhìn thấy ghê người, đã một thời gian lâu chưa làm, thiếu chút nữa không thích ứng được, không đúng, y vẫn luôn không