Sau khi Lộ Lê rời khỏi trang viên không về Tần gia, trực tiếp đến học viện thánh Florence.
Sau khi Bill bị học viện khai trừ, học viện lại mời một vị thầy giáo mới, tuy nhiên vị này còn chưa tới, vì không để việc học của học sinh chậm trễ, học viện muốn để y tạm thời tiếp nhận lớp của Bill trước khi thầy giáo kia tới.
Bill phụ trách lớp C, Lộ Lê cũng không thể cự tuyệt, đành phải đáp ứng, dù sao cũng chỉ là tạm thời.
Bên kia, nghe nói y sẽ tiếp quản lớp C một đoạn thời gian, học sinh lớp C đều vui đến điên rồi, học sinh lớp khác tuy hâm mộ, nhưng cũng vui mừng, bởi vì việc này có nghĩa là bọn họ rốt cuộc không cần đi tranh giành chỗ ngồi ít ỏi của lớp A và lớp F với những người lớp C nữa.
Dạy xong cho hai lớp, khi Lộ Lê đi ra ngoài gặp được phó giáo sư Myron, người rất ít khi nói với y đột nhiên lại mời y đến văn phòng. Tuy hơi ngạc nhiên, nhưng y vẫn đi theo.
“Nhất định là cậu thấy thật kỳ quái vì sao đột nhiên ta lại tìm cậu, thật ra lần này ta tìm cậu có hai mục đích, thứ nhất, ta muốn hỏi cậu, có hứng thú ở lại làm giáo viên chân chính hay không?” Phó giáo sư Myron cũng không vòng vo, nói thẳng ra mục đích của ông.
Không ngờ là việc này, Lộ Lê hơi kinh ngạc, “Vì sao phó giáo sư đột nhiên hỏi như vậy?”
“Vậy mà còn phải hỏi, cậu được hoan nghênh thế nào ở khoa chế tạo cơ giáp không cần ta phải nói, cậu hẳn cũng biết, phương pháp dạy học của cậu, vô cùng hữu dụng, rất nhiều học sinh đều thích tiết dạy của cậu, cậu cũng rất có thiên phú dạy học, nếu có thể ở lại học viện làm giáo viên, ta tin rằng, tương lai nhất định có thể khiến khoa chế tạo cơ giáp tiến thêm một bước.”
Đây là điều mà phó giáo sư Myron bội phục y nhất, chưa từng có giáo viên nào trong thời gian ngắn có thể khiến toàn bộ học sinh đều thích, càng không có học sinh nào muốn bùng tiết của y, dường như trời sinh y ra để làm nghề này vậy.
Đương nhiên, khiến phó giáo sư Myron bội phục hơn chính là, y rất có trách nhiệm với học sinh, y thật tình thực lòng truyền thụ tri thức cho học sinh, không giấu diếm gì hết, nghiêm túc và có trách nhiệm.
“Xin lỗi, phó giáo sư Myron.” Lộ Lê không do dự, cũng không muốn làm đối phương có hi vọng rồi lại thất vọng. Y xác thật rất thích những ngày dạy học sinh trong khoảng thời gian này, nhưng y không muốn chuyện này trở thành trọng tâm của mình, y còn có rất nhiều việc muốn làm.
Với đáp án này, phó giáo sư Myron cũng không ngạc nhiên, thật ra trong lòng ông đã sớm hiểu rõ, cho nên cũng không cảm thấy đặc biệt thất vọng.
“Ta đoán cậu cũng sẽ không đáp ứng, ta muốn nói với cậu chuyện thứ hai là hy vọng cậu có thể sắp xếp phương án của mình lại thành một bộ để truyền lại, phương pháp dạy học của cậu không tệ, nhìn biểu hiện của học sinh là biết.”
“Vâng.” Cái này thì đơn giản thôi, Lộ Lê không do dự đáp ứng luôn.
Buổi chiều Lộ Lê dạy lớp C nội dung giống buổi sáng, y biết rất nhiều học sinh đều lên diễn đàn download video y dạy học, có chỗ nào không hiểu, y bảo học sinh đi download video để xem.
Tuy tốn thời gian ở học viện khá nhiều, thời gian đến căn cứ đã giảm bớt, nhưng chỉ năm ngày mà nói, vẫn có thể chấp nhận được.
Sang ngày hôm kia, Lộ Lê đúng hẹn đến trang viên thăm con trai lớn, năng lực thích ứng của thằng bé rất mạnh, trước kia có thể đi theo y chạy 15 vòng, bây giờ chạy 30 vòng cũng không cảm thấy mệt.
Thời gian đảo mắt trôi qua, giáo viên mới đã tới học viện, tuy Lộ Lê không dạy nữa khiến học sinh không muốn buông tay, nhưng sau khi nói chuyện với phó giáo sư Myron, chưa đến hai ngày y đã làm một bộ phương pháp dạy học, truyền cho những giáo viên khác.
Tuy bằng khả năng của người khác giảng giải không đủ thông suốt như Lộ Lê, nhưng cũng khá hơn nhiều so với trước kia, nếu không thì lại lên diễn đàn download video, cũng có thể khiến bọn họ học được rất nhiều.
Tuy nhiên viện trưởng Milo cũng không bỏ chức vụ trợ giảng của y, vẫn bảo lưu như cũ, về sau muốn trở về bất cứ lúc nào cũng được.
Hôm nay là ngày Tần Vũ trở về, Lộ Lê vừa tan lớp đã không dừng lại về luôn.
Trở lại Tần gia, phát hiện trước nhà có mấy cái phi hành khí đang đỗ, liếc mắt là nhận ra ngay cái nào của Tần Vũ, thời gian trở về sớm hơn y dự đoán, đi vào phòng khách thì thấy bầu không khí không bình thường, Tần Sương ở đây thì thôi, mà ngay cả Tần Ca cũng ở đây, thời gian này lẽ ra anh ta phải ở bộ tài chính chứ.
“Sao các em đều ngồi ở chỗ này?” Lộ Lê đổi dép trong nhà đi vào, ánh mắt dò hỏi nhìn về phía Tần Vũ, sao trông như đang mở họp.
“Chị dâu, mọi người đang thương lượng vài việc.” Tần Sương trông có vẻ như đang thoải mái.
“Tần Thường và Ellen đâu, sao không nhìn thấy bọn họ?” Lộ Lê phát hiện Tần Thường lại không ở nhà.
Lời này như là động vào điểm mấu chốt nào đó, bầu không khí trong phòng khách nháy mắt trở nên cổ quái, Tần Sương đánh vỡ loại không khí này trước. “Tần Thường còn có việc, không cùng bọn em trở về.”
Lộ Lê ngồi bên người Tần Vũ, quét mắt nhìn bọn họ một vòng, “Nói đi, Tần Thường và Ellen có phải đã xảy ra chuyện gì hay không.”
Tức khắc Tần Sương không nói ra lời, không phải không muốn nói, cậu ta cũng không biết nên nói như thế nào, chuyện đó cũng không thể để quá nhiều người biết.
“Ellen không thấy đâu, Tần Thường đi tìm hắn.” Tần Vũ lời ít ý nhiều tổng kết thành một câu.
Tần Sương ở trong lòng giơ ngón cái cho anh cả, thật là đơn giản đến không thể đơn giản hơn.
“Sao Ellen lại không thấy đâu?” Lộ Lê kinh ngạc.
Tần Vũ nói: “Giữa trận chiến với đế quốc Solo xảy ra vấn đề.”
“Xảy ra vấn đề gì, sao Vinh Diệu tinh không nhận được một chút tin tức nào?” Lộ Lê thời thời khắc khắc đều chú ý tới chiến tranh giữa hai đế quốc lớn, nhưng hết thảy đều rất bình thường.
“Đó là bởi vì tin tức bị phong tỏa.” Đại khái Tần Sương cảm thấy chậm rì rì nghe thấy mệt, đoạt lời Tần Vũ nói, “Ngay từ đầu rất thuận lợi, nhưng trêи đường trong quân xuất hiện kẻ phản bội, tiết lộ cơ mật quân sự, thiếu chút nữa khiến một trận đánh quan trọng thua, vẫn là nhờ anh cả kịp thời đuổi tới, giết cho quân đội đế quốc Solo phải lui binh.”
“Sao lại có kẻ phản bội?” Lộ Lê rất ngạc nhiên, quân đoàn I đều