Bữa tối cùng mẹ con Tần phu nhân không có lời nói lạnh nhạt như Lộ Lê dự đoán, Tần phu nhân hình như nghĩ ra chiêu mới để đối phó với y, đó chính là toàn bộ bữa ăn làm lơ y.
Lộ Lê vừa ăn cơm vừa nghe Tần Tuyết kể lại những chuyện thú vị trong chuyến du lịch của cô trêи tinh cầu khác với Tần phu nhân, làm Tần phu nhân thoải mái cười to, lại không biết hành động này làm Lộ Lê thấy vui, y còn ước gì Tần phu nhân làm lơ y, đừng nhớ tới y nữa.
“Mẫu thân ơi, con muốn ăn Sao Kê Đinh.” Khi hai người đang nói rất vui vẻ, Tần Tuyết đột nhiên chỉ tay vào món duy nhất bày trước mặt Lộ Lê. Các món khác đều cách y khá xa, vừa nhìn là biết cô cố ý.
“Đưa đĩa Sao Kê Đinh tới đây.” Tần phu nhân lập tức nói với người hầu đứng bên.
Người hầu dùng ánh mắt xin lỗi Lộ Lê, đặt đĩa trước mặt Tần Tuyết.
“Cám ơn mẫu thân, con thích ăn Sao Kê Đinh nhất.” Tần Tuyết làm nũng cọ cọ vai Tần phu nhân, vừa gắp một miếng gà xào, một đôi tay đột nhiên xuất hiện trước mặt cô lấy đi món ăn bên cạnh rồi đặt trước mặt Lộ Lê.
Người này chính là Nhạc Hiểu, thấy phu nhân bị hai mẹ con Tần phu nhân bắt nạt trắng trợn, sao cậu ta có thể ngồi nhìn, nếu Tần Tuyết thích Sao Kê Đinh, vậy cho cô ăn đi.
“Mẫu thân ơi, con cũng muốn ăn món kia.” Tần Tuyết lập tức chu miệng không mấy vui vẻ.
Tần phu nhân đập đũa ‘ầm’ một tiếng xuống bàn, trực tiếp nhắm thẳng vào Lộ Lê, “Không có quy củ gì cả, cậu dạy người của cậu thế nào vậy, không thấy Tiểu Tuyết đang ăn sao?”
“Tần phu nhân cũng không thể nói như vậy được, người không quy củ chỉ sợ là hai người, thượng tướng phu nhân cũng đang ăn, hai người lại bày tất cả các món trước mặt mình, nghe nói ngài là em họ của Vương Hậu, thân phận tôn quý, đây là giáo dưỡng của ngài sao?” Nhạc Hiểu không vui vẻ gì mà trào phúng lại, cậu ta không có nhiều cố kỵ như người hầu ở Tần gia.
“Làm càn, sao cậu dám nói chuyện với mẫu thân tôi như vậy!” Tần Tuyết nổi giận nói.
“Sao không dám, tôi không phải người hầu của Tần gia, tôi chỉ nghe lệnh thượng tướng, mệnh lệnh của thượng tướng là tôi phải chăm sóc tốt phu nhân của ngài, đương nhiên tôi không thể để bất cứ ai bắt nạt phu nhân, nếu hai người cảm thấy không xuôi tai, không bằng chúng ta đi tìm thượng tướng để lý luận đi?” Nhạc Hiểu cười tủm tỉm nâng Tần Vũ ra.
Vẻ mặt Tần phu nhân cùng Tần Tuyết quả nhiên thay đổi. Kiêu ngạo cho lắm vào, vừa nghe thấy thượng tướng đã lúng túng, Nhạc Hiểu cười nhạo ở trong lòng.
“Đừng tưởng rằng lôi anh cả ra thì tôi sẽ sợ……” Có lẽ đây là lần đầu tiên Tần Tuyết bị nói đến mức không phản bác được, cảm giác không còn mặt mũi nữa. truyện ngôn tình
“Vậy thì tốt thôi, giờ tôi sẽ liên hệ thượng tướng, báo cáo lại chuyện này cho ngài ấy.” Nhạc Hiểu lập tức làm bộ giơ máy truyền tin lên chuẩn bị gọi.
“Anh dám!” Tần Tuyết giận dữ.
“Bỏ đi, Tiểu Tuyết, không cần chấp nhặt với họ.” Tần phu nhân vội vàng ngăn con gái lại, Tần Tuyết không sợ nhưng bà lại không thể không kiêng kị, nếu Tần Vũ cùng Tần nguyên soái biết lại có chuyện xảy ra, bà lo lắng sẽ có hậu quả càng nghiêm trọng.
Hai người nghẹn khuất không nói nên lời làm Nhạc Hiểu càng thêm đắc ý dào dạt.
Lộ Lê biến thành người qua đường, tình huống như vậy mà y lại có xúc động muốn cười, Tần Vũ rốt cuộc là tìm được ở đâu người có sức sống bắn ra bốn phía như vậy, tính tình còn dễ xúc động hơn y, tài ăn nói cũng không tồi, có thể làm Tần phu nhân cùng Tần Tuyết á khẩu.
Ngồi cùng bàn ăn với Tần phu nhân nhiều lần như vậy, nhưng đây là lần đầu tiên y ăn thật sự vui sướиɠ, cách hai người nghĩ ra để đối phó y rốt cuộc cũng không có tác dụng, Nhạc Hiểu lại lấy được một món khác đặt trước mặt y.
Bữa tối kết thúc