Trước kia Lộ Lê chưa từng nghiên cứu cơ giáp của cha, trừ việc vì cấp bậc y chưa đạt tới, y không muốn phá hư đồ duy nhất cha để lại cho mình, một nguyên nhân khác chính là y sợ mình sẽ tự tay huỷ hoại bộ cơ giáp này.
Tuy nhiên bây giờ y đã là cơ giáp chế tạo sư cấp C, có tự tin sau khi mở ra còn có thể lắp ráp lại một lần nữa, cho nên y mở cơ giáp ra.
Nếu không mở cơ giáp ra, y vĩnh viễn cũng không phát hiện ra, tại đây khoang điều khiển cơ giáp này, khe hở bị phong kín, cất giấu thứ như vậy.
Một con chip lớn hơi mỏng, chỉ bằng nửa ngón tay cái.
Trong con chip này là thứ gì, Lộ Lê cũng không rõ lắm, nhưng y có thể đoán được dụng ý của cha, nếu y vẫn không tháo bộ cơ giáp này, như vậy đồ nơi này cả đời cũng sẽ không có người phát hiện ra, bởi vậy đây hoàn toàn là giao cho vận mệnh quyết định.
Lộ Lê nhéo khối chip nho nhỏ này, giao cho vận mệnh phải không?
Chứng tỏ khối chip này có khả năng rất quan trọng, nhưng từ ý nghĩa nào đó mà nói, nó lại không quan trọng.
Đây nhất định là một thứ đồ thay đổi vận mệnh.
Lộ Lê nghĩ thầm, cho dù trong lòng rất muốn biết, nhưng y không lập tức xem con chip, trịnh trọng thu hồi nó lại.
Trở lại Tần gia, nhìn thấy con trai lớn mang theo em gái chơi, con trai nhỏ ngồi ở trêи sô pha, anh trai gọi nó vài lần đều không để ý tới, nhìn thấy y đã trở lại, con trai lớn lập tức qua đây mách lại.
“Cha ơi, Oa Oa không để ý tới con.”
Một chân Lộ Lê bị nó ôm lấy.
Khả Khả cảm thấy rất thú vị, chạy tới ôm lấy chân còn lại, hì hì nói: “Cha ơi, Oa Oa thật là ngốc, đến bây giờ em ấy vẫn không nói chuyện.”
“Em trai con không ngốc, nó chỉ không thích nói chuyện mà thôi.” Hai tay Lộ Lê kẹp hai đứa, đến phòng khách. Đặt bọn nó lên sô pha, hai đứa lại trượt xuống dưới.
“Nhưng mà ba ơi, con và anh nói chuyện với em ấy, một chữ em ấy cũng không nói, còn hung hăng với con.” Khả Khả uất ức nói, con bé chỉ muốn chơi với em trai mà thôi.
“Phải không, em ấy hung hăng với con như thế nào?” Lộ Lê rất tò mò, con trai nhỏ còn có vẻ mặt khác ngoài mặt than sao.
Khả Khả lập tức chạy tới nắm lấy mặt em trai mặt than, kéo qua hai bên.
Bốp một tiếng, hai tay nhỏ bị Oa Oa đập xuống, rất dùng sức.
“Cha thấy không, nó hung hăng với con như vậy đấy.” Khả Khả làm mẫu xong, lại chạy về bên người Lộ Lê.
Lộ Lê dở khóc dở cười, “Vậy vì sao con niết mặt em?”
Khả Khả bi bô nói: “Bởi vì nó không nói, cũng không cười, con muốn cho em cười một chút.”
Lộ Lê nói: “Muốn để em con cười cũng có thể, con và anh cả có thể trêu em, nhưng đừng niết mặt nó, em không thích bị người khác chạm vào, được rồi, đi chơi đi, gần đây bác quản gia không phải mua rất nhiều món đồ chơi cho các con sao.”
Nói xong vỗ vỗ ʍôиɠ nhỏ của con bé, hai đứa bé lập tức quên luôn việc mách lẻo.
Lộ Lê nhìn con trai nhỏ cứng mặt, không có chút hứng thú với cái gọi là đồ chơi, nói không lo lắng là giả, Tần Vũ khi còn nhỏ thật sự buồn như vậy sao?
Một lớn một nhỏ nhìn nhau.
Lộ Lê ôm nó đặt lên đùi mình, ʍôиɠ mềm mại mẩy mẩy, “Oa Oa à, vì sao lại không thích nói chuyện, con cứ như vậy, anh chị sẽ không thích chơi với con nữa.”
Đứa nhỏ khinh thường xoay đầu qua một bên.
Lộ Lê nhẹ nhàng bẻ đầu nó trở về, “Muốn cha mang con đến trung tâm thương mại hay không, con xem có cái gì thích thì mua nhé?”
“Cha ơi chúng con cũng phải đi.” Khả Khả chạy tới, còn túm anh cả lại đây.
Trêи mặt Oa Oa xuất hiện kháng cự rõ ràng, nhưng kháng cự không có hiệu quả. Vì thế hai người biến thành một nhà bốn người.
Một người muốn mang theo ba đứa nhỏ, Lộ Lê không có biện pháp, nghĩ tới nghĩ lui, vốn định tìm Tần Sương, không ngờ máy truyền tin của Tần Sương không liên lạc được, đành phải tìm Nhạc Hiểu.
Vừa nghe muốn mang mấy bạn nhỏ đi ra ngoài dạo phố, Nhạc Hiểu mang hứng thú bừng bừng chạy tới.
“Đã lâu không gặp, cậu thoạt nhìn hơi đen.” Lộ Lê đánh giá Nhạc Hiểu, phát hiện hắn ít nhất cũng đen hơn một tông so với lần cuối cùng nhìn thấy.
Nhạc Hiểu gãi gãi đầu tóc, cười haha nói: “Hiện tại là quý tốt nghiệp, quân đoàn I tuyển chọn một đám lính mới, cấp trêи giao nhiệm vụ cho tôi, mỗi ngày cần phơi nắng bên ngoài với đám lính mới này.”
Nghe thấy mệt, trêи thực tế cũng không mệt lắm, Nhạc Hiểu đã trải qua huấn luyện nghiêm khắc căn bản không coi trình độ này ra gì, dựa theo tiêu chuẩn quân đoàn I, đây mới chỉ là đồ ăn khai vị.
“Lính mới à, quân đoàn I mỗi năm cũng sẽ tuyển nhận lính mới sao?”
“Đương nhiên, quân đoàn I cũng phải mở rộng, chẳng qua phương thức tuyển chọn không giống quân đoàn II và quân đoàn III.”
Lộ Lê còn tưởng rằng lấy danh vọng của quân đoàn I, không cần cố ý tuyển cũng có rất nhiều người muốn vào quân đoàn I, “Phương thức không giống nhau chỗ nào?”
Nhạc Hiểu sảng kɧօáϊ giải thích: “Rất đơn giản, phương thức quân đoàn II cùng quân đoàn III tuyển lính mới là chọn từ học viện cao cấp, ví dụ như trường quân đội, bọn họ sẽ cố định trong mấy trường học chọn lựa lính mới, ví dụ như học viện thánh Florence và trường quân đội đệ nhất, từ học viện tương đối nổi danh, quân đoàn I không hạn chế trong những học viện nổi danh, chỉ cần có tài năng, bất kể phương diện nào cũng có thể.”
Lộ Lê hiểu, cũng chính là hình thái tổng hợp phát triển toàn diện, không trách vì sao quân đoàn I mạnh hơn so với quân đoàn II và quân đoàn III.
“Người năm nay báo danh quá nhiều, giai đoạn trước sàng lọc không ít, cuối cùng lưu lại hơn 300 người, còn có khả năng lại bị đá bớt một vài người, cuối cùng còn một trăm người đã không tệ, bây giờ đã huấn luyện một tháng, đã có mấy chục cá nhân không chịu đựng được rời khỏi.”Nhạc Hiểu có thể ra đây chứng tỏ