Brian nhìn tới mức đau lòng, vội vàng kéo cậu qua ôm vào lòng, "Em yên tâm, hiện tại đế quốc đã ổn định, ta đã an bài rồi, chỉ thiếu thời cơ nữa thôi, nhất định sẽ cho em một thân phận quang minh chính đại."
"Em biết, không sao, bây giờ cũng khá tốt, anh đừng quá sốt ruột." Jules còn an ủi ngược lại anh ta.
"Vậy đêm nay em lưu lại cùng ta ăn cơm nhé?" Brian dựa cằm lên vai cậu.
Jules lập tức lắc đầu, "Không, em phải đi về lên mạng."
"Em sắp thành thiếu niên nghiện internet rồi, nửa năm nay còn chưa chơi đủ sao." Brian cảm thấy bất đắc dĩ.
"Đương nhiên là chưa." Có thể tăng thực lực, cậu ta còn ước gì mỗi ngày ngâm mình trên Vũ Trụ Võng, nhưng cậu ta không thể nói với Brian như vậy, cậu ta muốn sau này cho anh ta và người nhà niềm vui bất ngờ.
Brian sao không biết tâm tư của cậu ta, nếu cậu cố ý không nói, anh ta sẽ coi như cái gì cũng không biết.
"Em muốn lên mạng cũng không nhất định phải ở nhà, ở vương cung cũng tương tự, đến phòng ngủ của ta đi, chờ đến bữa tối ta sẽ gọi em."
"Được." Jules do dự một chút rồi đáp ứng rồi, coi như vì Brian đáng thương.
Sau khi vương thất Drews phát sinh biến động, bữa cơm chung hàng ngày ở vương thất đã tự động hủy bỏ, Brian và phụ vương mẫu hậu anh ta không có khả năng lại ngồi cùng bàn ăn được nữa, hai đứa em gái gả ra ngoài, Barbara cũng dọn ra bên ngoài, tam vương tử cũng có lâu đài của riêng mình. Không được quốc vương triệu tập, bọn họ sẽ không tới vương cung cùng anh ta ăn cơm, cho nên ngày thường anh ta đều ăn một mình.
Jules biết phòng ngủ của Brian ở chỗ nào, nên tự mình đi qua.
Xuyên qua hành lang dài màu trắng, bên cạnh là hoa viên tỏa hương thơm ngát, trên dãy đá cuội trải thành con đường nhỏ có người đang đi tới.
Jules đến gần mới nhìn thấy họ, vừa nhìn thấy là vương hậu Kathleen kết hôn giả với Brian, lập tức tăng tốc độ rời đi, không ngờ lại bị gọi lại.
"Các hạ Jules, nhìn thấy vương hậu sao ngươi không hành lễ?" Thị nữ bên người Kathleen là Miranda đột nhiên mở miệng gọi cậu ta lại, gương mặt trước kia giống như chị gái bỗng trở nên khắc nghiệt.
Jules dừng lại, không muốn có quá nhiều giao thoa với các cô, nghĩ nơi này là vương cung nên vẫn gật đầu với Kathleen, "Chào vương hậu."
Kathleen nhàn nhạt gật đầu, "Các hạ Jules muốn đi đâu đây?"
"Vương hậu có việc gì?" Jules hỏi ngược lại.
"Lớn mật, là vương hậu hỏi ngươi, hay là ngươi hỏi vương hậu?" Miranda khiển trách.
Lông mày Jules nhăn thành một đường, "Vương hậu rốt cuộc có chuyện gì?" Trực tiếp làm lơ Miranda.
Đây không phải lần đầu tiên cậu đến phòng ngủ Brian, nhưng người trong vương cung đều biết Brian rất dung túng cậu ta, bởi vậy không ai dám ngăn cản cậu, cậu thật sự không rõ, thị nữ của vương hậu uống sai thuốc gì rồi.
Miranda thấy cậu ta dám làm lơ mình, muốn giận dữ mắng một câu, lại bị Kathleen ngăn lại.
"Miranda, đừng nói nữa, Jules được bệ hạ sủng ái sâu đậm, ngươi cũng chỉ là một thị nữ nho nhỏ, sao có thể sử dụng ngữ khí như vậy nói với cậu ta. Nhỡ truyền tới tai bệ hạ, ngươi không chịu được trách nhiệm đâu, còn không mau xin lỗi Jules đi." Kathleen mở miệng trách cứ thị nữ của mình.
Miranda cắn chặt răng, không cam tâm mà xin lỗi, "Xin lỗi, là tôi quá xúc động."
Jules không thích Kathleen, cảm thấy cô ta nói chuyện ngữ khí càng ngày càng quái đản, làm cậu ta có cảm giác không thoải mái, không nói gì nữa, xoay người rời đi.
"Vương hậu, ngài xem hiện tại hắn ỷ vào sủng ái của bệ hạ, ngay cả ngài cũng không coi ra gì." Miranda nghiến răng nghiến lợi nói.
"Lời thế này về sau đừng nói nữa, nơi này chính là vương cung." Kathleen cảnh cáo liếc cô ta một cái.
"Vâng, thưa vương hậu." Miranda đáp lời với vẻ không cam tâm.
Gặp được Kathleen, tâm tình tốt của Jules hoàn toàn bị phá hư, nhưng cậu ta cũng chỉ tức ngực một chút mà thôi. Sau khi đăng nhập Vũ Trụ Võng, tập trung vào khiêu chiến, lập tức quên hết sạch. Tuy nhiên việc cậu ở trong phòng ngủ Brian mấy tiếng đồng hồ vẫn truyền tới tai người khác.
Tuy Vương Thái Hậu bị hạn chế tự do, nhưng bà ta muốn đi chỗ nào, thị vệ trong cung vẫn sẽ không ngăn cản quá mức.
Khi tản bộ nhìn thấy quản gia đưa thức ăn đến phòng ngủ Brian, hỏi thăm mới biết Jules đã ở bên trong hơn ba tiếng, liên tưởng đến việc lúc trước đã nghe, tức khắc trong lòng Vương Thái Hậu có suy đoán.
"Thật không ngờ, chúng ta bị hắn lừa lâu như vậy."
Brian cưới Kathleen mấy năm nay vẫn không có tin vui, khiến Vương Thái Hậu không quá thích Kathleen, cảm thấy cô ta không sinh được, chưa từng nghĩ hôn nhân của họ là giả, người Brian thích là Jules.
Vương Thái Hậu nheo mắt lại, nói với thị nữ của mình: "Trân Hi, ngươi đi hỏi thăm một việc giúp ta."
Trân Hi đưa lỗ tai qua, nghe xong rồi nói: "Thần sẽ lập tức làm ngay."
Một tiếng trước bữa tối, quản gia đột nhiên đến đây tìm Kathleen, nói bệ hạ ở thư phòng chờ cô ta.
Kathleen rất vui sướng, lập tức thay một bộ đồ đẹp mắt hơn, đi qua thư phòng gõ cửa, bên trong truyền ra tiếng Brian bảo cô ta đi vào.
Miranda cũng muốn vào cùng vương hậu, bị quản gia ngăn lại.
"Bệ hạ chỉ bảo mình vương hậu đi vào."
Kathleen bảo cô ta chờ ở bên ngoài, sau đó mở cửa đi vào.
"Bệ hạ, ngài tìm ta sao?" Kathleen đứng thẳng lưng, nhìn chăm chú người đàn ông vĩ đại trước bàn làm việc.
Qua mười phút Brian mới xử lý xong những việc trong tay, ngẩng đầu nhìn về phía Kathleen đã cười đến mức cứng đờ, mắt sáng như đuốc, "Sáng hôm nay, có phải cô chủ động nói chuyện với Jules hay không?"
Kathleen hoàn toàn không cười nổi, sắc mặt thậm chí còn tái nhợt, buổi sáng bọn họ chỉ gặp nhau ở rìa hoa viên, xung quanh không hề có người nào, vậy mà điều này anh ta cũng biết.
"Ta có nói với cậu ta một hai câu, nhưng mà......" Cổ họng Kathleen khô khốc.
Brian trầm mặt ngắt lời cô ta, "Có