Người đi ở cuối cùng của tiểu đội đột nhiên có cảm giác sởn tóc gáy, nghĩ đến nhắc nhở lúc trước của thiếu tá Thẩm, hoài nghi mình có phải bị theo dõi rồi hay không, phía sau lưng thoáng chốc cứng còng, tư thế đi đường giống tang thi, càng ngày càng mất tự nhiên.
Lộ Lê đang muốn động thủ đột nhiên dừng lại, không đúng, người này sao di chuyển đột nhiên quái dị vậy, chẳng lẽ hắn nhận thấy mình tồn tại?
Như đồng loạt bị nhiễm bệnh, người nọ tới gần người phía trước, tư thế đi đường của đối phương cũng bắt đầu cứng đờ.
Thân thể Lộ Lê quay về nấp sau một gốc cây, quá bất thường, y quyết định từ bỏ hạ độc thủ sau lưng.
“Hắn ở chỗ đó, mau đuổi theo!” Thẩm Nguyên Kiệt phát hiện y thu tay lại, có ý định chuẩn bị chạy trốn, lập tức nhảy ra.
Gã rống lên, nhánh tiểu đội vẫn luôn đề phòng kia xoay người lao qua chỗ y.
Bọn họ cách Lộ Lê gần nhất, cũng phản ứng rất mau, nhưng tốc độ không thể nhanh bằng Lộ Lê, khoảng cách nhanh chóng bị kéo ra.
Phía sau truyền đến tiếng nổ súng, Lộ Lê có tinh thần lực, nên cũng không sợ, vừa chạy vừa trốn.
Chỉ trong chốc lát, y đột nhiên phát hiện tình thế của mình không ổn, không biết từ khi nào, những người khác cũng mang theo người xông tới, có một đám người tốc độ rất nhanh, khoảng cách giữa họ đang không ngừng kéo gần.
Lộ Lê phát hiện ba hướng xung quanh đều hỏng, trái phải phía sau đều có người, chỉ còn lại đường phía trước, bi kịch là, chỗ đó cố tình có một đám Trùng thú, ít nhất mấy chục con.
Lộ Lê không có biện pháp khác, chỉ có thể căng da đầu lao về hướng Trùng thú, cũng may tốc độ y tăng lên, nếu không đối kháng chính diện, cũng có thể vòng qua, chỉ là Trương tướng quân và Nicola hai đám người cách y càng lúc càng gần, phía sau còn một đám Trùng thú đuổi theo, số lượng lớn hơn nữa.
Dứt khoát bất chấp tất cả, y trực tiếp mang theo đám Trùng thú này hướng tới chỗ một đám Trùng thú khác, khiến đại quân mấy chục con Trùng thú tăng lên hơn một trăm con, đám người kia đuổi theo nhìn thấy đại quân Trùng thú đang đuổi theo y.
“Hắn thật thông minh, biết lợi dụng Trùng thú kiềm chế chúng ta như vậy.” Nicola cười ca ngợi.
“Có tinh thần lực 3S sao có thể ngu được.” Trương tướng quân hừ lạnh một tiếng.
Điều mà lão ta hối hận nhất chính là không xử trí Lộ Lê trước khi y tạo thành uy hϊế͙p͙.
Nicola không ngạc nhiên nói: “Tinh thần lực của hắn quả nhiên rất cao, tinh thần lực cấp 3S, toàn bộ tinh hệ cộng vào, chỉ sợ không vượt quá một trăm người.”
Trương tướng quân nói, “Lợi hại hơn nữa thì như thế nào, hôm nay bất luận mất bao lâu cũng phải bắt hắn lại.”
Lộ Lê mang cho lão ta uy hϊế͙p͙ thực sự, khi bắt cóc y, lão ta đã không nghĩ tới việc để y sống sót rời đi.
Nicola không nói nữa, đôi mắt qua cặp kính lại vô cùng nham hiểm, thực đáng tiếc, chờ tới khi bắt được người, bọn họ sẽ không chia sẻ cho lão ta, kẻ địch của kẻ địch có thể là bạn, nhưng một khi không còn kẻ địch nữa, vậy thì cũng chả còn bạn bè gì nữa.
Lộ Lê bị đuổi theo, nhưng đại quân Trùng thú cũng đã lớn mạnh đến hơn hai trăm con.
Động tĩnh phía sau khiến cho một phần Trùng thú chú ý, lập tức có Trùng thú thoát đội đi giết bọn chúng, Lộ Lê lại thay đổi phương hướng, phát hiện Trùng thú càng ngày càng nhiều, Trương tướng quân bị Trùng thú ngăn cản, nhưng Lộ Lê cũng bị mấy con Trùng thú cuốn lấy.
Phí chút công sức mới giải quyết xong mấy con Trùng thú, một tia sáng lạnh bỗng nhiên lóe lên từ phía sau người.
Lộ Lê lăn về phía trước, tránh đi vũ khí của đối phương, đó là một cây đao.
Không phải thủ hạ của Trương tướng quân, mà là một đám người khác, không biết khi nào vòng đến phía sau y, Lộ Lê vội vàng đối phó với những kẻ khác và Trùng thú, nhất thời sơ sẩy không phát hiện ra.
Y lấy ra một khẩu súng hạt nhân, đối phương lập tức tấn công, phả hỏng động tác nổ súng của y.
Lộ Lê dứt khoát đổi thành dao găm, đinh một tiếng, dao găm va chạm với đao, cảm nhận được sức mạnh tế bào ẩn chứa bạo phát, thân ảnh nhoáng lên xuất hiện ở bên cạnh kẻ nọ, đầu tiên là một chân đá về phía đao trong tay đối phương, khi đao bay ra đồng thời đánh khuỷu tay vào ngực đối phương, tiếp theo dao găm đưa vào trong thân thể đối phương.
Trọn bộ động tác không dây dưa dài dòng, vô cùng lưu loát liền mạch, khiến người mở rộng tầm mắt, tuyệt đối không có người hoài nghi y là người Doraki, bởi vì người Doraki căn bản không có khả năng có tốc độ cùng sức mạnh như vậy.
Ánh mắt Trương tướng quân nhìn chằm chằm Lộ Lê càng thêm cuồng nhiệt, dung dịch cải tạo gen trăm phần trăm đã chế tạo ra rồi, lão nhất định phải có được nó, lập tức sai thủ hạ kiềm chế Trùng thú, tự mình tiến đến chỗ Lộ Lê.
Động tác tương tự còn có Nicola, chẳng qua hắn không tự thân ra trận, người của bọn chúng có thực lực lợi hại hơn so với người của Trương tướng quân nhiều, chỉ vài kẻ đã kiềm chế được mấy chục con Trùng thú, những kẻ còn lại đều nhào về phía Lộ Lê, muốn cướp được người trước Trương tướng quân một bước.
Lộ Lê đá thi thể hai con Trùng thú ra, xoay người chạy, dùng hết sức lực từ bé đến giờ.
Hai bên bị ngăn cản một chút, khoảng cách kéo ra một ít, càng lúc càng lớn.
Nicola bên kia có người nhắm súng năng lượng vào Lộ Lê.
“Mày điên rồi à, nếu là không cẩn thận giết hắn, thì sao báo cáo kết quả công tác được.” Đồng lõa đập tay hắn.
“Mày thì biết cái gì, tao chỉ nhắm chân hắn, chỉ cần bắn bị thương chân hắn, không chỉ hạn chế tốc độ, còn không nguy hiểm tính mạng.”
“Vậy mày phải nhắm chuẩn một chút.”
Người nọ lập tức trợn trắng mắt, “Danh tiếng xạ vương của tao chẳng lẽ là giả, chút việc nhỏ này sao có thể không làm được.”
Hai tiếng súng vang lên.
Lộ Lê vẫn luôn chú ý, nhưng y không ngờ đối phương bắn lén hai lần, y tránh thoát một phát, không tránh được phát thứ hai, viên đạn bắn thủng cẳng chân, thân thể lảo đảo một chút, thiếu chút nữa ngã sấp xuống.
Tuy rằng không bị ngã, nhưng tốc độ rõ ràng chậm lại, chỉ trong chốc lát đã bị đuổi theo.
“Bắt hắn lại.” Tiếng Trương tướng quân từ phía sau truyền đến.
Lộ Lê bỗng quay đầu lại, hai tiếng súng vang lên, cách nhau