Edit + Beta: Mỡ Mỡ
Chương 19:
Tâm tình Lô Ác Ác suy sút trầm trọng.
Qua loa hất nước lên mặt vài cái để rửa sạch, cậu quay người đi vào trong rừng, vừa đi vừa không quên căn dặn Sở Tịch: "Không được lười biếng, ngày mai bần đạo sẽ trở lại."
Sở Tịch không đuổi theo mà cất giọng hỏi: "Tiền bối không ở lại ăn bữa cơm sao?"
Ngoài dự liệu của anh, Lô Ác Ác cũng không bởi vì câu nói này mà dừng lại, trong chớp mắt thì bóng người đã biến mất trong rừng, chỉ có giọng nói trong trẻo truyền tới từ xa xa: "Ngươi tốt nhất làm cơm ngon, đừng có lấy miếng thịt nướng cũ rích lừa gạt ta!"
Âm thanh này nghe có vẻ như mang theo một sự u oán, Sở Tịch ấn ấn mi tâm, xem ra thời gian này chỉ làm thịt nướng đã làm cho Ác Ác ngán muốn chết rồi.
Bên này Sở Tịch ngẫm nghĩ lại bản thân, còn bên Lô Ác Ác, một hơi chạy về địa bàn của mình rồi biến trở về thành chú gà trống hoa mơ cao ba mét. Thân hình lớn lên, tầm mắt cũng nâng cao, tinh khí thần tức của cậu nhất thời cũng quay về, ngửa mặt nghển cổ lên trời gáy dài một tiếng, Lô đại vương vẫn uy vũ hùng tráng như vậy nha!
Dùng tốc độ nhanh nhất săn một con trâu lớn, Lô Ác Ác hùng dũng oai vệ hiên ngang khí phách kéo về, đại vương ta đâu có ngốc, thân thể hình người nhỏ bé nào có được cái bụng lớn như bây giờ, nếu biến thành hình người ở lại với Sở Tịch, vậy là lỗ rồi!
Nhìn Lô Ác Ác "đi ra ngoài săn bắt cả ngày" rốt cục cũng trở về, Sở Tịch làm như không có chuyện gì xảy ra đi tới kiểm tra nguyên liệu nấu ăn hôm nay, sau đó còn hỏi: "Ác Ác, sao hôm nay lâu vậy?"
"Lô Ác Ác nghiêng nghiêng cái đầu, bước lại gần dụi dụi mỏ vào Sở Tịch, giả điên mình nghe không hiểu gì hết trơn, ánh mắt nhỏ cực kì vô tội. Cậu đã sớm phát hiện ra, chỉ cần mình dụi dụi trên người vợ thân mật như thế này, vợ sẽ tốt với mình cực kì, cho dù mình có phạm sai lầm gì đi nữa cũng không truy cứu.
Sở Tịch quả nhiên không hỏi tiếp, thuận tay giơ lên sờ sờ đầu Lô Ác Ác, sau đó quay người đi xử lý con mồi, hơn nữa còn rất tri kỉ tìm luôn lí do cho Lô Ác Ác: "Xem ra là lúc ta luyện đao gϊếŧ chóc nhiều quá, khiến cho việc tìm kiếm mồi chung quanh đây khó khăn."
Dừng một chút, khóe miệng anh khẽ nhếch lên, ánh mắt không biết vô tình hay cố ý quét về phía Lô Ác Ác: "Ngày mai ta sẽ không đi ra ngoài nữa. Ác Ác, ta muốn ở lại chuyên tâm bế quan tu luyện, vậy chuyện săn bắt giao cho mi vậy."
Ồ, dễ vậy hả? Lô Ác Ác trợn tròn mắt, bản thân mình đang cũng không biết nói với vợ thế nào, hóa ra vợ sắp xếp mọi thứ xong xuôi, nhưng mà hình như mình vẫn cảm thấy có gì đó sai sai....
Ăn xong một bữa toàn ngưu yến thơm ngon, Sở Tịch dọn dẹp, Lô Ác Ác ngậm vòng lăn từ trong ổ đi ra ngoài, vừa làm bộ chơi vừa nhìn Sở Tịch bận rộn luôn tay, đắc ý cất giọng, đuôi thì sắp vểnh lên trời tới nơi.
Nhìn tâm tình cậu tốt như vậy, gương mặt than của Sở Tịch như hòa rất nhiều, trong lòng cũng thầm suy tính, xem ra là Ác Ác thích sinh hoạt dưới dáng dấp này, nhìn điệu bộ của nó, không giống như mới biết hóa thành người, vậy tại sao không thẳng thắn với mình? Chẳng lẽ có nỗi khổ tâm khó nói trong lòng?
Trên người Ác Ác, cuối cùng thì có bao nhiêu bí mật ẩn giấu? Trong đem khuya, Sở Tịch nằm trên da thú mở hai mắt ra, nghiêng đầu nhìn về phía ổ cỏ bên cạnh, trong ổ Lô Ác Ác đang ngủ chỏng vó lên trời, tướng ngủ buông thả lại ngang ngược. Thật khó tưởng tượng chú gà trống hoa mơ cao lớn mạnh mẽ như vậy sau khi biến thành người lại là một mỹ thiếu niên đơn bạc mảnh khảnh, nếu như bản thân mình không có một đôi mắt đặc biệt có thể nhìn thấy rõ hết thảy, ngay từ lúc đầu cũng sẽ không dám khẳng định lung tung.
Có điều, tính tình của Ác Ác, lúc biến thành người một chút cũng không đổi, cho dù bản thân không nhìn ra nguyên hình của cậu cũng sẽ nhanh chóng nhận ran gay, Sở Tịch nghiêng người chống cằm, quan sát tỉ mỉ Lô Ác Ác đang ngủ say, ánh mắt nhu hòa, biểu hiện dịu dàng chưa từng có. Dường nhủ cảm nhận được một tầm mắt trên người mình, Lô Ác Ác đang say mộng trở mình, đổi thành cái tướng ngủ không mấy tự nhiên cong cái mông vểnh lên trời còn đầu thì rúc vào dưới cánh, một cái cánh khác thì hướng về một phía vươn ra, chuẩn không cần chỉnh khoát lên người Sở Tịch.
Sở Tịch trố mắt nhìn, bàn tay đặt lên chiếc cánh rực rỡ trên người mình, trong đầu đột nhiên xuất hiện hình ảnh cánh tay tinh tế được bọc trong ống tay áo của thiếu niên kia, cánh tay rất nhỏ rất trắng, bàn tay khéo léo, ngón tay mềm mại nắm chuôi đao lại rất có lực, đao ý cô đọng như giao long lại bị bàn tay mềm mại này khống chế giữa các đốt ngón tay.
Lặng im không chút tiếng động, bản mặt