Mấy tháng trước đế quốc Solo mới bại trận lại lần thứ hai ngóc đầu trở lại, đây là điều trước nay chưa từng thấy.
Sau mỗi một lần đế quốc Solo bị Tần Vũ đánh bại, lần phát động chiến tranh tiếp theo ít nhất cũng phải một năm sau, chưa từng có lần nào nhanh như vậy đã ngóc đầu trở lại, theo dự trữ quân sự của đế quốc Solo, bọn chúng tuyệt đối không chống đỡ được vài lần chiến tranh liên tục trong thời gian ngắn.
Cho nên khi đại quân của đế quốc Mộ Quang cũng xuất hiện ở biên giới, bọn họ mới biết được Solo và Mộ Quang đã liên thủ lại, hơn nữa còn nhân lúc Tần Vũ tấn công Liên Bang.
Đế quốc Solo và đế quốc Mộ Quang chưa từng liên thủ, không phải bởi vì đế quốc Mộ Quang trung lập, quốc vương bọn chúng cũng là kẻ có dã tâm, chẳng qua có dã tâm và hành động thực tế là hai chuyện khác hẳn nhau.
Hai đại đế quốc cũng không phải chưa từng đánh qua, quốc vương đế quốc Solo mới là kẻ dã tâm bừng bừng chân chính, chỉ là tấn công đế quốc Vinh Diệu thường xuyên nhất, không thể nghĩ tới việc Solo và Mộ Quang lại có thể liên thủ.
Biên giới tràn ngập nguy cơ, vì cách thời gian chiến tranh trước quá ngắn, hành tinh biên giới lúc trước bị chiếm lĩnh còn đang trùng kiến, tình huống tương đối nguy hiểm.
Tần nguyên soái lập tức ra lệnh cho quân đoàn II và quân đoàn III chỉnh quân xuất phát.
Quân đoàn II do Brian dẫn dắt, đương nhiên không có dị nghị, nhưng quân đoàn III lại chỉ nguyện ý ra một nửa quân đội, lý do là dư lại một nửa muốn trấn thủ tại Vinh Diệu tinh, quốc vương lo lắng hai đại đế quốc có khả năng sẽ âm mưu nhằm vào Vinh Diệu tinh, không thể không phòng.
Tần nguyên soái cảm thấy cũng có lý, bèn đồng ý, sau đó vì quyết định này mà hối hận khôn cùng.
Hai đại quân đoàn tới biên giới, bắt đầu triển khai chiến tranh cùng đế quốc Solo và đế quốc Mộ Quang.
Đế quốc Vinh Diệu dù sao cũng rất mạnh mẽ, đại vương tử Brian cũng không giống Bob, anh ta là vương tử có thực tài, nếu không cũng sẽ không thể chặt chẽ nắm giữ quân đoàn II dù bị quốc vương bài xích. Phải biết rằng, quốc vương biết anh ta quan hệ với Tần gia rất tốt, lui tới tương đối chặt chẽ, nhưng cố tình ông ta có ấn tượng càng ngày càng kém với người Tần gia, đặc biệt là Tần Vũ, cho nên đã sớm muốn thu hồi quân đoàn II.
Brian biết suy nghĩ của phụ vương, bởi vậy khi phụ vương và Tần Vũ có vấn đề, anh ta đã bắt đầu cố ý ràng buộc chính mình, không cho phép bất cứ nhược điểm nào dừng trêи tay phụ vương và Bob.
Mấy tháng trước, đế quốc Solo phái quân đội ra đánh lén đế quốc Vinh Diệu, Bob xuất quân bất lợi, thật ra chính là do gã cùng phụ vương thiết lập bẫy nhằm vào anh ta, để anh ta mang theo quân đoàn II đến biên giới chi viện, khiến cho anh ta tạo thành khuyết điểm, bọn chúng có thể thuận lý thành chương thu hồi quân đoàn II vào tay.
Nhưng mà Brian không phải đèn cạn dầu, nếu đã biết tính toán của phụ vương và Bob, anh ta không có khả năng không làm cái gì.
Đoạn thời gian trước nguy cơ có liên quan đến Bob và thượng tướng Berta cùng gia tộc chính là do anh ta thả ra, chỉ có náo loạn việc này lớn lên, phụ vương không áp nổi nữa, không chỉ anh ta có thể tránh khỏi bẫy rập, Tần Vũ cũng có thể thuận thế lấy quân đoàn I về, kết quả kế hoạch rất thành công.
Hiện tại phụ vương điều đi quân đoàn II và một nửa quân đoàn III khỏi Vinh Diệu tinh, hành động này nhìn thì bình thường, thật ra đối với bọn họ là rất nguy hiểm, trong lòng Brian có cảm giác bất an, trước khi xuất phát, anh ta nói chuyện này cho Tần Sương.
“Đa tạ Đại điện hạ nhắc nhở, tôi sẽ chú ý nhiều hơn.”
Chiến tranh biên giới khai hỏa nhanh chóng, ngày nào cũng có tin tức truyền đến, tin tức có tốt có xấu, trước mắt mà nói, thế cục vẫn tương đối ổn định.
Nhưng cục diện ổn định đã thay đổi trong trận đánh năm ngày sau.
Quân đoàn II đã xảy ra chuyện.
Đế quốc Mộ Quang không biết từ khi nào nghiên cứu ra loại thuốc nhằm vào người biến chủng, trong chiến tranh đã phun trêи diện tích lớn, làm người biến chủng trong quân đội bọn họ trúng chiêu không ít, trận chiến kia người quân đoàn II tử thương thảm trọng, nếu không phải sau đó phái ra một nhánh quân đội cơ giáp, người chết sẽ càng nhiều hơn.
Chuyện này truyền lại Vinh Diệu tinh, tức khắc khiến nhân tâm hoảng sợ.
Đế quốc Mộ Quang lại có thể nghiên cứu chế tạo ra thuốc nhắm vào người biến chủng, đây chính là điều trước nay chưa từng có.
Nếu bọn họ sản xuất số lượng lớn, trong chiến tranh thả xuống, về sau chẳng phải là đế quốc Mộ Quang sẽ luôn chiếm thế thượng phong sao.
Sau khi Lộ Lê biết tin tức này lập tức liên hệ với giáo sư Smith.
“Đúng là đế quốc Mộ Quang từng nghiên cứu trêи phương diện này, trước khi ta gia nhập, sau đó tạm thời ngừng lại, xem ra trong khoảng thời gian này bọn họ đã nghiên cứu ra, nếu có thể lấy được loại thuốc này, thì ta cũng có thể nghiên cứu ra.” Giáo sư Smith nói.
“Phỏng chừng không kịp nữa rồi, nhưng vẫn phải thử xem.” Lộ Lê vừa nghe đã biết đế quốc Mộ Quang đã mưu tính từ lâu, lẩm bẩm một câu, “Đế quốc Mộ Quang liên thủ với đế quốc Solo, hẳn là ghi hận việc trêи hành tinh M912.”
Tần Vũ trộm dung dịch cải tạo gen của bọn chúng, còn tiêu hủy tư liệu, chắc chắn đế quốc Mộ Quang sẽ tức giận, chỉ là không ngờ trả thù nhanh như vậy.
“Đánh rắm.” Giáo sư Smith đột nhiên khinh thường mà phản bác, “Cậu thật sự cho rằng dung dịch cải tạo gen là do đế quốc Mộ Quang tự mình nghiên cứu à?”
Lộ Lê ngẩn ngơ, “Chẳng lẽ không phải?”
“Đương nhiên là không phải, ban đầu người nghiên cứu dung dịch cải tạo gen là người khác, sau đó bị cấp cao ở đế quốc Mộ Quang phát hiện, bởi vì đối phương không muốn đưa, cũng không muốn giúp bọn chúng, cho nên đã bị đoạt thành quả đi, vì phòng ngừa bọn họ tiết lộ ra ngoài, những người đó đều đã bị giết.”
Lộ Lê chú ý trong mắt giáo sư Smith có hận ý chợt thoáng qua, “Làm sao mà giáo sư biết được?”
Smith cũng không giấu giếm, “Bởi vì lúc ban đầu người đưa ra ý tưởng này là em trai ta.”
Đáp án này khiến Lộ Lê chấn kinh, lời này có phải cũng thể hiện, những người bị giết đó, cũng có em trai giáo sư Smith ở trong. Đột nhiên Lộ Lê hiểu ra, vì sao giáo sư Smith không buồn lưu luyến trở lại đế quốc Mộ Quang, có lẽ ông không có chút thiện cảm nào với nơi đó.
“Nếu đế quốc Mộ Quang là kẻ thù của ngài, vậy vì sao lúc trước đế quốc Mộ Quang tìm được ngài, ngài lại đáp ứng giúp bọn chúng nghiên cứu?” Lộ Lê có rất nhiều nghi vấn.
Smith lộ ra vẻ mặt không phù hợp với một giáo sư si mê nghiên cứu gen, có một chút điên cuồng trong đó, “Bởi vì ta muốn lấy lại thành quả nghiên cứu của em trai ta, một mình ta không đối phó được với bọn chúng, chỉ có thể xuống tay từ nơi ta am hiểu nhất. Ban đầu ta tính toán động thủ trêи dung dịch cải tạo gen, lưu lại tai hoạ ngầm, làm cho bọn chúng tự nhận hậu quả xấu, như vậy sẽ rất phiền toái, hơn
nữa nguy hiểm cũng lớn, không ngờ các cậu tới, nói thật, ta rất ngạc nhiên, cũng rất vừa lòng.”
Không đến vạn bất đắc dĩ, Smith cũng không muốn động tay lên dung dịch cải tạo gen, ông tự tin sẽ không bị đế quốc Mộ Quang phát hiện, nhưng ông không muốn huỷ hoại tâm huyết của em trai, còn may là bọn họ tới.
Cách làm của Tần Vũ đúng lúc là thứ Smith muốn thấy nhất, chỉ khi có được rồi lại mất đi, cái cảm giác này mới là thống khổ nhất.
“Đế quốc Mộ Quang không biết các ông là anh em sao?” Lộ Lê lại hỏi.
“Sao bọn chúng biết được, từ nhỏ ta và em trai đã thất lạc nhau, một lần ngẫu nhiên mới biết nó là đứa em mà ta đã thất lạc nhiều năm, chúng ta lớn lên chỉ hơi giống nhau, từ khi nhìn thấy ảnh chụp của nó ta đã biết, đáng tiếc đám ngu đần Mộ Quang kia không phát hiện ra quan hệ của chúng ta.”
Em trai là thân nhân duy nhất còn trêи đời của Smith, trước khi cha mẹ chết đã đưa cho ông một di nguyện, ông chưa từng từ bỏ tìm kiếm, không ngờ chờ tới khi ông tìm được, em trai đã bị người ta giết chết.
Lộ Lê nhìn gương mặt giáo sư Smith khó nén bi thương và dữ tợn, “Xin lỗi, thưa giáo sư, đã khiến ông nhớ tới việc không vui.”
“Không có gì, việc qua đã lâu như vậy rồi.” Giáo sư Smith không trách y, chuyện này cho dù Lộ Lê không chủ động hỏi, về sau ông cũng sẽ nói.
Trong lúc vô tình đào được chuyện quá khứ, Lộ Lê nói chuyện này cho La Uẩn Hòa, bảo anh ta phân phó với người trong phòng thí nghiệm chú ý đến giáo sư, miễn để trạng thái của ông không tốt.
La Uẩn Hòa cũng rất kinh ngạc, không ngờ giáo sư Smith còn có ân oán với đế quốc Mộ Quang, nghi hoặc trong lòng cũng buông xuống.
“Phu nhân không cần lo lắng, giáo sư Smith là người rất lý trí, ông ấy sẽ không vì chuyện này mà ảnh hưởng đến việc thí nghiệm, càng không để mình quá mức đắm chìm trong chuyện cũ, nội tâm ông ấy giống vẻ bề ngoài đều mạnh mẽ như nhau.”
Lộ Lê biết La Uẩn Hòa hiểu biết về giáo sư Smith hơn so với mình, vừa nghe đã yên tâm, y sợ vì chuyện này mà tâm tình giáo sư Smith sẽ không tốt.
Sau khi tình hình biên giới truyền về, Tần Sương cũng mang theo chiến đội cơ giáp đi chi viện, tạm thời bọn họ còn chưa có biện pháp giải quyết vấn đề về thuốc, chỉ có thể đưa ra đại lượng cơ giáp, hơn nữa