Ngày hôm sau bọn họ quyết đoán bỏ lỡ trận thi đấu, Tần Vũ làm thẳng đến nửa đêm mới buông tha cho Lộ Lê, còn may thân thể y đã tự động điều tiết cơ năng, khi tỉnh lại trừ làn da xanh tím, có hơi đau ở ngoài, lại không có gì khác nữa.
Sau đó hai người đến tháp cao gặp Tần Sương.
Thời gian Tần Vũ nghỉ ngơi tương đối ngắn, sau khi tỉnh lại nhắn tin cho cậu ta, nói cho Tần Sương bọn họ sẽ đến trễ một chút.
Trêи đường Lộ Lê dò hỏi tình huống của Tần Sương.
“Nó tham gia xong trò chơi ngắm bắn, đi ra bị người Thạch bang bao vây tấn công, là người năm đầu sói mời đến.” Tần Vũ đã hỏi rõ ràng.
“Bọn chúng còn chưa từ bỏ ý định à, vậy kết quả thế nào, Tần Sương không có việc gì chứ?” Lộ Lê cũng biết Thạch bang, là rắn độc trêи hành tinh Chiago, Tần Sương chỉ là người từ ngoài đến, kết quả khó mà nói.
“Có người giúp nó.”
“Người nào lợi hại như vậy?” Trong đầu Lộ Lê hiện lên hai cái đáp án, chắc chắn là một trong số đó.
“Thủ lĩnh Thánh hội.” Tần Vũ nói.
Lộ Lê thấy khó hiểu, “Vì sao anh ta lại cứu Tần Sương?”
“Tần Sương tham gia trò chơi ngắm bắn lấy được vị trí thứ nhất, thủ lĩnh thánh hội và ông trùm Thạch bang đánh cược, ở trêи người nó đặt một ngàn vạn viên đá năng lượng cấp ba, thắng.”
Trừ hai câu phía trước, cái này cũng không phải Tần Vũ hỏi, Tần Sương đã tự mình nhanh chóng nói ra.
“Trò chơi ngắm bắn còn có thể đặt cược à.” Lộ Lê ngay lập tức chú ý sai trọng điểm, đôi mắt sáng ngời như sao ban đêm, đầu óc suy nghĩ nhanh chóng.
Ba tiếng sau, phi hành khí của họ rốt cuộc cũng tới bên cạnh tháp cao.
Đi một chút liền nhìn thấy Tần Sương dùng tay trái vẫy bọn họ, Lộ Lê kéo Tần Vũ đi qua, đột nhiên chú ý tới bên người cậu ta còn có một người đàn ông vô cùng cao lớn, không chênh lệch mấy so với Tần Vũ, tóc vàng mắt xanh, ngũ quan thâm thúy như điêu khắc, đặc biệt anh tuấn.
Chợt liếc mắt nhìn qua không thua kém gì Tần Vũ, tuy nhiên Lộ Lê vẫn cảm thấy Tần Vũ đẹp trai nhất.
“Anh cả, chị dâu ơi, rốt cuộc hai người cũng tới rồi.” Tần Sương không chờ bọn họ đi đến đã chạy tới.
Ánh mắt Tần Vũ đột nhiên dừng trêи vai phải cậu ta, mặt mày lạnh lẽo, “Bị thương à?”
“Mk, anh nhìn kiểu gì vậy, em ăn mặc kín như vậy rồi còn có thể phát hiện ra.” Tần Sương không muốn làm cho bọn họ lo lắng, buổi sáng mới không nói việc mình bị thương, không ngờ đối mặt một cái đã bị anh cả phát hiện.
“Sao em lại bị thương, chẳng lẽ là đám người tối hôm qua tìm em gây phiền toái làm?” Lộ Lê vừa nghe đã đoán ra.
“Tối hôm qua bị đánh lén, bả vai trúng một súng, tuy nhiên đã không có gì trở ngại, Justin giúp em xử lý miệng vết thương rồi.” Tần Sương không muốn bọn họ hỏi tiếp, chỉ chỉ người đàn ông bên cạnh, nói sang chuyện khác: “Anh ta chính là thủ lĩnh thánh hội Justin, đây là anh cả tôi Tần Vũ, cùng chị dâu Lộ Lê.”
R tinh hệ cách Bạch Ải Tinh Hệ rất xa, cũng không có giao thoa, người ở hành tinh Chiago chắc chắn chưa từng nghe nói đến tên anh cả, nói ra cũng không sao, cho dù đã nghe nói qua, vậy cũng không có gì. Hành tinh Chiago nói đến cùng chỉ là một viên tinh cầu tự do bên ngoài, thế lực có lớn đi chăng nữa cũng không hơn được đế quốc.
“Chào các anh, hoan nghênh đến hành tinh Chiago.” Justin thoải mái hào phóng chào hỏi dưới ánh mắt sắc bén của Tần Vũ, trêи mặt tươi cười không đổi, một bàn tay đặt sau lưng lặng lẽ nắm chặt.
Anh ta đoán được anh cả của Tần Sương hẳn là người rất lợi hại, nhưng không ngờ khí thế hoàn toàn không ở dưới anh ta. Chỉ đối mặt một lần, anh ta đã cảm giác được khí thế của mình bị ảnh hưởng, điều này thật phiền toái, nhỡ vị anh vợ tương lai này không đáp ứng, anh ta muốn theo đuổi Tần Sương chẳng phải là xa xăm không hẹn ngày sao.
Trong đầu Justin còn đang nhanh chóng hiện lên rất nhiều ý tưởng còn chưa phát sinh, lại không biết anh ta thật sự lo lắng quá nhiều.
Tần Vũ cũng không xen vào việc người khác, không chỉ thể hiện với người xa lạ, cũng bao gồm người thân của mình, mặc kệ Tần Sương có thích hay không, đó đều là việc của chính cậu ta, chỉ cần không đề cập đến tính mạng.
“Tôi nghe Tần Sương nói, anh nguyện ý đưa cho chúng tôi mấy tấm vé vào cửa sao?” Lộ Lê nhìn Justin hỏi, mỉm cười.
Em rõ ràng nói cho anh cả là vé vào cửa hội giao dịch trêи tháp cao, Tần Sương ngầm ám chỉ, lại không ngắt lời chị dâu mình.
“Đương nhiên.” Justin đồng ý không chút do dự.
“Anh đúng là người tốt.” Có thể tiết kiệm chút công phu, Lộ Lê vẫn rất nguyện ý, vô cùng vừa lòng với bạn mới của Tần Sương.
“Anh là người thứ hai nói với tôi như vậy.” Justin bật cười, ánh mắt nhìn về phía Tần Sương.
Tần Sương mới nhớ tới tối hôm qua hình như mình cũng nói như vậy.
Lộ Lê đã hiểu, hoá ra người đầu tiên là Tần Sương, “Nghe Tần Sương nói tham gia trò chơi ngắm bắn có đánh cược, có thể dùng đá năng lượng cược?”
“Có thể thì có thể, nhưng ở chỗ chúng tôi, bên ngoài phần lớn là tinh tệ, tiền ăn vào cũng đều là tinh tệ, Lộ tiên sinh muốn dùng đá năng lượng đặt cọc thì, chỉ cần có người tiến cử là có thể.” Justin nói.
Lộ Lê nhấp môi cười thật sâu.
“Chị dâu à, có phải anh muốn đặt cược hay không, thêm em với.” Tối hôm qua Tần Sương cũng đã nghĩ vậy, anh cả chị dâu còn chưa chơi, bằng thực lực của bọn họ, một giây là xếp thứ nhất.
“Không phải là anh cược, là anh cả của em, anh tính toán tham gia trò chơi ngắm bắn.” Lộ Lê nói.
“Hả, anh không tính đi cùng anh cả, để anh ấy hộ giá hộ tống anh sao?” Tần Sương hỏi.
“Chuyện bé xé ra to, giết gà cần gì dao mổ trâu, một mình anh là được.” Đây mới là sân nhà của y.
Tần Sương đột nhiên ý thức được chị dâu là cơ giáp chế tạo sư, chơi loại trò chơi ngắm bắn này, tựa như con cá tiến vào biển rộng.
Justin không biết thực lực của Lộ Lê, nhưng nghe khẩu khí của y, tựa như rất đơn giản.
Thi đấu lập tức sắp bắt đầu rồi, báo danh cũng gần hết hạn.
Dưới sự dẫn dắt của Justin, bọn họ đi vào chỗ báo danh, biết trò chơi ngắm bắn sẽ không nguy hiểm đến tính mạng, Tần Vũ buông tay để tự y đi chơi.
“Chị dâu này, em nói tình huống trước cho anh, địa hình kia……” Tần Sương hứng thú bừng bừng nói cho Lộ Lê kinh nghiệm của mình, bị Justin ngắt lời.
“Địa hình tòa nhà lần nào cũng không giống nhau.” Thấy Tần Sương nhìn lại đây, anh ta mới nói tiếp, “Vì phòng ngừa có người gian lận, mỗi ngày tòa nhà đều sẽ thiết trí lại, cậu chỉ có thể nói cho anh ấy một ít kinh nghiệm ngắm bắn thôi.”
Có tình có lý, Tần Sương không rối rắm vấn đề này, vì thế chỉ nói kinh nghiệm.
Chờ khi Lộ Lê tiến vào tòa nhà, Justin dẫn bọn họ đến phòng quan sát trêи đỉnh tầng tháp cao.
Thi đấu còn chưa bắt đầu, chỉ có thể nhìn đến hình ảnh biển người tấp nập trong đại sảnh.
Đôi mắt sắc bén của Tần Vũ nhìn lướt qua, nhanh chóng bắt giữ được bóng dáng Lộ Lê, đôi mắt không nhìn tới những người khác nữa.
Nói là phòng, thật ra là đại sảnh diện tích không nhỏ, người có chút thân phận đều sẽ tới nơi này chơi.
Khi bọn họ ngồi xuống không bao lâu, Thạch Sơn Loạn cũng tới.
Tối hôm qua thua Justin