Uy vọng và ảnh hưởng của hiệp hội cơ giáp chế tạo sư đều không phải hai ba câu là có thể nói rõ được, giấy chứng nhận nơi đó phát ra cho chế tạo sư có tính uy quyền rất cao, bất luận kẻ nào cũng không thể hoài nghi, nếu không chính là nghi ngờ miệt thị hiệp hội chế tạo sư.
Việc có thể lớn có thể nhỏ, nếu là chuyện nhỏ mà nói, đối phương không tim không phổi, ánh mắt thiển cận, nếu là chuyện lớn mà nói, đối phương tự đại ngạo mạn, không để hiệp hội chế tạo sư trong mắt.
“Không tồi, hậu sinh khả uý, ánh mắt viện trưởng Milo rất cao.” Phó giáo sư Myron bỗng nhiên nở nụ cười nhẹ, ông vừa mở miệng, trong nháy mắt bầu không khí lập tức thay đổi.
Viện Trưởng Tô cười cười, cũng nói, “Myron à giờ ông mới biết sao, ánh mắt Milo luôn cao như vậy, nếu không người cổ hủ như ông ấy, sao có thể phá lệ vì đệ tử nhiều như vậy.”
Gương mặt không đổi của phó giáo sư Myron bỗng trở nên hòa ái, “Tôi chỉ muốn nhìn một chút xem cậu ta có năng lực gì mà khiến viện trưởng Milo phải lau mắt mà nhìn.”
Bill hoảng sợ nhìn phó giáo sư Myron, vì sao phản ứng của ông lại là tán thưởng Ly Lục như thế, chẳng lẽ không phải ông ta luôn giống mình, muốn diệt trừ phó giáo sư Nhậm sao?
“Hóa ra trợ giảng Ly Lục là do viện trưởng Milo đề cử à.” Người trung niên nghe bọn họ nói, mới biết được lai lịch của Lộ Lê.
Khi Bộ Giáo ɖu͙ƈ phái ông tới, ông vẫn luôn muốn hỏi Lộ Lê rốt cuộc là đi cửa sau của ai, lại không biết hóa ra là viện trưởng Milo.
Viện trưởng Milo là một trong số ít cơ giáp chế tạo sư cao cấp ở Vinh Diệu tinh, hơn nữa còn là năm sao, thực lực của ông không chỉ gói gọn trong Vinh Diệu tinh, mà đứng đầu cả R tinh hệ, là đệ tử của ông, tuyệt đối không thể quá bình thường.
Người trung niên nhìn Lộ Lê gật đầu liên tục, “Khó trách hội trưởng hiệp hội chế tạo sư lại tự mình cho cậu giấy chứng nhận.”
“Ngài quá khen.” Lộ Lê cầm tờ chứng chỉ này mới một ngày, y cũng không biết hóa ra đây là do hội trưởng hiệp hội tự mình đóng dấu. Vạn Chí Thành cũng bị bầu không khí hoà thuận vui vẻ này làm cho kinh hồn táng đảm.
“Ngài nói đây là hội trưởng ʍôиɠ Hải cho anh ta?” Thanh âm bén nhọn của Bill chợt vang lên.
Người trung niên nhíu mày, không vui nhìn về phía hắn, “Không sai, cậu còn có vấn đề gì?”
“Sao hội trưởng ʍôиɠ Hải có thể tự mình đóng dấu giấy chứng nhận cho anh ta.” Bill không tin.
“Tự cậu nhìn xem, bên dưới góc phải của con dấu còn có tên hội trưởng ʍôиɠ Hải, chứng tỏ tấm giấy chứng nhận này là ông ấy tự mình đóng dấu, người có thể khiến ông ấy tự mình ra mặt, đến nay còn chưa vượt qua mười người.” Người trung niên tự nhìn về phía Lộ Lê, cảm thấy chuyện này có nội tình, bởi vì ánh mắt của y quá ngay thẳng.
Quả nhiên bên dưới góc phải của con dấu Bill phát hiện hai chữ ʍôиɠ Hải, vẻ mặt khϊế͙p͙ sợ.
“Nếu chân tướng đã rõ, vậy chúng tôi cáo từ trước.” Người trung niên không mặn không nhạt liếc nhìn Vạn Chí Thành một cái.
Sau lưng Vạn Chí Thành chợt lạnh toát, vội vàng gục đầu xuống.
“Tôi không tiễn các ông nhé, tiếp theo chúng tôi còn có việc khác phải xử lý.” Viện Trưởng Tô đưa bọn họ đến cửa văn phòng, sau khi trở về phát ra tiếng cười lạnh.
Bill nơm nớp lo sợ, ý thức được Viện Trưởng Tô sợ là muốn tìm mình tính sổ, vội vàng nói với phó giáo sư Myron: “Phó giáo sư, chuyện này ngài cũng biết.”
“Ông cũng biết?” ánh mắt dò hỏi của Viện Trưởng Tô dừng trêи người ông.
Lộ Lê nhướng mày, thật ra phó giáo sư Myron vẫn luôn cho y cảm giác cao thâm khó đoán, có thể là do cảm xúc ngày thường của ông không biểu hiện ra ngoài.
Myron không phủ nhận, thậm chí gật đầu, “Ừ, tôi biết.”
Việc Trưởng Tô nói: “Nếu ông biết, còn để hắn làm như vậy, ông không lo lắng thanh danh trợ giảng Ly Lục sẽ bị hắn huỷ hoại?”
Nghe thế, Lộ Lê tức khắc cân nhắc ra một vài việc, có chút kinh ngạc nhìn về phía phó giáo sư Myron.
“Vì sao phải lo lắng, bối cảnh của trợ giảng Ly Lục không bình thường, lại nói tiếp đây với học viện là chuyện tốt, đã có thể thanh trừ con sâu làm rầu nồi canh, còn có thể dựa thế giúp học viện tuyên truyền một chút.” Myron thong thả ung dung nói.
Lộ Lê bái phục, chắp tay nói: “Ly Lục kính nể phó giáo sư như nước sông cuồn cuộn.”
Hoá ra vị phó giáo sư này muốn mượn tay y đuổi Bill khỏi học viện thánh Florence.
“Không cần khách sáo.” Myron phất tay, khí chất đạm bạc nho nhã, trong một khắc này càng thêm rõ ràng.
Bill cảm thấy mình nhất định là đang nằm mơ, vì sao một câu bọn họ nói hắn cũng nghe không hiểu.
Sau khi người trung niên mang theo Vạn Chí Thành trở về, cùng ngày Bộ Giáo ɖu͙ƈ Bộ cũng tiến hành giải thích về việc gần đây học viện thánh Florence mời giáo viên không bằng cấp.
Nội dung làm sáng tỏ đây hết thảy đều là hiểu lầm, giáo viên mà học viện thánh Florence mời là đệ tử viện trưởng Milo của khoa chế tạo cơ giáp, có được chứng chỉ chế tạo sư cấp C, đã đạt tới bốn sao, hơn nữa y còn là người chế tạo series PT tiêu thụ bỏng tay năm ngoái.
Xét thấy y quá xuất sắc, hiện giờ đã có thể đơn độc chế tạo cơ giáp cấp C, học viện thánh Florence mới có thể mời y hỗ trợ khi thiếu nhân thủ.
Ngay sau đó, tin tức lại xuất hiện hình ảnh phóng viên phỏng vấn vài học sinh năm 3, dò hỏi bọn họ có ý kiến gì đối với vị thầy giáo lâm thời này.
Học sinh Giáp nói đặc biệt hâm mộ lớp A và lớp F, bởi vì trợ giảng Ly Lục là thầy của bọn họ, mỗi ngày đều dạy học cho bọn họ.
Học sinh Ất nói nhiều học sinh đều muốn chuyển qua lớp A hoặc lớp F, như vậy mỗi ngày không cần đứng học nữa.
Học sinh Bính tặc lưỡi oán giận nói mỗi lần đi vào tiết học của thầy ấy đều quá gian nan, bởi vì quá nhiều học sinh muốn đi, nhưng phòng học chỉ lớn như vậy, đi muộn cơ bản ngay cả vị trí đứng cũng không còn, nếu lúc nào có việc đều phải nhờ bạn bè chiếm vị trí trước.
Lộ Lê cứ như vậy lấy tên Ly Lục mà nổi tiếng.
Học viện thánh Florence lấy được rất nhiều sự chú