Lộ Lê rất thích kiểu địa hình phức tạp hay thay đổi thế này, đều là các tòa nhà y như nhau, một người biến mất như vậy, người phía trước rất khó phát hiện ngay lập tức.
Tới chỗ rẽ, y từ trêи vách tường nhảy xuống, bịt miệng kẻ đi cuối cùng, kéo hắn ta vào một ngôi nhà nát, kéo dao găm một đường, tứ chi đang giãy giụa lập tức mất hết sức lực, ném thi thể ra sau cửa, nếu không cẩn thận xem xét, trêи cơ bản sẽ không bị phát hiện.
Dùng phương pháp tương tự, y lại xử lý thêm một người, vũ khí đều bị y lấy hết, sau đó quyết đoán chuyển đến phía sau một chi đội khác. Chờ tới khi bọn chúng phát hiện không thấy người đâu, đã qua năm phút.
“Hả, sao không thấy Hầu với Hưu Kim đâu?” Người đứng ở vị trí thứ ba quay đầu nhìn lại, phát hiện hai đồng đội đã không thấy đâu.
Đồng đội đi phía trước đáp lời, “Đường xá nơi này quá nhiều, có thể lạc đường rồi không?”
Hai người đồng thời không thấy đâu, hiển nhiên bọn chúng không cho rằng Lộ Lê có thể đồng thời giải quyết được hai người, hơn nữa không có một chút tiếng động nào, cho nên phản ứng đầu tiên của bọn chúng là bị tách ra, tư duy theo quán tính khiến bọn họ đi nhầm khu.
“Còn không nhanh chóng tìm bọn họ trở về đi, nếu bị Lộ Lê phát hiện, chắc chắn bọn họ lành ít dữ nhiều.” Đội trưởng dẫn đầu nhớ tới hình ảnh Lộ Lê bắn chết bốn người, lập tức giật mình.
“Nhưng nếu vị trí chúng ta bị chặt đứt, đối phương có thể nhân cơ hội chạy trốn hay không?” Có người hơi lo lắng.
Đội trưởng dẫn đầu nói, “Sợ cái gì, chúng ta nhiều người như vậy, nếu hắn có đầu óc sẽ không dám thò mặt ra đâu, nếu không một khi hành tung bị bại lộ, lập tức sẽ bị chúng ta vây giết.”
Hai người vừa nghe xong thì không do dự nữa.
Ngay khi bọn chúng trở về tìm người, Lộ Lê đã tiếp cận tới phía sau nhóm người thứ hai, lợi dụng quan niệm chủ quan của bọn chúng, dùng phương pháp tương tự xử lý hai tên, đối phương cũng không cho rằng hai người không thấy đâu có liên quan đến Lộ Lê, tuy nhiên phương pháp này dù sao cũng không có khả năng luôn hữu hiệu, rất nhanh đã có người phát hiện ra chỗ không đúng.
“Không đúng, có lạc đường cũng nên có giới hạn thôi, không có khả năng đến bây giờ còn chưa đuổi theo kịp.” Đội trưởng biến sắc.
Sau đó bọn họ gặp được một nhóm người khác cũng đi tìm người, biết đối phương cũng mất tích hai người, trong nháy mắt sắc mặt rất khó coi “Nhất định hắn ở gần chỗ chúng ta, mau thông báo cho thiếu tá Thẩm.”
Phản ứng coi như không quá chậm, nhưng đã muộn rồi, bọn chúng không biết Lộ Lê dùng tinh thần lực là có thể nhẹ nhàng biết được hành tung của bọn chúng, phát hiện hai nhóm người đã tập hợp, vậy là đã biết chuyện mình bị mắc mưu, y nhìn về phía nhóm người càng đi càng xa kia, quyết định tốc chiến tốc thắng, giải quyết bọn chúng trước, thân hình lập tức biến mất tại chỗ, nhanh chóng di chuyển về phía nhóm người kia.
Năm người hồn nhiên không biết nguy hiểm đang ở tới gần đưa lưng về phía Lộ Lê, máy truyền tin của đội trưởng đột nhiên nhận được tin nhắn, đang muốn mở ra xem, người đi ở cuối cùng đột nhiên hét thảm một tiếng, không đến hai giây, một người khác cũng tương tự, cùng bị trúng đạn ngã xuống đất. Ba người khác phản ứng lại trong nháy mắt, giơ súng trong tay lên, Lộ Lê còn nhanh hơn bọn chúng, bóng mờ chợt lóe qua, hai chân xoắn lấy cổ một người trong đó, nghiền nát, sau khi rơi xuống đất đá xác đi, đập vào một người khác đang giơ súng, đối phương không chuẩn bị kịp, cùng đồng đội ngã thành một đống.
Súng của đội trưởng chĩa vào Lộ Lê, một chân đảo qua sườn, súng hạt nhân rời tay bay ra ngoài, khi hắn ta xoay người, Lộ Lê nghiễm nhiên xuất hiện bên cạnh, bụng bỗng nhiên đau nhói, cúi đầu nhìn, một con dao găm cắm ngay chỗ đó, ngay sau đó trước mắt có thêm một lớp màu đỏ tươi, yết hầu và trước ngực nhức nhối phun ra ngụm máu lớn bị đè ép.
Một phát súng của Lộ Lê nhắm ngay người thứ năm đang đẩy thi thể đứng lên.
Tiếng súng vang lên, truyền vào trong tai những người thuộc nhóm khác.
Thẩm Nguyên Kiệt nhận được tin chạy đến đây cũng nghe thấy tiếng súng vang lên, tức giận đến mức khuôn mặt vặn vẹo, nhưng hiện tại không phải lúc truy cứu trách nhiệm.
Chờ tới khi bọn chúng chạy tới, Lộ Lê đã chạy đi rồi, chỉ còn năm khối thi thể.
“Giết hết cùng lúc ư, từ khi nào hắn trở nên lợi hại như vậy?” Thủ hạ kiểm tra tình huống của thi thể, khẳng định lúc ấy bọn họ đều ở cạnh nhau, năm người đều chết, chứng tỏ Lộ Lê đã có thực lực có thể đồng thời đánh chết năm người.
Sắc mặt Thẩm Nguyên Kiệt trở nên cực kỳ khó coi.
“Thiếu tá Thẩm, người của chúng ta không thể chết thêm được, nếu không chờ đến khi tướng quân về đây, chỉ sợ chúng ta đều bị hắn giết hết.” Thủ hạ nuốt nước miếng, tuy nói chuyện có vẻ giật gân, nhưng sự thật trước mắt khiến bọn chúng không thể không nhìn rõ chân tướng.
“Khốn kiếp!” Thẩm Nguyên Kiệt biết điều này, nhưng như vậy càng có vẻ gã vô năng hơn, chỉ có một Lộ Lê cũng không trị được, phải biết rằng trước kia bọn họ ở căn cứ, hắn và Lộ Lê tỷ thí rất nhiều, tỉ lệ gã thắng tương đối cao.
Nhưng Thẩm Nguyên Kiệt tự hỏi, y không thể đồng thời đối mặt giết năm người, hơn nữa còn trong thời gian ngắn như vậy.
Tuy trong lòng đặc biệt khó chịu, nhưng Thẩm Nguyên Kiệt không dám mạo hiểm, cuối cùng tiếp thu lời của thủ hạ, chia những người còn lại thành hai nhóm, một nhóm ít nhất mười người, phong tỏa quanh phi thuyền cắt đường lui của Lộ Lê.
Lộ Lê nhanh chóng phát hiện bọn chúng không có động tĩnh gì khác, suy nghĩ một lát là hiểu mục đích của bọn chúng, nhất định là muốn chờ Trương tướng quân về đây.
Tuy gen y đã tiến hóa, nhưng mới qua không bao lâu, còn chưa trải qua huấn luyện có hệ thống, có khả năng không phát huy được thực lực quá lớn, chờ tới khi đông người, y sẽ rơi vào phiền toái.
Tuy nhiên, khi Lộ Lê chạy đến nơi có thể nhìn thấy bọn chúng, hai mươi mấy người trực tiếp ngăn chặn đường ra, nếu y chạy ra, chắc chắn sẽ bị bắn thành cái rổ, trừ việc chờ đợi, cũng không có biện pháp nào khác, còn may không gian khấu có đồ ăn.
Nhưng nhanh thôi Lộ Lê phát hiện ra, không có xui xẻo, mà chỉ có xui xẻo hơn.
Trong không trung truyền đến tiếng ầm vang, hai chiếc phi thuyền đồng thời xuất hiện trêи không trung của tinh cầu.
Hài hòa