Mỗi ngày phó giáo sư Nhậm không có nhiều khóa dạy lắm, dù sao anh ta cũng là cơ giáp chế tạo sư trung cấp nổi tiếng, bằng thực lực của anh ta, về sau trở thành cơ giáp chế tạo sư cao cấp chỉ là vấn đề thời gian, học viện không an bài quá nhiều chương trình dạy học.
Lộ Lê chỉ có một tiết buổi sáng, buổi chiều không có việc gì, nói với đám Eddie một tiếng rồi rời khỏi học viện.
Tần Sương không ở nhà, phòng khách nghiễm nhiên là thiên hạ của ba đứa nhỏ.
Con trai nhỏ chiếm cứ sô pha đơn, lẳng lặng nhìn anh chị không ngừng chơi đùa.
Con trai lớn đuổi theo em gái, hai đứa chơi đến quên mình, ngay cả cha đã trở lại cũng không phát hiện.
Lộ Lê nhìn phòng khách bị bọn nó quậy tung lên, người hầu canh giữ ở một bên, thường thường lo lắng bọn nó bị va chạm.
Lộ Lê bảo bọn họ đi làm việc của mình, hai người hầu mới thở phào một hơi tránh đi.
Bế con gái đang bò lên sô pha, con gái còn muốn leo xuống, bị y nói lại lộn xộn, sau này giao con cho phụ thân mang, lập tức nó không nhúc nhích nữa.
Con trai lớn đứng ở một bên.
“Soái Soái, con là anh trai, về sau phải có tấm gương của một người anh trai, chỗ nào em gái làm không đúng, con làm anh phải sửa em cho đúng, không cho em phạm sai lầm, biết không?” Lộ Lê ngồi xổm xuống, cũng ôm con trai lớn lên sô pha.
Con trai lớn cái hiểu cái không gật gật đầu, “Nhưng mà cha ơi, cái gì là phạm sai lầm?”
Lộ Lê lập tức bị hỏi đến nghẹn họng, phạm vi phạm sai lầm có thể lớn lắm, tuy nhiên giáo huấn quá phức tạp, con trai lớn cũng không rõ, liền nói: “Em gái bò trêи bàn, nếu ngã xuống bị thương, đây là ngoan hay hư?”
“Hư.”
“Chúng ta có thể để em làm như vậy hay không?”
Con trai lớn lắc đầu, “Không thể, con đã biết rồi, không thể để em gái làm việc thương tổn bản thân, có phải hay không.”
“Đúng vậy, đây là một loại phạm sai lầm, còn lại trong quá trình con lớn lên, con sẽ chậm rãi biết nữa.”
Lộ Lê vô cùng vui mừng vì con trái lớn rất hiểu chuyện, lúc dạy như vậy, nó đều ngoan ngoãn nghe. Con gái ăn xong cơm trưa, buổi sáng chơi đùa vài tiếng nên bây giờ bắt đầu mệt nhọc, Lộ Lê ôm nó lên trêи lầu.
Nửa giờ sau, con trai lớn cũng nói muốn ngủ, để cho nó đi lên lầu cùng em gái.
Lộ Lê xuống nhìn thấy con trai nhỏ tinh thần sáng láng nhìn bốn phía, nhìn thấy y trở về, lại khôi phục trạng thái lão tăng nhập định, có chút kinh ngạc, hỏi Tần quản gia mới biết buổi sáng nó đã ngủ rồi.
“Buổi sáng khi đại thiếu gia và tiểu thư chơi ở phòng khách, nhị thiếu gia ở trêи sô pha ngủ một tiếng rưỡi.” Lúc ấy người hầu còn muốn ôm nó lên trêи lầu, Tần quản gia sợ đánh thức nó, cứ để nó ngủ ở phòng khách, không ngờ nó ngủ lâu như vậy cũng không tỉnh.
“Định lực không tồi.” Lộ Lê biết lúc Khả Khả cùng Soái Soái chơi, thanh âm tương đối ồn ào, vậy mà nó còn có thể ngủ được.
“Năm đó Tần Vũ cũng như thế này, tiểu thiếu gia và ngài ấy cực kỳ giống nhau, rất nhiều thứ đều di truyền y chang.” Tần quản gia cười tủm tỉm.
Lộ Lê thấy con trai nhỏ an tĩnh như vậy, lấy đồ ăn cho nó, mang chồng bài thi hôm nay ra, ngồi bên cạnh nó chấm bài thi.
Lớp A và lớp F cộng vào có 275 người, một chồng rất dày, xem hết không biết bao lâu, tuy nhiên tốc độ kiểm tra của Lộ Lê rất nhanh.
Đáp án đề bài y đều nhớ kỹ trong lòng, liếc mắt một cái là biết đúng hay sai, chỉ trong chốc lát đã phê xong một bài thi.
Oa Oa nhìn y lặp lại động tác tương tự hơn trăm lần, chậm rãi ngáp, nằm ngã trêи sô pha ngủ.
Lộ Lê phê xong một nửa bài thi, duỗi cái eo lười mới phát hiện nó đã ngủ rồi, khuôn mặt nhỏ vùi vào sô pha, liền đứng dậy bế nó lên, mí mắt đứa nhỏ giật giật khi y đụng tới như muốn tỉnh lại, nhưng tựa như ngửi được mùi hương quen thuộc, lại nặng nề ngủ tiếp.
Ngày hôm sau, Lộ Lê đến phòng chế tạo, còn chưa tới, học sinh hai lớp đã đến đông đủ, một người cũng không thiếu.
Y vừa tiến vào, các học sinh lập tức ngồi nghiêm chỉnh.
“Hôm nay hình như nhiều hơn mười lăm người, chẳng lẽ ngày hôm qua đi học không tới sao?” Lộ Lê nhìn lướt qua, phát hiện nhân số có vẻ nhiều.
Mẹ kiếp, mới nhìn một cái đã phát hiện ra.
Trong lòng học sinh đồng thời hiện lên những lời này, đặc biệt là mười lăm người kia, bọn họ cho rằng giáo viên mới tới tuyệt đối không có khả năng phát hiện, bởi vì cho dù là giáo viên dạy bọn họ rất nhiều năm, cũng chưa từng phát hiện nhân số thừa hay là thiếu.
Tuy nhiên, thật sự là mười lăm người sao?
Mọi người nhìn trái nhìn phải, đếm một lần, hai chữ mẹ kiếp nháy mắt phóng đại gấp mười lần, thật sự đúng là có thêm mười lăm người.
“Báo cáo thầy, mười lăm người kia là bạn học lớp bên cạnh, bọn họ mộ danh mà đến.” Eddie ngồi ở bàn đầu đứng lên giải đáp nghi hoặc của Lộ Lê.
“Nếu tôi nhớ không lầm, lớp bên cạnh hẳn là học sinh của phó giáo sư Myron, lần này thôi bỏ qua, hôm nay chúng ta học bài chế tạo.” Nếu phải làm trợ giảng tạm thời, Lộ Lê đã biết một vài thông tin về các lớp khác.
Thật ra mọi người còn có rất nhiều vấn đề, nghe trợ giảng mới tới nói, đành phải nhẫn nhịn.
Phòng chế tạo dành cho buổi học thực tiễn, học hai năm, năng lực tự tay chế tạo của những người ở đây chắc chắn không giống người mới học, Lộ Lê bảo bọn họ mỗi người chế tạo một linh kiện cấp D, đưa linh kiện đã được chọn lựa ra thả xuống cho bọn họ xem.
Phòng chế tạo tức khắc vang ầm lên tiếng kinh hô.
“Vậy mà là động cơ cơ giáp cấp D, đây là linh kiện cơ giáp khó nhất.” Mọi người duỗi cổ, vài người thực lực kém hơn, tiếng kêu rêи càng lớn hơn. Lộ Lê gõ gõ bàn, làm cho bọn họ yên lặng, “Nếu ngay cả động cơ cũng không chế tạo được, nói chuyện gì đến chế tạo cơ giáp.”
Ngữ khí y mang theo nghiêm túc nhàn nhạt, không nhanh không chậm, nhưng có lực chấn áp, phòng chế tạo lập tức an tĩnh lại.
“Tôi cho các trò hai tiếng, hai tiếng sau, mặc kệ có chế tạo ra hay không đều dừng tay, bây giờ bắt đầu, tự mình chọn nguyên liệu.”
Hai tiếng cũng coi như khá nhiều, nhưng nếu tính cả thời gian thất bại, thì sẽ không nhiều lắm, mọi người không dám trì hoãn nữa.
Những người lớp bên cạnh bởi vì tò mò lại đây phát hiện trợ giảng mới tới không giống như bọn họ tưởng tượng, khá hòa hợp, nhưng cách dạy học so với một trợ giảng thì cứng rắn hơn, thời điểm nghiêm mặt, thật dọa người.
Ầm mĩ chọn xong nguyên liệu, mọi người bắt đầu động thủ, gần 300 người đồng thời chế tạo, hình ảnh vô cùng đồ sộ.
Lộ Lê không đứng trêи bục giảng, đi xuống xem bọn họ làm, bốn người Eddie đều là y đã dạy, nhìn thoáng qua, phát hiện bọn họ đều giống như lúc bình thường, bây giờ ngay cả Tống Vân Phi và Angelo đều tiến bộ rõ ràng, bèn đi xem những người khác.
Joshua và Phó Đông nhìn Lộ Lê càng đi càng gần, còn tưởng y sẽ ra oai phủ đầu bọn họ, nào biết y chỉ nhìn linh kiện bọn họ vừa mới bắt đầu chế tạo trêи tay, rồi