Dung Thịnh về đến chỗ ở với mặt mày ủ ê
“Dung thiếu, có phải đối phương lại không chịu đáp ứng hay không?” Phù Cừ đã sớm đoán được kết quả, dò hỏi một câu có lệ.
“Không, vị tiên sinh kia đáp ứng rồi.” Dung Thịnh thở dài.
Phù Cừ đột nhiên cảm thấy không thể hiểu được, “Nếu cậu ta đáp ứng rồi, vì sao anh còn phải thở dài?”
Dung Thịnh cười khổ, “Không phải quặng Quá Tinh Thạch, là một mạch khoáng khác, cách quặng Quá Tinh Thạch rất xa. Ngay từ đầu ta muốn nói quặng Quá Tinh Thạch, nhưng thái độ của cậu ta quá kiên quyết, ta lo sẽ về tay không, đành phải lấy một mạch khoáng khác làm cớ, cậu ta lại đáp ứng rồi.”
Phù Cừ hơi nhăn mày, cách xa quặng Quá Tinh Thạch, vậy không thể xuống tay.
“Đây không phải việc đáng vui vẻ sao, vì sao Dung thiếu nhất định kiên trì ở cái quặng Quá Tinh Thạch kia?”
Dung Thịnh nhíu mày, dường như đang tự hỏi muốn nói cho nàng hay không, cuối cùng vẫn lắc đầu, “Mạch khoáng kia tương đối nhỏ, cho dù khai thác ra, lợi nhuận cũng sẽ không quá cao, nhiệm vụ lần này của ta tương đương như thất bại, không có biện pháp nào nữa.”
Phù Cừ cũng mang nhiệm vụ trong người lại không thể từ bỏ nhiệm vụ này giống anh ta được.
Từ sau sự kiện ở hành tinh Giant, Thiên Long đã rơi vào đả kϊƈɦ kịch liệt của Tần Vũ, cứ điểm bị đánh phá càng ngày càng nhiều, tổn thất không thể đếm hết.
Nhưng câu chuyện về nàng ở hành tinh Giant đã truyền khắp nơi, nàng đã không còn khả năng thu hoạch tinh tệ quy mô lớn như trước đây.
Mất đi phương thức nhanh và tiện nhất, thu nhập của Thiên Long mấy năm nay càng ngày càng kém, thật sự nếu không lấy được một khoản tài chính khổng lồ, sẽ gây ảnh hưởng cực đại đến kế hoạch kế tiếp của họ.
Cũng may là vận may của bọn họ không tệ, thông qua thu thập tin tức, biết được tập đoàn năng lượng tổng hợp phát hiện một quặng đá năng lượng ở hành tinh Vala, quặng đá năng lượng này nghe nói sâu đến trăm trượng.
Giá trị của quặng đá năng lượng từ trước đến nay cao không cần bàn, nếu bọn họ có được quặng đá năng lượng này, ba năm tới sẽ không thiếu tinh tệ nữa, một lần là có thể giải quyết.
Vì thế Thiên Long phái Phù Cừ tiếp cận Dung Thịnh, mê hoặc anh ta, nguyên tưởng rằng đã nắm chắc rồi, không ngờ cuối cùng lại vướng phải chủ nhân hành tinh Vala, vì kế hoạch lần này, bọn họ đã trù tính rất lâu, chỉ cho phép thành công, không được phép thất bại.
“Dung thiếu, thật ra trong lòng anh vẫn không cam lòng mà.” Phù Cừ suy nghĩ nhanh chóng.
Dung Thịnh liếc nàng một cái, “Không cam lòng thì có thể như thế nào.”
Phù Cừ nhu nhược không xương rúc lên người anh ta, “Tuy quặng Quá Tinh Thạch quan trọng, nhưng em nghĩ nó còn không quan trọng đến mức có thể làm Dung thiếu nhớ mãi không quên, nhất định phải có mạch khoáng kia như vậy.”
Đôi mắt Dung thịnh thoáng chốc trở nên sắc bén, “Ồ, vậy em cảm thấy là nguyên nhân gì?”
Phù Cừ thổi vào lỗ tai anh ta, “Tuy em không biết mục đích chân chính của Dung thiếu là cái gì, nhưng là em nghĩ thứ Dung thiếu muốn thật sự nhất định ở nơi đó, em đoán nhé, có phải mạch khoáng nào đó tương đối đặc thù lại hi hữu hay không?”
“Tiểu Nguyệt Nguyệt thật thông minh, vậy cũng đoán được, người khác đều nói phụ nữ ngực lớn ngốc nghếch, ta thấy, em không chỉ có ngực phát triển, đầu óc cũng phát triển nữa.” Dung Thịnh liếc bộ ngực cao ngất của nàng, nếu là trước kia nhất định anh ta sẽ tâm ý viên mãn mà nhào lên ngay lập tức rồi.
Trong lòng Phù Cừ mắng một câu đàn ông thúi, thân thể lại cọ lên, cọ ngực vào cánh tay anh ta, “Nếu Dung thiếu muốn thấy đầu óc, lúc nào em cũng có thể bày ra cho anh xem.”
“Vậy em nói thử xem, thứ ta theo dõi rốt cuộc là cái gì.” Dung Thịnh nheo mắt nhìn nàng.
Phù Cừ tựa không chú ý tới ánh mắt sắc bén của anh ta, “Có phải quặng đá năng lượng hay không?”
Sắc mặt Dung Thịnh trầm xuống, ánh mắt sắc bén bắn về phía Vạn tiên sinh.
“Không phải tôi nói cho cô ấy.” Vạn tiên sinh theo bản năng phủi sạch quan hệ.
Phù Cừ cười khanh khách, “Hóa ra em đoán đúng rồi sao.”
Dung Thịnh trừng mắt nhìn Vạn tiên sinh, quay đầu cười như có như không nhìn nàng, “Sao em đoán được?”
Phù Cừ nhún vai, “Em chỉ cảm thấy mạch khoáng có giá trị nhất chính là quặng đá năng lượng, cho nên mới đoán cái này nha.”
“Lại rơi vào bẫy của em rồi.” Dung Thịnh dựa vào sô pha, biểu tình dở khóc dở cười.
“Dung thiếu yên tâm, em tuyệt đối sẽ không nói cho người khác đâu, em cảm thấy nếu là quặng đá năng lượng, thì anh thật sự phải tranh thủ một chút.”
Phù Cừ thấy lạnh lẽo trong mắt anh ta đã thu liễm bớt, biết mình đánh cuộc chính xác rồi.
“Em cho rằng ta không tranh thủ sao, kết quả em đã thấy rồi.” Dung Thịnh ủ rũ nói.
“Dung thiếu không ngại tìm người điều tra thử, nhìn xem lý do Adolf không đáp ứng anh là gì, có phải phát hiện quặng đá năng lượng tồn tại hay không, nếu không phải thì chứng tỏ còn cách cứu vãn.” Phù Cừ nói.
Ánh mắt Dung Thịnh sáng lên, “Em nói rất có lý, ta sẽ lập tức phái người đi điều tra.”
Phù Cừ thấy ý chí chiến đấu của anh ta lại cháy lên, cây kim ghim trong lòng hơi thả lỏng.
Hiệu suất của Dung Thịnh rất cao, không đến ba ngày đã điều tra xong, hấp tấp chạy vào.
“Chậm một chút, uống miếng nước nào.” Phù Cừ vội vàng rót ly nước cho anh ta.
Dung Thịnh một ngụm, hưng phấn nói cho nàng, “Tiểu Nguyệt Nguyệt, thật sự em nói đúng rồi, bọn họ căn bản không biết quặng đá năng lượng tồn tại. Ta tìm người hỏi thăm mới biết được, bởi vì quá nhiều người muốn cái quặng Quá Tinh Thạch kia, bọn họ mới quyết định giữ mạch khoáng lại, nhìn xem ai ra giá cao nhất. Hiện tại hành tinh Vala đang trêи đà phát triển, bọn họ yêu cầu lượng lớn tinh tệ đầu tư, cho nên cuối cùng chắc chắn vẫn sẽ bán quặng Quá Tinh Thạch đi.”
“Vậy thật tốt quá, việc có thể sử dụng tinh tệ làm được, đối với Dung thiếu mà nói đều không phải việc khó đúng không.” Phù Cừ khen tặng anh ta một câu.
“Hiện tại biết vấn đề ở nơi nào rồi, hết thảy đều dễ làm, ta sẽ lập tức an bài, nói chuyện với người kia, nhất định ra một cái giá khiến cậu ta vừa lòng.” Dung Thịnh lại biến trở về thành Dung thiếu tự tin.
Phu Cừ rất vừa lòng với điều này.
Xác định phương án xong, Dung Thịnh quang minh chính đại chạy tới ngôi nhà trắng tìm Lộ Lê, nói tin Phù Cừ mắc mưu cho bọn họ, được câu trả lời về kế hoạch tiếp theo, trở về lại diễn một tuồng kịch.
Vì quặng đá năng lượng, tốn nhiều tiền, có thể nói là giá cả lỗ vốn mới khiến cho đối phương đồng ý hợp tác khai thác quặng Quá Tinh Thạch.
Ban đầu ý của Dung Thịnh là mua quặng Quá Tinh Thạch, tuy nhiên đối phương không chịu, chỉ đáp ứng hợp tác, bởi vì bọn họ cũng cần quặng Quá Tinh Thạch, cái lý do này thuyết phục được Phù Cừ, cho nên nàng không hề hoài nghi gì hết.
Hai bên nhanh chóng ký kết hợp đồng.
Phù Cừ tìm cớ nhìn bản hợp đồng kia, xác định hợp đồng không có vấn đề, ghi nhớ thời gian, nhân lúc Dung Thịnh an bài, nàng cũng âm thầm bố trí. Nói là âm thầm, thật ra nhất cử nhất động đều dưới sự giám thị của