Chuyện mất mặt xảy ra ở câu lạc bộ Đình Hào đã qua vài ngày, Tần Tuyết trốn trong nhà không dám đi chơi với bạn bè rốt cuộc quyết định ló mặt ra ngoài.
Lần này, cô không tính hẹn gặp mấy người Chiêm Giai Giai và Cao Nghi. Tuy rằng không liên quan đến mấy người đó, nhưng chỉ cần gặp lại họ là cô lại nhớ tới chuyện ở Đình Hào, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không muốn gặp họ. Mấy người Chiêm Giai Giai hiển nhiên cũng nghĩ đến điểm này nên mấy ngày nay đều không gọi cho cô.
Tần Tuyết đi tìm Barbara, quan hệ của hai người tốt hơn quan hệ giữa cô và mấy người Chiêm Giai Giai, không chỉ vì hai người là chị em họ, còn bởi Barbara thích Tần Vũ, Tần Tuyết là em gái của Tần Vũ thì đương nhiên thành đối tượng lấy lòng của Barbara, cũng bởi vậy, ngày thường phần lớn là Barbara chủ động hẹn gặp Tần Tuyết.
“Hôm nay Mặt Trời mọc phía Tây, sao cậu lại muốn hẹn gặp tớ?” Bởi vì chuyện lần trước, Barbara còn tưởng rằng thời gian tới Tần Tuyết sẽ không tới tìm cô.
“Đừng nói nữa, còn không phải do anh ta sao, nghĩ đến anh ta cũng ở nhà là tớ đã thấy hít thở không thông.” Tần Tuyết không muốn quá nhiều người biết chuyện cô bị mất mặt ở Đình Hào, càng không muốn ai biết tài khoản của cô bị đóng băng, tuy quan hệ giữa cô và Barbara rất tốt, nhưng cô cứ không muốn cho Barbara biết.
Nói đến Lộ Lê, nụ cười trêи mặt Barbara biến mất, Tần Tuyết cũng nhìn thấy, nhưng không biết nên nói gì cho tốt, thật ra lòng cô hiểu rõ, cho dù không có Lộ Lê thì anh cả cũng chướng mắt Barbara.
“Tuyết Nhi, cậu nói tớ còn cơ hội không?” Barbara mê man nói.
Từ nhỏ đến lớn, trong mắt nàng ta ngoài thân nhân ra thì cũng chỉ có một mình Tần Vũ, nàng đã sớm coi Tần Vũ là chồng tương lai, nàng cũng luôn cho rằng một ngày nào đó nàng sẽ là vợ anh ấy, nàng vẫn luôn nỗ lực đạt được.
Nhưng bây giờ nàng ta lại không chắc chắn, người nhà đều khuyên nàng không nên chấp nhất với Tần Vũ, chính nàng cũng không biết nguyện vọng của nàng có còn thực hiện được hay không.
“Đương nhiên là có, tớ và mẫu thân đều không thích con hồ ly tinh đó, sớm muộn gì cũng có một ngày, tớ và mẫu thân sẽ đuổi hắn ra khỏi Tần gia, cậu mới là người xứng đôi nhất với anh cả ở đế quốc Vinh Diệu.” Tần Tuyết không hiểu chính trị nhưng cũng cảm thấy nếu Tần gia liên hôn với vương thất, địa vị của Tần gia sẽ áp đảo các gia tộc quý tộc.
“Thật vậy chăng?” Barbara chỉ muốn ai đó cho nàng một sự đảm bảo, ai đó có thể nói cho nàng sự kiên trì của nàng là đúng, lời Tần Tuyết đúng là thứ nàng muốn.
“Đương nhiên là thật.” Tần Tuyết nghiêm túc.
Lúc này cô cũng không biết, chính cô sẽ phải hối hận khi nói ra những lời này.
Barbara vui vẻ nên kéo Tần Tuyết đi dạo trung tâm thương mại, hôm nay không phải cuối tuần, những công dân không có thời gian hay muốn lười biếng đều lựa chọn phương thức chuyển phát nhanh, khi hai người đến trung tâm thương mại, bên trong chẳng có ai, như chỉ có mỗi hai người vậy.
Sau một hồi càn quét, trêи tay người nhân viên đi theo hai người là túi lớn túi bé, không nhìn kỹ là sẽ không phát hiện sau đống túi còn có người.
Mua đủ rồi, Barbara cùng Tần Tuyết nhờ nhân viên chuyển đồ về, hai người lại tìm nơi ngồi nghỉ, gọi hai ly đồ uống.
“Thật tốt, tiếc là mấy ngày nữa học viện sẽ khai giảng, những ngày tháng tự do như hôm nay chẳng còn nhiều.” Barbara chống cằm, nhìn chằm chằm đường phố bên ngoài ngang dọc đan xen, xe huyền phù và phi hành khí lướt đi nhanh, có chiếc chỉ có thể thấy tàn ảnh.
“Đúng vậy, học viện còn có quy định mỗi khi khai giảng là sẽ đóng cửa huấn luyện nửa tháng, cũng không biết là ai ra quy định đáng ghét như vậy. “Tần Tuyết thích sự dịch chuyển, bảo cô ở lại một nơi trong thời gian dài thì không khác gì cực hình với cô.
Barbara vẫn cảm thấy tốt, chỉ là nửa tháng mà thôi, không khác gì khi ở vương cung, nàng từng một tháng không ra khỏi vương cung một bước.
Barbara nhìn Tần Tuyết đang thở ngắn than dài, đột nhiên nói: “Tuyết Nhi, cậu nói cho tớ nghe một chút về chuyện của người kia đi, hắn ở Tần gia lâu như vậy, hẳn là có thể ít nhiều nhìn ra điểm gì, Tần thượng tướng rốt cuộc thích hắn ở điểm nào?” Ngoài giới tính, nàng không cảm thấy nàng kém đối phương chỗ nào.
Tần Tuyết không muốn nghĩ đến Lộ Lê, đột nhiên bị nhắc tới nên bớt hẳn hứng thú, “Tớ mới về được mấy ngày nên không biết nhiều lắm, chỉ biết là người kia luôn không thấy mặt, mấy ngày gần đây luôn nhốt mình trong thư phòng cả ngày, cũng không biết đang làm gì, có khi ba bữa đều không xuống ăn, anh cả thích hắn ở điểm nào tớ cũng không biết, dù sao thì ngoài khuôn mặt thì tớ cũng không thấy hắn có ưu điểm gì.”
Mặt sao? Barbara vuốt khuôn mặt mình, nàng biết nàng rất xinh đẹp, người nhà và người xung quanh đều nói nàng xinh đẹp đáng yêu giống thiên sứ, nhưng người kia cũng rất đẹp, còn có thêm chút diễm lệ, đây là thứ nàng không thể có, không khỏi ủ rũ.
Nàng phải làm gì để có thể làm khuôn mặt mình ngoài đáng yêu xinh đẹp còn có sự diễm lệ lóa mắt ấy?
Barbara còn muốn hỏi thêm nhưng máy truyền tin của Tần Tuyết đột nhiên dồn dập kêu.
Tần Tuyết nhận cuộc gọi thì thấy mẫu thân đang gấp đến độ biến sắc.
“Bây giờ con đang ở đâu?”
“Mẫu thân à, mẫu thân làm sao vậy?” Tần Tuyết không rõ nguyên do.
Tần phu nhân không có trả lời mà lạnh lùng nói: “Có phải con vừa mua rất nhiều đồ rồi gửi về nhà không?”
Tần Tuyết gật gật đầu, “Đúng vậy,